Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1558

Chương 1559:

Trông giữ cô?

Anh đi mà trông giữ!

vietwriter.vn

“Mạc tiên sinh, vì sao anh lại đen tối như thế hả? Em muốn tố cáo anh, bảo chú cảnh sát bắt anh lại.”

Mạc Tuân ngồi ở bên giường, một cánh tay chống trên giường, thân thể to lớn như là từ trên xuống dưới đưa bao phủ cô, một bàn tay khác sờ lên vùng bụng dưới bằng phẳng của cô nhẹ nhàng xoa: “Lấy tội gì bắt anh, chơi gái?

Đừng đùa chứ, nếu như anh chơi gái, vậy em là cái gì?”

Lê Hương thực sự cạn lời, cô vươn tay dịch lọn tóc đen nhánh ra sau tai, hai cánh tay trắng nõn nằm sắp ở trên giường, cái đầu nhỏ và môi hồng răng trắng trợn lên giận dữ trợn mắt với anh.

vietwriter.vn

Mạc Tuân mới vừa tắm nước lạnh, bây giờ bị một ánh mắt này của cô trừng lại muốn đi tắm nước lạnh.

Anh cũng không thừa nhận mình tham luyến mỹ sắc, trầm mê tìиɧ ɖu͙©, thế nhưng giây phút như thế anh có chút hoài nghỉ mình.

Mạc Tuân cúi người hôn một mái tóc cô, mùi thơm trong veo trên người cô làm anh mê muội: “Anh giúp em dán băng vệ sinh nhé?”

Lê Hương ngắn người, anh là người đàn ông lật tay thành mây, trở tay thành mưa ở thương trường, cũng là người có địa vị cao đứng trên vạn người lại dán băng vệ sinh cho cô?

Anh biết làm sao?

“Dạ, không cần đâu…”

“Vậy có muốn anh giặt” giúp không?”

*Góc ÿ: Vừa có nghĩa là tắm, vừa có nghĩa là giặt, rửa, ở đây chị Hương hiểu theo nghĩa thứ hai.

Giặt cái gì co?

Giặt qυầи ɭóŧ?

Trong đầu nỏi lên Lê Hương một hình ảnh, chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ của cô ở trong lòng bàn tay anh chà chà xoa xoa, mắc cở chết người.

“Em mới không cần anh giúp em giặt qυầи ɭóŧ đâu!” Cô đỏ mặt từ chối, nhưng trong lòng ngọt ngào, người đàn ông này thật chu đáo.

Mạc Tuân dùng môi mỏng cọ xát khuôn mặt nhỏ nanh của cô: “Lê Hương, có phải em nghĩ nhiều rồi không?”

Khuôn mặt nhỏ của người phụ nữ ửng hồng, giống như một trái táo đỏ, khiến người ta nhịn không được cắn một cái, cô không hiểu hỏi: “Sao ạ?”

“Không phải giặt qυầи ɭóŧ!… Lẽ nào, em không muốn đi tắm, anh có thể giúp em…”

Lê Hương mắt chừng máy giây mới hiểu được ý của anh, anh không muốn giúp cô giặt qυầи ɭóŧ, mà là… muốn củng tắm với cô.

Chút ngọt ngào ban nãy bay sạch bách, cô nhanh chóng ngồi phắt dậy, giơ quả đắm nhỏ liên tục đánh vào người anh.

Vô sỉ, lưu manh, đại trứng thối!

Tỉnh trùng lên não!

Mạc Tuân bọc quả đấm nhỏ của cô vào trong lòng bàn tay mình, như cười như không: “Có đôi khi nghĩ nhiều cũng là việc khiến tự mình đa tình, qυầи ɭóŧ em dính máu rồi, giặt cũng không sạch được hoàn toàn, cứ vứt đi, anh sẽ mua cái mới cho em.”