Bạn Cùng Phòng Mỹ Vị Là Người Song Tính

Chương 14: Săn sóc chiếu cố, ghen sinh khí

Hai tháng sau, toàn bộ đồng học trong ban với nhau đã thập phần quen thuộc, lớp trường liền đứng ra tổ chức một buổi liên hoan lớn.

Sau khi học xong tiết học cuối cùng trong buổi chiều, tất cả mọi người liền cùng nhau đi trước đến nơi tổ chức liên hoan. Lớp trưởng đã sớm chọn tốt vị trí, chờ đám sinh viên trẻ tuổi bọn họ đến ăn uống chơi đùa, tùy ý hưởng thụ cuộc sống đại học tốt đẹp của bọn họ.

Hai người Triệu Trạch cùng Trình Cảnh đi ở cuối cùng trong đám người, nhìn các bạn học đi phía trước vừa đi vừa đùa giỡn với nhau, Trình Cảnh có chút nghi hoặc lại cảm thán nói: “Triệu Trạch, ta cảm thấy ngươi hảo kỳ quái a…”

Triệu Trạch nghe vậy, đầu cũng không xoay qua, hỏi: “Ta nơi nào kỳ quái?”

“Rõ ràng ngươi cũng đeo cặp sách cùng với đồng học mọi người đi với nhau, nhưng tại sao ta lại cảm thấy ngươi cùng bọn họ không giống nhau”

“Tiểu Cảnh có phải hay không nghĩ muốn nói ta không giống sinh viên?”

“Đúng vậy, chính là ý tứ này”

Triệu Trạch sau khi nghe xong, bất đắc dĩ mà thở dài, hắn nếu là giống sinh viên mới là thấy quỷ, có sinh viên nào trước ngày nhập học một ngày còn đang lên kế hoạch ám sát không. Đáng tiếc còn chưa kịp động thủ, đã bị lão nhân trong nhà mạnh mẽ trói lại đưa đến T đại. Những người hàng ngày tới hầu hạ hắn đó, đồng thời cũng đều là người giám thị của hắn.

Trình Cảnh thấy Triệu Trạch chỉ thở dài không nói lời nào, tưởng vấn đề của chính mình làm đối phương không vui, liền mang theo chút tự trách mà an ủi nói: “Không quan hệ, này cũng không có gì không tốt. Rốt cuộc ngươi lớn lên cũng không giống với bọn họ, ngươi đẹp trai hơn bọn họ nha, ngươi xem ánh mắt của những nữ sinh đó đều dính lấy người của ngươi”, vốn là lời nói an ủi muốn cho đối phương vui vẻ hơn một chút, nhưng Triệu Trạch sau khi nghe xong, khóe miệng lại cong lên nghiêng đầu nhìn Trình Cảnh nói: “Tiểu Cảnh ghen tị? Không cần lo lắng, ta chỉ thích thao ngươi……”

Trình Cảnh không còn gì để nói nhìn hắn xem thường, người này thật là vừa cấp cho một cái cột liền không khách khí mà hướng theo bò lên a, không chỉ không có biết xấu hổ, còn hạ lưu vô sỉ, luôn ở bên ngoài nói những lời này. Nhìn ánh mắt lộ liễu của Triệu Trạch, Trình Cảnh giơ tay liền ở phía sau lưng hắn đấm một quyền, sau đó cũng không quay đầu lại mà tăng tốc đi về phía trước.

Triệu Trạch bị đánh nhìn bóng lưng mảnh khảnh vội vã kia, trong mắt đong đầy ôn nhu cùng ý cười, bất đắc dĩ mà tăng nhanh bước chân đuổi theo phía sau.

Thực nhanh đã tới địa điểm liên hoan, đồng học sôi nổi nhập tọa. Trùng hợp chính là, Lý Kha ngồi xuống bên cạnh Trình Cảnh. Lúc dùng cơm, Lý Kha vô cùng nhiệt tình cùng đồng học chung quanh chạm cốc, không khí vô cùng sôi động. Lúc này phục vụ sinh tới thêm đồ ăn, Lý Kha nhìn trình Cảnh lịch sự lại văn nhã ăn không được nhiều lắm liền mở ra cái nắp hộp đồ ăn vừa mới bưng lên, gấp đồ ăn nghĩ muốn để vào trong bắt Trình Cảnh, một bên gắp một bên còn nói: “Lão Trình, ngươi như thế nào ăn ít như vậy, tới mau nếm thử cái này, rau thơm tuyết ngưu cuốn, đồ ăn chiêu bài của bọn họ đó, ăn rất ngon ngươi mau nếm thử”, trước một giây, đồ ăn mà Lý Kha gắp sắp vào bát Trình Cảnh, lại bị Triệu trạch đùng bát chặn đứng…

Lý kha cùng Trình Cảnh đều ngẩng đầu nhìn Triệu Trạch, Triệu Trạch lại cười nói: “Cảm tạ Lý Kha, hắn không ăn rau thơm, chiêu bài đồ ăn này liền không thể lãng phí, ta sẽ ăn thử xem sao”

Lý kha nghe vậy sang sảng mà cười rộ lên, nói đến: “Như vậy a, đó là sơ suất của ta, lão Trình ngươi thích gì thì ăn a, ta cùng không gắp cho ngươi nữa. Ta không biết là ngươi có ăn kiêng, ngươi ăn nhiều một chút , nhìn ngươi thật là gầy a”

“Không có việc gì Lý kha, ngươi không cần chiếu cố ta, ta chính mình tự gắp là được rồi” Trình Cảnh nhìn Lý kha nhiệt tình, lễ phép đáp lại. Lý kha thấy thế, lại nhiệt tình đi sang bàn bên cùng các đồng học khác nâng cốc.

Lúc này, Trình Cảnh mới lặng lẽ kéo góc áo của Triệu Trạch, hỏi: “Triệu Trạch, ngươi như thế nào biết ta không ăn rau thơm nha”

Triệu Trạch nghe vậy, dùng âm thanh chỉ có hai người bọn họ mới nghe được ái muội mà đáp lại: “Ta đương nhiên biết, Tiểu Cảnh cái gì ta cùng đều biết, từ trong ra ngoài đều biết rõ nha”

Trình Cảnh sau khi nghe xong mặt mày đỏ ửng, hung hăng liếc mắt trừng Triệu Trạch một cái, cảnh cáo hắn thu liễm chút.

Một lát sau, có đồng học đi sang bên này kính rượu không cẩn thận làm đổ rượu lên góc áo Trình Cảnh. Triệu Trạch thấy vậy nhíu nhíu mày, đứng dậy đi toilet.

Triệu Trạch mới đi được vài phút, có một nữ sinh ăn mặc thanh thuần khuôn mặt nhu mì xinh đẹp đi tới trước mặt Trình Cảnh, nói muốn cùng Trình Cảnh làm quen một chút, còn một hai phải thêm WeChat, cùng các bạn trong lớp sau khi nghe thấy đầu nhiệt tình hô to: “Nga nga ~” trêu chọc.

Đột nhiên trở thành tiêu điểm của mọi người Trình Cảnh cũng lập tức khẩn trương đến đỏ mặt, vốn đã cự tuyệt, nhưng nữ sinh kia không thuận theo không buông tha, mà những người khác cũng đều nhìn chằm chằm ồn ào. Bất đắc dĩ, Trình Cảnh lấy ra di động để cho nữ sinh kia quét, hắn chỉ nghĩ muốn mau chóng kết thúc cảm giác bị mọi người nhìn chăm chú này.

Sau khi đã thêm Wechat, nữ sinh kia mới hài lòng xoay người rời đi, vừa vặn lúc này Triệu Trạch trở về, hai người thoáng đi qua nhau.

Triệu Trạch ngồi trở lại vị trí, thấy gương mặt đỏ bừng của Trình Cảnh, liền quan tâm hỏi: “Tiểu Cảnh, mặt như thế nào lại đỏ hồng lên như vậy, không thoải mái sao”

Trình Cảnh còn chưa kịp trả lời, Lý Kha ngồi bên cạnh uống đã có chút say liền đã tiếp lời: “Vừa nãy mới có một cái muội tử xinh đẹp đi qua, tới tìm hắn nhất quyết muốn Wechat của hắn. Lão Trình, cô gái kia không tồi a, bất quá vẫn không xinh đẹp bằng ngươi…”

“Lý kha, ngươi đừng nói nữa…” Trình Cảnh nhìn mặt Triệu Trạch mau chóng biến đen, khẩn trương mà đánh gãy Lý Kha vẫn còn muốn tiếp tục nói.

Nghĩ Triệu Trạch vừa giận, gặp rắc rối chỉ có thể là chính mình. Trình Cảnh thật cẩn thận mà ở dưới bàn lắc lắc cánh tay Triệu Trạch, mang theo giọng điệu rõ ràng là làm nũng, nhỏ giọng nói: “Triệu Trạch, ngươi đừng nóng giận…. Ta không muốn Wechat của nàng, nhưng là vừa rồi không có cách nào. Ngươi không tức giận có được không…”

Nghe Trình Cảnh mềm giọng khẩn cầu, Triệu Trạch lại như đen mặt không nói lời nào, bưng lên chén rượu uống một hơi cạn sạch.

Sau khi bữa tiệc kết thúc, có người đề nghị đi hát, lớp trưởng liền hỏi có người nào muốn đi, Triệu Trạch mặt vô biểu tình mà nói câu “Có việc xin lỗi” sau liền lôi kéo Trình Cảnh rời đi.

Trên đường trở về ký túc xá, Triệu Trạch vẫn luôn đen mặt không nói lời nào, Trình Cảnh lại bất an mà giải thích: “Triệu Trạch, vừa mới thật là nữ sinh kia một hai phải thêm WeChat của ta. Ngươi không cần sinh khí có được hay không”

“Ngươi liền không biết cự tuyệt sao?” Triệu Trạch sau khi nghe xong lạnh mặt đáp một câu, mà Trình Cảnh bị ngữ khí lạnh lẽo của Triệu Trạch dọa tới, thật cẩn thận mà đáp: “Không phải, Triệu Trạch, ta cự tuyệt, chính là nàng không đi, tất cả mọi người nhìn ta ồn ào… Ta không thích bị người nhìn, cho nên chỉ có thể thêm nàng để nàng mau chóng rời đi. Thật sự Triệu Trạch, ta không có thích nàng……”

Nghe Trình Cảnh sốt ruột mà giải thích, đặc biệt là nghe được câu cuối cùng kia của cậu “Ta không có thích nàng”. Tâm tình Triệu Trạch lúc này mới bình phục lại một chút, nhưng hắn vẫn là thập phần khó chịu. Cái loại cảm giác này, tựa như rõ ràng là đồ vật của hắn, nhưng lại như bị người khác thưởng thức, tuy rằng biết không phải Trình Cảnh sai, nhưng hắn vẫn nhịn không được mà tức giận. Thật sự… Thực khó chịu đâu……