Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 4 - Chương 14: Các lão đại lật xe, bé đáng thương bị cưỡng chế ái (4)

Bên cạnh khe suối chảy róc rách, Đường Đường quỳ gối trên chiếc áo đã được trải rộng từ trước, nức nở ngậm lấy côn ŧᏂịŧ to dài của Thẩm Vận. Chiếc lưỡi hồng mềm liếʍ từ đầu nấm xuống đến cán, để lại từng vệt nước ám muội.

Thứ đồ này đỏ hồng mà đáng sợ, không hề tương xứng với khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp bên dưới. Thẩm Vận tựa vào cửa xe cảm thán: “Đường Đường, miệng nhỏ thoải mái lắm.”

“Ưm… Tên khốn, cả ba đều là… Là lưu manh xấu xa…”

Đường Đường ngậm lấy qυყ đầυ, miệng nhỏ mơ hồ đang mắng người. Nhưng cậu không thể khống chế được cơ thể mình, chỉ đành mắng một đằng làm một nẻo, vừa mắng lưu manh vừa nghe lời Thẩm Vận ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ phục vụ anh ta.

“Bé cưng, ngậm sâu, tự chơi cúc huyệt.”

Thẩm Vận đã cởi bỏ ngụy trang vẻ ngoài đầy ga lăng, thay vào đó là khí thế vô cùng xâm chiếm.

“Không… Không muốn a…”

Đường Đường vừa mới phun ra một câu từ chối, cơ thể đã không khống chế được mà nuốt dươиɠ ѵậŧ xuống càng sâu. Thứ đồ cực nóng kia đè ép đầu lưỡi cậu, chậm rãi cắm sâu vào trong cuống họng.

Thiếu niên ưm một tiếng bằng giọng mũi, mông vểnh lên thật cao, ngón tay vòng ra sau cắm vào trong.

Miệng huyệt sưng đỏ phun nuốt ngón tay thon dài của thiếu niên, ba người đàn ông cùng nuốt nước bọt. Thẩm Vận thở hổn hển, giọng nói khàn khàn: “Thêm một ngón nữa.”

Lâu Tử Khiên cùng Văn Tông cùng ngậm thuốc lá nhìn thiếu niên tự cắm sâu ngón tay vào trong khe huyệt. Da^ʍ huyệt tối qua mới bị ba côn ŧᏂịŧ to dài khai phá, lúc này có ngón tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhịn được phun ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠.

Hai người cắn đầu thuốc lá, bàn tay tuốt gậy thịt lên xuống. Trên đầu hung khí thô dài rỉ ra chất nhầy, chỉ hận không thể thao tràng đạo ấm áp ngay lập tức.

Đường Đường vươn đầu lưỡi mềm ướt linh hoạt ra liếʍ côn ŧᏂịŧ. Cậu thả lỏng cuống họng để hưởng thụ qυყ đầυ lớn đang cắm bên trong. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp dán lên lôиɠ ʍυ dưới hàng người đàn ông, dươиɠ ѵậŧ mang theo mùi xạ hương của phái mạnh hun đầu óc cậu hôn mê.

Hai ngón tay khuấy trong cúc huyệt càng lúc càng nhanh, chất dịch theo ngón tay trào ra ngoài, tích thành một vũng nhỏ dưới đất. Mùi vị ngọt ngấy đầy dụ hoặc lan tỏa trong không khí, khiến ba người đàn ông càng thêm thở dốc khó nhịn.

Cuống họng thật chặt thật ấm áp, Thẩm Vận khi nín thở khi thở dốc, nắm tóc thiếu niên nhấn sâu xuống dưới, đồng thời ra lệnh: “Tự mình chơi cúc huyệt, chơi da^ʍ chút.” Dưới háng lại hung ác thao miệng thiếu niên, chỉ hận không thể cắm thủng miệng cậu.

“A…”

Thiếu niên rên lên một tiếng, há to miệng tiếp nhận cây gậy thịt. Phía sau, hai ngón tay lục lọi trong đạo tràng phát ra tiếng nước ùng ục, nặng nề nghiền ép tao điểm. Kɧoáı ©ảʍ dữ dội khiến thiếu niên run rẩy, dươиɠ ѵậŧ nhỏ phía trước không được ai xoa nắn cũng bắn ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Thẩm Vận còn chưa nói dừng, Đường Đường chỉ có thể mặc kệ huyệt đạo vẫn còn trong cao trào, ngón tay nghiền lên điểm mẫn cảm, kɧoáı ©ảʍ lêи đỉиɦ kéo đến liên tiếp khiến cậu nức nở không ngớt. Nhục huyệt nhiều nước phun ra từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠, vui sướиɠ đánh tới như sóng vỗ khiến thiếu niên không nhịn được co quắp người. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo lỗ sáo trên qυყ đầυ chảy xuống dưới, thấm ướt cán gậy cùng hai túi trứng nhỏ khéo.

Dị năng hệ tinh thần đạt tới đỉnh điểm, huyệt thái dương Thẩm Vận đột nhiên co rút, hai tay luồn qua mái tóc của thiếu niên. Đường Đường bị ép ngẩng cao đầu, con ngươi đen nhánh đã mờ mịt hơi nước.

Người đàn ông đẩy mạnh thắt lưng, dươиɠ ѵậŧ thô dài cấp tốc ra vào trong miệng nhỏ đỏ hồng, nước bọt bắn văng tung toé, chiếc cằm nhỏ nhắn bị hai viên cầu đánh lên bành bạch.

Thẩm Vận càng lúc càng thở ồ ồ, động tác nhanh mà tàn nhẫn, cuối cùng cắm thẳng đến cuống họng mềm mại nhất của thiếu niên, bắn ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt.

Anh ta rút côn ŧᏂịŧ ướt dầm nước ra thở dốc, phun ra một mệnh lệnh cuối cùng: “Nuốt xuống.”