Dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi.
Kɧoáı ©ảʍ không ngừng làm Cố Y Y gần như hít thở không thông.
Khái niệm thời gian bắt đầu trở nên mơ hồ, chỉ còn cảm giác thoải mái do côn ŧᏂịŧ mang đến, đại não hỗn độn hiện tại chỉ nghĩ muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn hơn đến làm cô thoải mái.
“Lại muốn ra a a a…… Dươиɠ ѵậŧ thật lớn…… Phải bị dươиɠ ѵậŧ lớn thao chết…… thật sảng…… Đi…… Bắn cho em…… bắn đầy tao huyệt, làm tao huyệt rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙……”
“Thao!”
Lâm Thần có cảm giác hắn mới là cái người bị cưỡиɠ ɠiαи kia.
Dươиɠ ѵậŧ sảng đến làm hắn muốn hút khí.
“Dùng tao bức em tiếp tϊиɧ ɖϊ©h͙ đi.” Hắn nắm eo Cố Y Y, đem nữ nhân hướng về phía dươиɠ ѵậŧ mình, dùng sức áp sát, làm ra vài lần đâm chọc cuối cùng, “Thao chết cái đồ dâʍ đãиɠ này, kêu lớn tiếng như vậy không sợ bên ngoài có người nghe thấy sao, làm chết em.”
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt như ý nguyện bắn vào trong thân thể Cố Y Y.
Chờ đến khi nam nhân đem côn ŧᏂịŧ mềm xuống rút ra, cô rốt cuộc thanh tỉnh lại.
Cô vừa rồi đã nói cái gì a!
Cảm giác hổ thẹn không chỗ dung thân làm Cố Y Y ngay cả mặt Lâm Thần cũng không dám nhìn, cô cứ như vậy dựa vào người nam nhân, không nhúc nhích mà giả chết.
“Như thế nào? Còn muốn làm thêm lần nữa?” Lâm Thần đem mặt cô mạnh mẽ kéo sang.
Gương mặt trắng nõn của cô nóng bỏng, con ngươi thanh triệt sáng trong thoạt nhìn một chút cũng không giống người vừa nói ra những lời dâʍ ɭσạи kia.
Lâm Thần biết, có rất nhiều nam sinh quen biết Cố Y Y có ý tứ với cô, chẳng qua bộ dáng cô đối với ai cũng luôn xa cách, sợ rằng nói ra sẽ bị từ chối, cô ngày thường trừ bỏ học tập, thoạt nhìn cũng không có sở thích nào khác.
“Về sau nói với bên ngoài, em chính là bạn gái tôi.”
Nghe Lâm Thần nói, Cố Y Y mở to hai mắt, một bộ không thể tin tưởng.
Hắn ta không chỉ dâʍ ɭσạи cưỡиɠ ɠiαи cô, dùng ảnh chụp uy hϊếp cô, hiện tại còn muốn cô làm bạn gái cho hắn? Hắn thật không sợ cô báo cảnh sát sao?!
Cường ngạnh mà chế trụ ót Cố Y Y, đem cô ấn sát vào người mình, Lâm Thần hạ giọng cười tủm tỉm mà uy hϊếp nói: “Nếu không đồng ý, những ảnh chụp đó buổi tối hôm nay sẽ xuất hiện ở trên diễn đàn trường học.”
Không cho Cố Y Y cơ hội trả lời đồng ý hay không, hắn hôn lên môi cô, đem nó hôn đến phiếm ra một tầng nước lấp lánh mới dừng lại.
“Anh vô sỉ.”
Cố Y Y dùng mu bàn tay lau khô miệng mình, căm giận mà bắt đầu thu thập quần áo.
Cũng may quần áo không quá nhăn.
Mặc kệ Lâm Thần định đi nơi nào, Cố Y Y thu thập quần áo xong, đem đầu ló ra ngoài, sau khi xác định không có ai liền tự mình chạy trước.
Vừa rồi cô đã quên mất mình còn đang ở trường học, thời điểm ban nãy cô kêu ra tiếng nhất định là không có ai nghe thấy, nhất định là không có!
Thời gian cao điểm ở nhà ăn trường học cũng đã qua.
Sau khi vào WC nữ thay qυầи ɭóŧ, Cố Y Y ổn định vững chắc mà chuẩn bị đi nhà ăn ăn cơm, Lâm Thần nhắn tin cho cô, cô cũng không đáp lại.
“Ong ong ——”
Có người thêm bạn tốt với cô.
Thấy ghi chú chính là tên cô, Cố Y Y không nghĩ nhiều liền thông qua. Nhưng mà còn không đợi cô mở miệng hỏi, đối phương liền gửi tới mất tấm ảnh chụp.
Bị chụp được!
Ảnh chụp rõ ràng là bộ dáng lúc cô ở WC bị Lâm Thần ấn trên ván cửa thao đến chảy nước miếng, còn có ảnh chụp lúc cô ngồi trên dươиɠ ѵậŧ Lâm Thần cho hắn ăn vυ' thao làm. Chất lượng ảnh chụp tuy rằng không tốt, góc độ cũng rất kỳ quái, nhưng có thể thấy rõ đây là mặt cô.
[ Anh là ai? ]
Cố Y Y khẩn trương đánh xong ba chữ này, mới ý thức được mình đang đứng ở lối đi bộ.
Không kịp xóa lịch sử trò chuyện, cô nhanh chóng khóa màn hình di động lại, học bá vừa lướt qua cô thoạt nhìn như muốn đi tới nhà ăn.
Trái tim lộp bộp nhảy một chút.
Sẽ không bị hắn thấy những ảnh chụp đó đi!
Cố Y Y nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm bóng dáng Sầm Hàn hồi lâu. Không có bất kì khác thường gì, rõ ràng bạn học cùng lớp đi ngang qua hắn, đến cả liếc mắt hắn cũng không thèm liếc, rất có thể là không nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại cô đi.
Suy nghĩ như vậy, Cố Y Y nhẹ nhàng thở ra, tìm nơi vắng người lại lần nữa mở di động ra.