Lăng Túc thừa nhận theo dõi Lộ Vi Vi rất không lễ phép, nhưng khi cậu nhìn thấy cô chật vật bất kham đi ra, chỉ hận chính mình không có năng lực bảo vệ cô thật tốt.
Cậu yên lặng ở nơi tối tăm quan sát cô, hiểu biết mọi thứ về cô, chính là không hy vọng cô bị thương tổn.
“Lăng Túc, đầu học tỷ rất chóng váng!”
Lăng Túc cõng cô trở lại chỗ ở của cô, từ từ buông cô xuống, “Học tỷ, chìa khoá nhà chị đâu?”
Lộ Vi Vi híp mắt, phản ứng chậm nửa nhịp nhíu mày, “Chìa khóa? Èm, cái kia để chị ngẫm lại…”
Cô buông tay Lăng Túc ra, bàn tay dán lên trên người lục soát, “Hửm? Chìa khóa mình đâu?”
Lăng Túc thấy bộ dạng say khướt của cô, rất là đáng yêu, khuôn mặt xinh đẹp thanh lệ lộ ra phấn hồng, giống như mật đào cậu thích ăn.
“Học, học tỷ, cẩn thận!”
Thân mình Lộ Vi Vi không đứng vững, cả người thiếu chút nữa lộn nhào, cũng may Lăng Túc nhanh tay nhanh mắt cánh tay dài kéo lấy eo nhỏ của cô, vững vàng đỡ người.
Hiện tại cô đầu váng mắt hoa, lại có chút khổ sở, đầu dựa vào bả vai cậu, đôi tay vòng lấy eo hẹp của cậu, nhỏ giọng ô ô.
Khuôn mặt trong trẻo của Lăng Túc hiện ra đỏ ửng bất thường, nữ nhân trong lòng ngực mềm mại không thể tưởng tượng nổi, nhiệt độ cơ thể cao hơn cậu khuôn mặt cọ xát cậu, hai bàn tay vô thố không biết nên đặt ở nơi nào mới tốt.
“Học… Tỷ, chúng ta vẫn là đi vào trước đi, chìa khóa… Chìa khóa em giúp chị tìm, được không?”
Lộ Vi Vi như là nghe hiểu lại giống nghe không hiểu, gật gật đầu, hô hấp nhả ra hít vào ra tất cả dồn ở sườn trên cổ Lăng Túc.
Lăng Túc ánh mắt biến đổi, một trận rùng mình đi khắp toàn thân.
Bàn tay cậu sờ trên cơ thể lả lướt hấp dẫn của cô gái, rốt cuộc sờ đến một phen chìa khóa, lấy ra sau đó vội vàng mở cửa nhà, chặn ngang ôm lấy cô đi vào.
“Khát quá, thật là khó chịu.”
Lăng Túc cẩn thận đem cô đặt ngang trên sô pha, nhìn đầu tóc cô hơi rối bời, nhẹ nhàng giúp cô vén đến bên tai.
“Học tỷ chờ một lát, em đi rót nước giúp chị.”
Cả người Lộ Vi Vi nóng khó chịu, hơn nữa tiểu huyệt còn nhét quả nho, đặc biệt không thoải mái, vì để mình thoải mái, bắt đầu cởi ra quần áo trói buộc trên người.
Sau khi Lăng Túc quay trở lại, liền nhìn thấy một màn hương diễm mê người trước mắt, Lộ Vi Vi chỉ bằng cảm giác cởi lung tung, hình ảnh nửa cởi như vậy so với lộ ra trọn vẹn càng có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ nam nhân huyết khí phương cương, hoảng hốt mã loạn.
Cậu nhớ tới cảnh tượng trong mơ ngày đó, cô ở dưới thân cậu kẹp cậu như thế nào, câu lấy cậu, dụ dỗ cậu.
Giọng nói Lăng Túc có chút dồn dập không xong, “Học tỷ, nước bưng tới rồi, chị uống chút trước được không?”
Lấy trạng thái của Lộ Vi Vi, nào còn nghe lọt lời Lăng Túc nói, mím miệng không thoải mái hừ hừ.
Cô ở vào nửa tỉnh nửa mê, dù cho khát miệng khô lưỡi khô, cũng như trước mệt không muốn nhúc nhích, sau đó vật thể mềm mại bao phủ lại đây, cạy môi cô ra chuyển giao nước vào.
Lộ Vi Vi có chút tham, vội vàng đáp lại, chỉ nghĩ muốn càng nhiều. Lăng Túc nâng mặt cô lên môi răng tạm thời cùng cô tách ra, lại ngậm một ngụm nước sau đó chuyển giao qua.
“Đủ rồi… Từ bỏ…”
Đôi mắt đen nhánh của Lăng Túc u ám vô cùng, hương vị nữ nhân thơm ngọt ngon miệng gợi lên toàn bộ du͙© vọиɠ cậu đè nén dưới đáy lòng.
“Không đủ.”
Toàn bộ thân mình cậu bao phủ qua, đầu lưỡi chống đỡ môi răng Lộ Vi Vi nhanh chóng mà liếʍ láp, Lăng Túc không có kinh nghiệm hôn môi, toàn bộ dựa vào phản ứng bản năng không ngừng liếʍ cắn môi lưỡi cô.
“Ngô… Ân……”
Hôn hôn Lăng Túc bắt đầu không thỏa mãn môi răng tầm đó, cậu muốn hôn khắp toàn thân học tỷ, trong ngoài đều phải lây dính hơi thở cậu.
“Học tỷ em thích chị, rất thích chị.”
Mái tóc hơi xoăn của Lăng Túc che ở trước mi, mắt đen trạm trạm nhìn cô.
Ngón tay thon dài xinh đẹp vỗ khuôn mặt nhỏ của cô, ánh mắt bởi vì môi cô hôn đến phát sưng sáng lên u quang.
Lộ Vi Vi mơ hồ nhấc mắt lên, không vui nói.
“Không được hôn môi.”
Ánh mắt Lăng Túc một đường đi xuống, nuốt nuốt nước miếng, “Được, không hôn.”
Cậu trìu mến hôn hôn cằm cô, một đường hôn đến thái dương, cắn cắn vành tai cô, trằn trọc đến cổ thiên nga.
Vệt nước liên tiếp lưu luyến ở xương quai xanh cô.
“Học tỷ thơm quá, học đệ có thể ăn ngực chị không?”
“Ách… Ừm…”
Lăng Túc không thuần thục cởi bỏ áo ngực cô, vυ' trắng nõn lỏa lồ ở trước mắt cậu, đầṳ ѵú hơi sưng cùng dấu răng kia hung hăng đâm đau nhói mắt cậu.
Cả người cậu ngơ ngẩn, đáy mắt lệ khí lộ rõ, trong lòng ghen tuông đã ươn ướt hốc mắt.
“Học tỷ bị bắt sao? Đó là người học tỷ thích sao?”
Bàn tay xoa bóp lên vυ' cô, há mồm ngậm lấy đầṳ ѵú khác hung hăng liếʍ mυ'ŧ, chỉ cần nghĩ đến học tỷ đã sớm bị nam nhân khác…, Lăng Túc liền không khống chế được cảm xúc.
Lộ Vi Vi sau khi say rượu cảm quan so với ngày thường mẫn cảm hơn, căn bản chịu không nổi đối đãi như vậy.
“Tê… Đau quá! Không được ăn nữa!”
Lăng Túc dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ đầṳ ѵú, ở chỗ quầng vυ' cô từ từ vẽ vòng, vô tội ngửa mặt lên.
“Học tỷ biết em là ai sao?”
“Cậu là…”
“Lăng Túc! Học tỷ còn nhớ rõ sao?”
Lộ Vi Vi nỗ lực trợn to mắt, toàn thân ngoại trừ cái qυầи ɭóŧ kia, đã gần trần trụi.
Lăng Túc cởi ra một cái qυầи ɭóŧ cuối cùng, trong ánh mắt che kín tơ máu, “Học tỷ, em muốn thao chị, em có thể thao chị không?”
“Học… Học đệ, không được thao chị.”
Lăng Túc cảm thấy ủy khuất, đầy người buồn bã, ngón tay dán ở bụng nhỏ trơn nhẵn của cô đi xuống, cường thế tách hai chân cô ra, tiểu huyệt trắng tinh không tì vết đập vào mi mắt cậu.
Cậu thật sự nghẹn đến mức khó chịu, bộ dạng giống như thú nhỏ, dùng trán đặt lên trán cô.
“Học tỷ, em chỉ muốn hôn hôn chị, cọ cọ chị, không thao vào, được không?”
Mắt Lộ Vi Vi mê ly nước, khuôn mặt Lăng Túc xinh đẹp khiến người nhịn không được nhúng chàm, cặp mắt như mặc ngọc nói hết du͙© vọиɠ cậu ta đối với mình.
“Lăng Túc, cậu thật đáng yêu.”
Lộ Vi Vi ôm lấy cậu, chủ động đè thân thể cậu xuống, hôn lấy môi hồng của cậu.
Lăng Túc như là lấy được khích lệ, nóng vội cởϊ qυầи áo, gầy nhưng cơ bắp rắn chắc thoạt nhìn thập phần không tồi.
Lộ Vi Vi hôn hôn hầu kết cậu, nghe hô hấp cậu càng thêm dồn dập, xê dịch thân mình xuống, hai đầṳ ѵú còn phấn hơn cô.
Cô mở môi ăn vào trong miệng, dùng đầu lưỡi trêu chọc, Lăng Túc thấp giọng hí vang, côn ŧᏂịŧ thô dài run rẩy ngẩng đầu, đỉnh ở bụng nhỏ cô, phân bố ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng.
“Học… Học tỷ…”
Lăng Túc chẳng qua là tiểu tử mao đầu, nữ thần mình thích ở dưới thân, còn bị cô cố ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ, toàn bộ thân mình sắp nứt toạc ra rồi.
Cậu mưu tính hòa nhau thân thể cô, lại không nghĩ bị cô phản công biến thành nam dưới nữ thượng vị.
Lộ Vi Vi giống như yêu tinh mê hoặc tâm trí ghé vào trên người Lăng Túc, dưới ánh nhìn chăm chú của cậu vươn đầu lưỡi phấn nộn liếʍ đầṳ ѵú nho nhỏ của cậu, cô đang noi theo động tác lúc trước của cậu, ngón tay còn xoa niết ở một chỗ đầṳ ѵú khác.
Hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy không khỏi làm Lăng Túc cong người lên, lòng hư vinh của Lộ Vi Vi cảm thấy thỏa mãn, cô chống thân thể nhìn phía côn ŧᏂịŧ đã sớm đứng thẳng lên, thân gậy phấn nộn nộn, sạch sẽ lại xinh đẹp.
Cô thuận thế dùng tay cầm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lăng Túc mãnh liệt phản ứng, cậu tự an ủi đều rất ít có, bị cô nắm chặt ý nghĩ muốn bắn đều có.
Vì không để học tỷ biết cậu sớm tiết, vội vàng đổi trận tuyến, đôi tay chia nhau nâng đùi cô lên, đầu tiến đến dưới tiểu huyệt cô.
Lộ Vi Vi kinh hô trừng lớn mắt hạnh, nhìn Lăng Túc dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ chỗ trai thịt kia, tất cả tế bào thân thể đều hưng phấn lên.
“Emmm… Ưm, Lăng Túc…”
“Em muốn cho học tỷ thoải mái.”
Lộ Vi Vi tư thế hai chân mở rộng ra, tiểu huyệt căng có chút lớn, miệng cậu toàn bộ dán vào tiểu huyệt cô, đầu lưỡi linh hoạt trơn ướt không có quy luật, liếʍ âm đế mẫn cảm của cô.
Mật thủy không khống chế được chảy ròng, thông đạo kịch liệt co rút lại, một quả nho rớt vào trong miệng Lăng Túc.
Lộ Vi Vi đôi tay bưng lấy mặt cậu, vừa thẹn vừa gấp.
“Rất dơ, mau nhổ ra.”
Lăng Túc đã sớm trầm luân muốn ngừng mà không được, trong ánh mắt sốt ruột của cô ăn xong quả nho kia, mi mắt cong cong.
“ Rất ngọt.”
Tác giả: Đã bắt đầu thương tiếc tiểu học đệ, ô ô cậu ta thật ngoan, không thể thao, chỉ có thể hôn hôn! Hơn nữa thịt vụn viết quá gian nan điểu!
Essie: Từ chương 17 tác giả cài phí, mình làm đến chương 22 set vip 150 nha các tiểu khả ái. Tui ưởi quá đi ππ