Cú thúc của đế vương khiến cơ thể mong manh của thừa tướng vọt về phía trước, dươиɠ ѵậŧ cắm hết trong cuống họng Ngu Tiêu. Kɧoáı ©ảʍ dữ dội khiến thừa tướng nức nở gào thét. Dươиɠ ѵậŧ chợt nảy lên, bắn ra hết thảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào sâu trong khoang miệng quỷ y.
Ngu Tiêu bị bắn đầy miệng cũng không e ngại, thừa tướng cả người nhẵn nhụi như tuyết, sợ rằng đến mồ hôi cũng thơm ngát. Hắn nuốt hết ngụm trắng đυ.c trong miệng, môi lưỡi tỉ mỉ liếʍ láp ngọc trụ hồng phấn.
Sau cao trào, nhục huyệt tràn ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, tràng thịt như những cái miệng nhỏ, không biết xấu hổ ngậm chặt dươиɠ ѵậŧ lớn. Nhϊếp Yến Chi kìm nén tiếng thở dồn dập, tóm chặt vòng eo cậu, hung ác va chạm.
“Ưm a… Không… Quá sâu…”
Thừa tướng uyển chuyển kêu da^ʍ, qυყ đầυ lớn thao mở cúc tâm, đánh nát tiếng thét của thừa tướng thành những tiếng rên vụn vặt, cưỡng ép cậu chỉ có thể nức nở trốn về phía trước.
Dươиɠ ѵậŧ xinh đẹp cắm trong trong miệng quỷ y, môi lưỡi ướŧ áŧ, đầu lưỡi quét qua lỗ nhỏ, bất chợt hút mạnh một cái. Thừa tướng run người, da^ʍ mị rên một tiếng, lần thứ hai phun nước.
“Hừm…” Nhϊếp Yến Chi nhăn mày, khuôn mặt vô cùng nhẫn nhịn, long căn được nước da^ʍ xối nóng. Côn ŧᏂịŧ to dài như phồng lên gấp đôi, nhồi căng nhục huyệt vốn đã tràn đầy khiến nước da^ʍ không thể nào thoát ra được.
Đế vương ấn cậu xuống tiếp tục thao lộng, cắm rút liên tục khiến chất lỏng bắn ra tung tóe. Thừa tướng không ngừng kêu da^ʍ, bụng nhỏ trắng nõn hơi nhô cao, theo tiết tấu nhấp rút còn vang lên tiếng nước òm ọp, đủ để biết trong tràng đạo có chứa bao nhiêu nước.
“Da^ʍ phụ, nước nhiều như mang thai ba tháng.” Nhϊếp Yến Chi thở hổn hển, côn ŧᏂịŧ bên dưới vẫn luôn cắm sâu, va chạm phải hoa tâm vang lên những tiếng xì xì.
Dươиɠ ѵậŧ vừa hung lại mạnh, cán gậy thô dài nhồi căng huyệt sau ướt hồng thành trắng nhợt, mị thịt bọc chặt lấy côn ŧᏂịŧ. Từng tiếng bành bạch vang lên, dươиɠ ѵậŧ cắm sâu trong tao tâm, ngay cả ngọc trụ phía trước cũng bị môi lưỡi quỷ y bắt nạt đến sưng đỏ, nhưng rốt cuộc vẫn không bắn ra được nửa giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Thừa tướng hai mắt mê ly, muốn tránh lại bị đè chặt, chỉ có thể ngửa cổ, hé miệng rêи ɾỉ ưm a.
Mỹ ngọc đổ ra một tầng mồ hôi, môi lưỡi Nhϊếp Yến Chi hút đỏ sống lưng, dưới khố không ngừng chuyển động, long căn ngẩng cao đầu hưởng thụ cửa động căng mịn, mị thịt có sức co bóp kinh người lại đẫy đà nước mật.
Tầng lớp tràng thịt phủ lên qυყ đầυ lớn ngoạm mυ'ŧ, nước da^ʍ bên trong tao ruột không ngừng xoay vòng òm ọp. Đế vương đỏ rực hai mắt, cắm không chút lưu tình, chọc lên cửa động hung ác như sắp phát điên.
“A a a… Không muốn… Buông… Ưm ha… Buông ta ra a a.”
Thừa tướng gào rít giãy dụa, bỗng nhiên co giật dữ dội, đáng tiếc người văn nhã không có bao nhiêu sức lực, mông đỏ hồng nhẵn nhụi bị bàn tay lớn của đế vương nắm chặt, ném lên phía trên.
“A!!!”
Theo trọng lực cơ thể rơi xuống, phập một tiếng cắm vào nơi sâu nhất. Dươиɠ ѵậŧ sưng đỏ lại bị môi lưỡi của người đàn ông khác ngậm liếʍ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị hút không chừa một giọt. Đường Đường cả người co giật, đầu lưỡi thơm tho há ra ngoài một đoạn, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống cằm, dáng vẻ tựa như chó mẹ bị thao hỏng.
Hơi thở người đàn ông càng lúc càng thô nặng, dưới háng chuyển động điên cuồng, qυყ đầυ cắm mạnh vào tao tâm. Đế vương gầm nhẹ một tiếng, bắn ra bạch trọc đặc sệt. Từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn sâu trong tao tâm của thừa tướng, Đường Đường nghẹn ngào, tao tâm nóng ướt phun ra nước. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc khiến cậu co giật, bụng dưới càng phồng đến kinh người.
Mị hương ngọt ngấy phân tán, Ngu Tiêu cúi đầu, phun ngọc trụ sưng đỏ không thể tả của thừa tướng ra, chậm rãi trèo lên giường. Không chờ thừa tướng tỉnh táo sau cơn cao trào, vật to dài dưới khố đã nghiền ép huyệt sau ướt đẫm, từng đoạn chen vào trong cúc huyệt đang bao bọc long căn của đế vương.
“Đường nhi bao bối, cha còn chưa bắn đâu~”