Bọn Họ Đều Muốn Làm Cô

Chương 49: Phòng khách ᗪâʍ ᒪσạи bị camera theo dõi

Giới thiệu một lượt, trên bàn chỉ còn có hai soái ca. Một người râu ria phong trần như một đại thúc, một người theo phong cách cấm dục với áo sơ mi trắng phối với quần tây, vẻ mặt chính trực, anh ta họ Tề, thường hay gọi là bác sĩ Tề.

Bác sĩ Tề là người duy nhất nhìn cô chằm chằm khiến Nguyễn Tương sợ hãi không ăn được bao, chỉ muốn trở về phòng.

Trần Thạc trở về cùng cô, còn gọi thêm một ít đồ ăn mang về cho cô như một người bạn trai tốt. Nhưng sau khi trở về vừa đóng cửa lại, Trần Thạc liền vội vã muốn cô cởi váy ra, thay bộ đồ ngủ tình thú gợi cảm.

Dây áo mảnh lộ ra hơn phân nửa bầu ngực cao ngất, vải mỏng manh gần như trong suốt ẩn hiện núʍ ѵú đỏ hồng ở bên trong. Phía dưới càng thiếu vải để lộ tiểu huyệt trần trụi, lúc trước Trần Thạc đã cạo lôиɠ ʍυ để nhìn thấy tiểu huyệt non nớt của Nguyễn Tương.

Bắt cô ăn mặc dâʍ đãиɠ như vậy ngồi ăn, Nguyễn Tương ngượng ngùng đỏ mặt. Huyệt da^ʍ lộ ra trong không khí thấy hơi lạnh lẽo, vừa nghĩ đến mỗi lúc đều bị Trần Thạc thị gian, bên trong lại không ngừng chảy dâʍ ɖị©ɧ.

“Tương Tương, nơi này ngứa sao?”

Trần Thạc sờ soạng hoa môi của cô, huyệt nhỏ bị nắn sưng vừa ngứa vừa đau.

“Ngứa...”

Nguyễn Tương ngượng ngùng cúi đầu, may mắn tinh lực của Trần Thạc không dồi dào như thằng nhóc Đàm Ngạn Hi, bây giờ chưa có ý thịt cô tiếp, nếu không chỗ đó của cô thật sự không chịu nổi.

Trần Thạc lại mở máy tính ra, nói: “Bây giờ anh giải quyết công việc. Tương Tương, chút nữa anh phải ra ngoài với bạn bè, em nghỉ ngơi trong phòng nhé. Khoảng tầm mười giờ anh về chúng ta sẽ xem phim.”

“Ừm, em có thể đi dạo ở gần đây không.” Nguyễn Tương ngoan ngoãn gật đầu.

Trần Thạc ôm cô vào lòng, thoải mái xoa xoa cặρ √υ' đầy đặn của cô giống như đang thưởng thức một con thú cưng.

“Đương nhiên có thể, nhưng đừng để bị gã nào bắt cóc... Tương Tương, em có vừa lòng với bạn bè của anh không?”

“Ừm, rất tốt.”

“Có nhìn trúng ai hay không?” Trần Thạc bỗng nhiên hỏi.

“Anh... anh hỏi gì vậy, rõ ràng em là người của anh...”

Trần Thạc bật cười: “Tương Tương đáng yêu như vậy, nơi này một đám sói đói, anh rất sợ bị cướp mất em.”

“Đáng ghét, anh đang nói đùa hả... A… nhéo ngực mạnh chút, quá căng…”

Cùng lúc đó, trong căn phòng tầng hai của một biệt thự khác, trước màn hình rộng, đang phát chiếu hình ảnh của Nguyễn Tương từ ba góc độ.

Trên chiếc ghế sô pha trước video giám sát, có hai người đàn ông đang ngồi.

“Chậc, hai người này sao còn chưa chiến đấu, ngồi xem nóng đến bực mình.”

Bác sĩ Tề vẫn ăn mặc chỉnh tề như trước, một cánh tay chống lên tay vịn sô pha, hình tượng cấm dục mà lười biếng. Thế nhưng dây lưng quần lại bị kéo ra thật lớn. Bên trong dươиɠ ѵậŧ cao ngất đang bị hắn dùng tay vuốt ve, qυყ đầυ bị dịch thể trong suốt làm ướt, bóng loáng.

“Quần tôi đã cởi mà cho xem cảnh này, dươиɠ ѵậŧ sắp lạnh ngắt rồi đây.”

Trần Tam Nguyện ngồi bên cạnh bác sĩ Tề đang ôm một túi khoai tây chiên, vừa xem phim khiêu da^ʍ của Trần Thạc và Nguyễn Tương vừa ướt tin tức trên máy tính bảng.

Nhét miếng khoai tây vào miệng nhai, anh ta liếc nhìn bác sĩ Tề đầy khinh bỉ.

“Anh gấp cái gì, trước bữa tối Trần Thạc đã bắn hai lần, anh không cho côn ŧᏂịŧ của hắn nghỉ ngơi sao? Yêu cầu của anh về hắn còn cao hơn cả ngựa giống.”

Bác sĩ Tề nhếch miệng cười không ngừng, bả vai hơi run run.

Trần Tam Nguyện lại nói: “Không bằng trở về xem hai trận bọn họ làm trước bữa tối, tôi thấy rất gợϊ ɖụ©, đáng để sưu tầm.”

Giọng điệu của hắn giống như một thẳng nam đang thảo luận về trận bóng.

Bác sĩ Tề còn thật sự cầm điều khiển từ xa lên, vừa tua ngược video giám sát, vừa nói: “Tư thế thao huyệt của Trần Thạc tôi nhìn chán rồi, chả có gì mới mẻ. Nhưng mà Nguyễn Tương này tôi rất thích, toàn thân đều gợi lên du͙© vọиɠ của tôi.”

“Thích thì làm thôi, xem phim sεメ thủ da^ʍ làm gì. Cứ súng thật đạn thật quất một trận là biết tình yêu của hắn sâu đậm cỡ nào.”

Trần Tam Nguyện vừa nhai khoai tây vừa cho ý kiến, giọng điệu thản nhiên.

“Nguyễn Tương bây giờ là bảo bối của Trần Thạc, đoán chừng hơi khó làm.”

Bác sĩ Tề bặm môi cười, hắn bưng ly rượu lên uống một ngụm.

“Tam ca, nhìn xem bộ dáng dâʍ đãиɠ bị Thạc làm đến dục tiên dục tử, chẳng lẽ anh không nhìn trúng Nguyễn Tương sao? Chúng ta ba người cùng lên? Cậu biết tôi thích sạch sẽ, không muốn 3P với người khác nhưng với cậu thì tôi thấy cũng được.”

“Không, kiểu phụ nữ này tôi chỉ thích lúc mười lăm tuổi, hiện giờ không còn hứng thú.”

Trần Tam Nguyện liếc mắt nhìn dáng vẻ da^ʍ mị tận xương trên màn hình lớn của Nguyễn Tương, vẻ mặt lạnh nhạt không hề có hứng thú, lại quay nói với bác sĩ Tề: “Nhưng tôi có một cách giúp anh chiếm được Nguyễn Tương.”