Điều Giáo Tính Nô Mẩu Cẩu

Chương 1

Hãm sâu vào địa ngục chịu khổ thô bạo khai bao, trước mặt mọi người mất khống chế bắn ra.

Sắp tới Diệp Ninh chuẩn bị cùng bạn gái đi du lịch, bạn gái của cậu trẻ tuổi lại xinh đẹp, cũng là đồng nghiệp của Diệp Ninh.

Thật ra đến tận bây giờ Diệp Ninh vẫn không thể hiểu được vì sao bạn gái xinh đẹp như vậy lại bỏ qua nhiều người theo đuổi tốt hơn mà chọn mình.

Kỳ thật cậu có chút tự ti, bởi vì cậu thật sự không đủ ưu tú.

Cậu chỉ cao đến 1m73 ở phương Nam chỉ có thể miễn cưỡng đủ nhìn, dáng người lại càng gầy gò không có cơ bắp, lớn lên văn nhã trắng nõn, tính cách lại càng trung thực, nội hướng. Ưu điểm duy nhất chính là làm việc nghiêm túc, đáy long thiện lương, ngày thường sẽ thích giúp đỡ người khác. Nhưng bởi vì quá thành thật, ở trong công ty lại chăm chỉ trung thực thiện lương, từ khi có bạn gái xinh đẹp giỏi giang cậu ở công ty thê thảm vô cùng, hoàn toàn biến thành điểm công kích của mấy tên nam nhân trong công ty, mỗi ngày đều phải đối mặt vô số nam nhân ghen ghét cùng địch ý đến từ mọi phía. Ngay cả người lãnh đạo của cậu đều đối với cậu càng ngày càng bất mãn,không có việc gì liền thích làm khó dễ.

Diệp Ninh trong lòng khổ cực kỳ, nhưng lúc này có giai nhân ở bên tựa hồ có thể bất chấp khó khắn vượt qua tất cả.

Bạn gái nói muốn tới đảo Hải Đường chơi, Diệp Ninh đương nhiên làm mọi cách đáp ứng, còn thẹn thùng mà nói sẽ xin nghỉ bồi nàng mấy ngày.

Bạn gái nghe vậy thực vui vẻ, kiều thanh nói A Ninh ngươi thật tốt a, đôi môi đỏ tươi hôn nhẹ lên gương mặt Diệp Ninh, lưu lại dấu vết sắc tình.

Trong lòng Diệp Ninh lúc này đã ngọt ngào đến mềm nhũn, nhưng ở nơi cậu không nhìn đến ánh mắt bạn gái lại trở nên lạnh nhạt.

Bọn họ ở một thôn xóm tại đảo Hải Đường, mà lúc này Diệp Ninh đang cùng bạn gái trên một con đường yên tĩnh ở trong thôn đi dạo.

Dạo dạo, không biết như thế nào, đột nhiên vụt ra hai tên dáng vẻ lưu manh côn đồ.

Lưu manh thấy bạn gái xinh đẹp, cười cười đến gần, ngoài miệng không ngừng phun ra những lời đùa giỡn bạn gái.

Diệp Ninh tuy rằng yếu đuối nho nhã, nhưng tốt xấu cũng là nam nhân, thấy bạn gái bị người ta nhục nhã như thế, run giọng nói "Các ngươi.... các ngươi muốn làm cái gì, nếu lại nói bậy ta gọi cho cảnh sát đến bắt các ngươi!"

Cậu tuy rằng thực sợ hãi, nhưng cặp mắt nâu to tròn lại rất kiên định.

Những tên lưu manh nghe xong nhịn không được châm chọc cười to,tìm cảnh sát? Ngươi thật đúng là cái phế vật! Không nghĩ loại người thái giám ẻo lả cũng có thể có bạn gái?

Diệp Ninh tức giận đến vành mắt đều đỏ, cả người phát run nói, "Các ngươi các ngươi đi mau! Bằng không ta... ta liền!"

"Mày liền làm cái gì? Mày còn có thể đánh bọn tao sao tên ẻo lả!"

"A Ninh, đi nhanh đi, chúng ta không cần gây chuyện." Bạn gái cũng có chút sợ hãi, nắm chặt cánh tay cậu.

Diệp Ninh gật gật đầu, lôi kéo bạn gái muốn đi.

Nhưng hai tên cái lưu manh tựa hồ từ lúc bắt đầu liền không tính toán buông tha bọn họ, trong đó một tên đè lại vại Diệp Ninh, một cái khác cư nhiên đi lôi kéo cánh tay bạn gái, nụ cười dâʍ đãиɠ hiếu thắng ôm bạn gái.

Diệp Ninh thấy thế, cũng bất chấp tất cả, phát ra một tiếng rất nhỏ tức giận, kia một thân gầy nắm tay càng là hung hăng đánh vào trên mặt tên lưu manh đùa giỡn bạn gái.

Mà tên lưu manh đột nhiên không kịp phòng ngừa, bị đánh đến lảo đảo vài bước, tức khắc trong miệng mắng câu thô tục, theo sau buông ra bạn gái, giơ tay liền thật mạnh cho Diệp Ninh một bạt tai. Cái tát vừa mạnh vừa tàn nhẫn, đánh đến Diệp Ninh đầu váng mắt hoa, ù tai ong ong vang lên, khóe miệng đều bị đánh vỡ. Diệp Ninh như vậy văn nhược nam nhân nơi nào chịu được cái này, lập tức lảo đảo ngã trên mặt đất.

Kia lưu manh tựa hồ bị chọc giận, trong miệng mắng câu thái giám chết bầm, đối Diệp Ninh một trận đấm đá.

Chờ khi bọn lưu mạnh dừng lại Diệp Ninh đã hơi thở thoi thóp, một tên lưu manh trong đó mới giữ chặt tên lưu manh kia nói, "Đừng đánh, nam nhân này còn phải giao cho lão đại xử trí."

"Hừ, dù sao cố chủ muốn gϊếŧ hắn, vậy thì trực tiếp đánh chết."

"Vậy cũng phải được sự đồng ý của lão đại!"

Tên lưu manh lại đạp vào mặt đầy máu đang thoi thóp của Diệp Ninh, mắng "Con chó này mạng lớn!"

Đến nỗi bạn gái bên cạnh đã sớm sợ tới mức co người thành một đoàn, khóc lóc nói "Các ngươi không cần thương tổn ta, đừng gϊếŧ ta"

Diệp Ninh khi bị người kéo lên còn miễn cưỡng giãy giụa vài cái, nhưng bị tên lưu manh kia ở phía sau cổ chém một chút, trực tiếp mất đi ý thức.

Chờ cậu lại lần nữa thanh tỉnh, loáng thoáng nghe thấy bạn gái khóc thút thít, thanh âm kia càng ngày càng gần, như là đang nằm mơ, chậm rãi, thanh âm kia càng thêm rõ ràng, Diệp Ninh cũng dần dần tỉnh táo lại.

"U, ẻo lả tỉnh!"

Một tên lưu manh lùn lùn đi về hướng Diệp Ninh, trên tay cầm một ly như là bia trực tiếp hắt lên mặt Diệp Ninh, ly bia lạnh bănh làm cả người Diệp Ninh một trận rùng mình, tựa hồ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến vết thương trên trán cùng khóe miệng khiến cậu đau kêu ra tiếng.

"Lớn lên cũng được đấy."

Mấy tên lưu manh vây quanh Diệp Ninh trêu đùa, Diệp Ninh cả người run run hoàn toàn thức tỉnh.

Lúc này Diệp Ninh mới phát hiện chính mình cư nhiên bị treo ở một tầng hầm ngầm trống trải, cánh tay bị dây thừng thô cứng gắt gao buộc chặt, treo ở hai sườn trần nhà, mà hai chân của bản thân cũng bị treo lên, chỉ có mũi chân có thể miễn cưỡng điểm đến, tựa hồ cố ý dùng cách này nhục nhã cậu.

Cảm thấy thẹn nhất chính là, quần của câu cư nhiên bị người lột, lộ ra hai đùi trắng nõn, Diệp Ninh cảm thấy thẹn đầy mặt mà đạp chân, liều mạng kẹp chặt đùi, sợ bị những người này phát hiện bí mật của chính mình

"Các ngươi các ngươi muốn làm cái gì" Ngữ điệu nghẹn ngào run rẩy, đôi mắt nâu to tròn tràn đầy sợ hãi.

"Làm cái gì?" Một tên lưu manh đi đến trước mặt cậu, bạch bạch mà lại tát cậu mấy cái cái tát, châm chọc nói, "Bọn tao muốn giáo huấn ngươi, làm cho mày biết nữ nhân nào thì có thể chạm vào, nữ nhân nào không thể đυ.ng vào!"

Diệp Ninh bị đánh khiến khóe miệng lại lần nữa đổ máu, vị máu dày đặc tràn ngập khoang miệng, cậu thống khổ mà gục đầu xuống, chảy ra nước bọt đều nhuộm thành màu đỏ tươi.

"Ngô"

"Đừng đánh, ô ô, các ngươi đừng đánh." Một cái kiều mị thanh âm ở cách đó không xa truyền đến, là bạn gái Diệp Ninh. Bạn gái tựa hồ cũng sợ hãi, sắc mặt tái nhợt sợ hãi, trong ánh mắt lại lộ ra biểu tình kỳ quái.

"Các ngươi, các ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì!" Bạn gái khóc nức nở nói.

Một cái khác lưu manh mị mị nói, "Tiểu thư, chúng ta là bắt người lấy tiền thay người làm việc, cô cũng đừng hỏi nhiều, dù sao tiểu tử này là chết chắc rồi!"

"Không, A Ninh là vô tội, các ngươi không thể thương tổn hắn." Bạn gái nước mắt lưng tròng mà nói, đôi mắt nhưng vẫn không dám nhìn Diệp Ninh.

Diệp Ninh trong miệng chảy huyết, nỗ lực ngồi dậy, hoảng sợ đan chéo chân, cậu nỗ lực an ủi bạn gái, "Không có việc gì, bọn họ... bọn họ không dám phạm tội"

Mấy tên lưu manh nhịn không được ác ý cười to ra tiếng, "Ha ha ha, không dám phạm tội? Tới nơi này của bọn tao rồi, mày còn muốn sống mà đi ra ngoài?"

Trong đó một tên lưu manh trong tay có một cây côn sắt, hắn nhìn Diệp Ninh cười dữ tợn nói, "Như vậy đi, lão đại không có ở đây vậy trước tiên cứ phế mày một chân rồi lại nói!"

Diệp Ninh hoảng sợ mà trừng lớn đôi mắt, môi đầy máu hoảng sợ đến giọng cũng run run "Không ...không thể!"

Mắt thấy côn sắt ngay lập tức có thể đập lên đùi, Diệp Ninh thân mình đều run cầm cập, một cái thô cát giọng nam từ phía sau vang lên.

"Đang làm gì!"

Lưu manh vừa nghe thanh âm người tới, lập tức buông gậy gộc nói, "Lão đại, ngài tới vừa lúc, các huynh đệ đang chuẩn bị giáo huấn tên ẻo lả này đây!"

Chỉ thấy người đến thân cao 1m9, nam nhân vừa cao vừa cường tráng, hắn lớn lên rất tuấn tú, chỉ là đầy mặt đều mang nét dữ tợn, hình dáng lãnh ngạnh giống như dao, cặp mắt càng giống loài lang sói hung hãn, làm người khác vô pháp nhìn thẳng hắn.

Người này hẳn là lão đại của bon lưu manh.

Nam nhân nhìn nữ nhân bên cạnh khóc sướt mướt, cười khinh bĩ nói, "Nữ nhân này quả thật dễ nhìn, khó trách giá trị cao như vậy."

"Đúng vậy, thật xinh đẹp, đáng tiếc vô pháp chạm vào ."

"Lão tam ngươi không phải bị cao huyết áp sao, còn mẹ nó muốn nữ nhân, sớm chết tâm đi."

"Hắc hắc, lão đại, chết ở trên người nữ nhân em thành quỷ cũng phong lưu nha." Tên lưu manh cười cười nói lại mị mị mà nhìn chằm chằm bạn gái Diệp Ninh.

Bạn gái dường như bị dọa đến run rẩy, thân hình mảnh mai nằm liệt trên mặt đất.

Diệp Ninh bị treo trên không trung lại càng phát run, hắn thân mình buồn cười lúc ẩn lúc hiện, sức lực chống đỡ ở chân dần bị rút cạn.

Nam nhân kia lúc này mới đem tầm mắt chuyển hướng Diệp Ninh, đôi mắt như chim ưng nhìn chằm chằm Diệp Ninh rồi nói, "U, đây là vai chính của hôm nay?"

Trong đó một cái lưu manh nói, "Đúng vậy, lão đại, chính là mặt hang này!"

Nam nhân cười nói, "Nhìn da thịt non mịn, không bằng hầm thịt ăn đi?"

Môi Diệp Ninh chảy máu thống khổ cầu xin, "Không đừng gϊếŧ ta, không cần"

Nam nhân lại đi đến trước mặt cậu, bàn tay to vặn chiếc cằm thanh tú, đánh giá gương mắt có phần tái nhợt của cậu, cười cười nói "Vậy lão tử cho ngươi một lần lựa chọn cơ hội."

Vừa nói, một bên thô bạo mà xé mở áo sơmi của cậu, nhìn khuôn ngực trắng nõn của cậu, chậc vài tiếng lại nói "Mẹ nó, thật đúng là gà luộc."

Diệp Ninh quả thực bị dọa muốn hôn mê, hắn run rẩy thân mình, đôi tay bị không ngừng hoảng loạn, chảy nước mắt lớn tiếng nói, "Đại ca đừng gϊếŧ ta, không cần ô ô"-

Nghe tiếng khóc yếu đuối đó, nam nhân chấn động, như là đột nhiên nghĩ đến cái gì, ánh mắt đều trở nên âm trầm.

"Thanh âm thật giống nha, không biết phía dưới có phải hay không cũng giống nhau"

Hắn thở mạnh, bàn tay lại hướng vòng eo mảnh mai trắng nõn ôm lấy, đốt ngón tay thô ráp vuốt ve hắn eo, độ ấm nóng cực kì rực.

"Không tiên sinh, làm ơn" Diệp Ninh sợ tới mức đầu lưỡi đều thắt, gương mặt tái nhợt dính máu tràn đầy kinh hoàng.

Nam nhân cười cười ngẩng đầu, cặp mắt cương nghị phảng phất như chim ưng, nhìn chằm chằm gương mặt của Diệp Ninh "Đĩ da^ʍ, ngươi có l*и sao?"

Đối mặt với câu hỏi đầu sắc tình, Diệp Ninh hoảng sợ đầy chột dạ, trong lòng lại càng giống như rớt xuống mấy tầng địa ngục "Không không có ta... ta không có"

Mà đôi bàn tay vừa to vừa thô ráp của nam nhân đã từ vòng eo dần đi xuống đến mông của Diệp Ninh lại sờ sờ sau đó sắc tình mà niết niết lại xoa xoa.

"Mông cũng thật to nha!"

"Không tiên sinh đừng đυ.ng ta cầu ngươi a! Đau quá ô ô"

"Tuy rằng gương mặt này không có gì đặc biệt, nhưng thanh âm là thật con mẹ nó quá da^ʍ! Kêu lớn tiếng chút!"

Nam nhân vì muốn làm cậu thét lên, bàn tay to càng thêm thô bạo mà xoa bóp lên.