Hôm nay là ngày học nhập học của T đại, Trình Cảnh sớm đã tới ký túc xá để thu thập.
T đại là trường đại học lớn nhất tốt nhất toàn tỉnh, điều kiện nơi ở tự nhiên cũng không tồi, hai người một gian, giường rất lớn mà lại mềm mại, các loại vật dụng cần thiết đều đầy đủ.
Nhưng trong lòng Trình Cảnh vẫn thực thấp thỏm, bởi vì thân thể đặc thù, từ trước tới nay hắn chưa từng cùng người khác ở chung một phòng, chỉ có thể hy vọng bạn cùng phòng là một người tuơng đối dễ ở chung đi.
Hoàng hôn buông xuống, Trình Cảnh đã thu thập đồ vật xong từ lâu rồi, cửa ký túc xá “Bang” một tiếng bị đẩy ra, một nam sinh thân hình cao lớn khuôn mặt lạnh lùng đi vào, đi theo sau hắn còn có một vài người bộ dáng trông như bảo tiêu.
Sau khi nam sinh đi vào ký túc xá, không chút khách khí nào mà ngồi trên ghế của Trình Cảnh, sau đó gác chân ngồi chơi di động, mấy người mang bộ dáng bảo tiêu nhanh chóng đi qua một bên thu thập.
Trình Cảnh thấy thế cũng không dám nói chuyện, thật cẩn thận mà ngồi ở trên giường, lúc này Trình Cảnh cảm thấy vô cùng may mắn khi chính mình đã sớm treo lên cái màn giường.
Đợi sau khi thu thập xong, một bảo tiêu trong đám người mở miệng nói: “Thiếu gia, đã thu thập xong, ngài xem còn thiếu cái gì có thể tùy thời phân phó”.
Nam sinh khuân mặt lạnh lùng lại không chút khách khí mà phất tay: “Cút đi”.
Mấy người bộ dáng bảo tiêu liếc nhau, sau đó xoay người rời đi. Lúc này Trình Cảnh mới rời giường, nghĩ tới đây là người tương lai sẽ sớm chiều ở chung với hắn trong 4 năm, cần thiết phải làm tốt quan hệ. Liền lấy hết can đảm đi đến trước mặt người nọ, đỏ mặt sợ hãi mà chào hỏi: “Ngươi hảo, ta tên là Trình Cảnh, thỉnh chiếu cố nhiều hơn!”
Người nọ ngước mắt, nhìn người trước mặt, một đầu tóc ngắn màu nâu hơi xoăn, khuân mặt trắng nõn mang theo ý cười hữu hảo, đôi mắt màu trà thanh triệt mà linh động, đuôi mắt hơi hơi cong trông câu nhân vô cùng, môi đỏ thủy nhuận khẽ cười lộ ra hàm răng đều đặn trắng tinh. Bởi vì là ở ký túc xá, hắn tùy ý mặc một cái áo sơ mi trắng, cổ áo hơi hơi mở rộng, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, cả người sạch sẽ đến cực điểm, thoạt nhìn xinh đẹp lại dễ khi dễ.
Người ngồi ở dưới đáy mắt nháy mắt đọng lại, rồi lại nhanh chóng khôi phục bình thường, nhàn nhạt nói: “Triệu Trạch”, dứt lời liền đứng dậy đi đến giường của chính mình, sau đó nằm xuống thật mạnh.
Trình Cảnh nhìn bạn cùng phòng lãnh đạm, âm thầm thở dài, cũng trở lại giường của chính mình, bạn cùng phòng lớn lên khá tốt, nhưng hình như tính tình không được tốt lắm nha.
Trình Cảnh không biết chính là, sau khi hắn xoay người, ánh mắt của Triệu Trạch vẫn luôn ở trên người quét qua quét lại, nhìn cái eo nhỏ chân dài, còn có mông nhỏ căng tròn, đôi mắt thâm trầm không biết là đang nghĩ đến cái gì, thẳng đến khi Trình Cảnh hoàn toàn đi vào màn giường không thể thấy nữa, Triệu Trạch mới thu hồi ánh mắt.
Cẩn thận quan sát Trình Cảnh một phen, tâm tình cáu giận cả một ngày của Triệu Trạch mới hơi hơi tốt lên một chút, lão nhân trong nhà đưa hắn tới nơi này đi học, vốn là cực kỳ không muốn, hiện tại xem ra cũng không hẳn là một chuyện xấu, ít nhất bạn cùng phòng Trình Cảnh này, thực làm hắn cảm thấy hứng thú đâu.
Vào đêm, vốn nên là thời điểm ngủ yên, Trình Cảnh lại khó chịu đến kẹp chặt hai chân, thân thể hắn chính là như vậy, tới ban đêm liền không khống chế được mà phát tao, tiểu huyệt vốn không nên tồn tại kia lại hư không đến khó chịu, hảo tưởng có cái đồ vật gì đó thô dài hung hăng cắm vào, lấp đầy.
Trình Cảnh nhăn mày đẹp kiên trì nhẫn nại trong chốc lát, cuối cùng bại bởi du͙© vọиɠ nồng đậm, chính mình tự cầm quần áo thoát đến sạch sẽ, liền ngay cả qυầи ɭóŧ cũng không có để lại, sau đó mở lớn hai chân thon dài trắng nõn. Nâng lên tay trái tự xoa ngực của chính mình, còn cẩn thân dùng hai ngón tay tinh tế thon dài kẹp lấy nhũ tiêm hung hăng xoa nắn, tay phải cũng không nhàn rỗi duỗi xuống vỗ về chơi đùa huyệt khẩu không ngừng chảy nước, dùng ngón tay nhợt nhạt mà thọc ra rút vào vài cái liền rút ra. Tuy rằng tao đến lợi hại, nhưng Trình Cảnh vẫn là không dám thâm nhập vào sâu trong thân thể của mình.
Mấy năm nay Trình Cảnh đều phải dựa vào âm đế để có thể cao trào, liền ngựa quen đường cũ mà dùng tay nắm lấy tao âm đế đã bị chính mình chơi đến trướng lớn, sau đó hung hăng xoa nắn lên.
Nhũ viên cùng âm đế đồng thời bị chơi, sảng đến đôi mắt Trình Cảnh ẩm ướt, hàm răng trắng noãn cắn chặt một dưới ngăn chặn tiếng rêи ɾỉ trực trào, ngàn vạn lần không thể kêu ra tới, không thể đánh thức bạn cùng phòng, không thể bị người phát hiện ra bộ dáng tao lãng này của chính mình.
Nhưng theo kɧoáı ©ảʍ từng tầng từng tầng một chồng lên nhau, Trình Cảnh có chút chịu không nổi, cứ việc đã tận lực áp chế, nhưng cổ họng hắn vẫn không chịu khống chế mà phát ra vài tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn.
Vốn Triệu Trạch còn đang mơ màng ngủ, trong đầu vẫn luôn nghĩ đến bộ dáng Trình Cảnh tinh xảo, mềm mại, mỉm cười xinh đẹp cùng eo thon chân dài, tưởng tượng hắn bị trói lên một bộ dáng khóc lóc bị thao, khó có được mà không thể yên giấc.
Lại ở trong đêm đen nghe thấy tiếng động nhỏ bé dường như là tiếng thở dốc mong manh, tựa hồ là từ trên giường Trình Cảnh truyền đến. Triệu Trạch cong cong khóe miệng, gia hỏa này là đang tự an ủi sao, tiếng thở hổn hển nghe tao như vậy, thật là thiếu thao.
Triệu Trạch tay chân nhẹ nhàng mà xuống giường, mở đèn ra, đi tới Trình Cảnh trước giường.
Bởi vì giường Trình Cảnh mắc cái màn quá dày, hơn nữa Trình Cảnh hiện tại còn đang đắm chìm trong nồng liệt tìиɧ ɖu͙© (nồng đậm + mãnh liệt), cũng không có phát hiện bên ngoài có cái gì khác thường, giương lớn hai chân xoa bóp tao âm đế trướng lớn. Âm đế bị xoa đến tê dại ngứa ngáy, hảo tưởng bị xoa hư, huyệt cũng hảo ngứa, thật là khó chịu……
Hắn véo một cái thật mạnh, kɧoáı ©ảʍ từ âm đế truyền tới toàn thân trên dưới không xót một góc nào, lại từ khắp người hội tụ đến tiểu huyệt. Chỗ sâu trong huyệt tâm một dòng nước ấm phun trào mà ra, hàm răng trắng tinh của Trình Cảnh gắt gao cắn môi dưới, nhắm hai mắt rên một tiếng nhẫn nại cao trào.
Liền ở lúc Trình Cảnh cao trào, Triệu Trạch một phen kéo ra cái màn giường, nhìn người trên giường tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hai chân mở lớn, biểu tình vũ mị còn khẽ nhếch cặp môi đỏ mọng thở dốc phun nước. Triệu Trạch cảm giác dươиɠ ѵậŧ của chính mình lập tức ngạnh đến phát đau, hơn nữa gia hỏa này thế nhưng lại là một người song tính, tiểu huyệt phía dưới còn đang chảy đầy mông tao thủy, tao âm đế bị chơi đến sưng lớn, bộ ngực cũng có chút không rõ ràng nổi lên. Thật là làm người giật mình, một bảo bối song tính xinh đẹp dâʍ đãиɠ như vậy, nên bị người nhốt lại ngày ngày gian da^ʍ mới đúng.
Mà đang ở trạng thái cao trào, Trình Cảnh đột nhiên bị ánh sáng chiếu tới, đâm vào đôi mắt sinh đau, lại ý thức được hắn đã bị bạn cùng phòng trong thấy bộ dáng tao lãng đang phun nước của chính mình, phát hiện bí mật của chính mình, lập tức sợ tới mức sửng sốt. Liền ngay cả hai chân cũng quên phải khép lại, chỉ là mắt đầy sương mù ngơ ngác mà nhìn đối phương……