Tống Kình thực sự không có tự tin đánh bại Triệu Sơn, nhưng lúc này, Tống Thu không có lý do gì để lùi bước.
Tống Thu sải bước đến bên Chu Vũ.
“Tiểu Vũ, cậu định làm cái gì?”
Tống Thuquát khẽ.
“Không sao đâu, Thu Ca, tôi vứt bỏ liêm sỉ lấy lại bảng hiệu của Tinh Anh quyền quán, rất đáng.”
Chu Vũ cười.
Tống Thu lắc đầu nhận lấy tấm bảng của Tinh Anh quyền quán từ tay Chu Vũ, “Để tôi tới đi.”
Tống Thu một tay cầm tấm bảng, đi từng bước tiến lên lôi đài.
Tinh Anh quyền quán! Bốn chữ, đặc biệt chói mắt.
Ánh mắt của mọi người đều đỗ vào Tống Thu.
“Không ngờ, người đầu tiên thừa nhận thất bại lại là Tinh Anh quyền quán.”
“Nghe nói quán chủ của Tinh Anh
quyên quán bị thương nặng.”
“Trần Ca, làm sao anh có thể để Tống Thu lên rót trà thừa nhận thất bại?”
Hạ Bắcnhịn không được mở miệng nói với Sở Trần.
Hắn rất hy vọng Sở Trần có thể ra tay.
Hạ Bắc cũng tin chắc rằng Sở Trần có thể giành chiến thắng.
Sở Trần cười, “Tiểu Thu, nhất định sẽ nhận thất bại sao?”
Hạ Bắc sửng sốt.