Bọn Họ Đều Muốn Làm Cô

Chương 39:

Có điều chỉ mười mấy phút sang mang bữa sáng lên cho Đàm Ngạn Hi, Nguyễn Tương đã cởi sạch qυầи ɭóŧ, hai chân mở lớn ngồi trên giường.

Đàm Ngạn Hi đang vùi đầu ở giữa hai chân cô ăn hoa huyệt, tiếng nước vang lên chèm chẹp. Đầu lưỡi gắn theo khuyên kim loại của cậu ta day cắn huyệt cô, môi ngậm lấy hai bên mép thịt, thỉnh thoảng dùng hàm răng cắn gặm khiến Nguyễn Tương dục tiên dục tử.

Cô không nhịn được kẹp chặt đầu Đàm Ngạn Hi, dáng vẻ như muốn đầu lưỡi tiến sâu vào trong, ngón tay luồn vào tóc cậu ta, vong tình xoa nắn.

Nửa người trên ngửa ra thành hình chữ S, bầu ngực cao ngất, hai núʍ ѵú bên trong lớp áo không được an ủi vểnh cao. Đầu ngực tê ngứa, Nguyễn Tương phóng đãng giơ tay xoa nắn chính mình để đạt thêm nhiều kɧoáı ©ảʍ.

“A... sướиɠ chết mất... Cậu ăn huyệt thật giỏi... Đầu lưỡi liếʍ sướиɠ chết mất... Nơi đó... chính nơi đó... Dùng sức... sâu hơn chút... Ha... chị sướиɠ chết mất...”

Nguyễn Tương khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt ngập nước mê ly, miệng nhỏ hơi há, chiếc lưỡi đinh hương phấn hồng đang rêи ɾỉ những tiếng dâʍ đãиɠ.

Bỗng nhiên Đàm Ngạn Hi hút mạnh một cái, Nguyễn Tương bị đẩy lên cao trào vô hạn, ngửa cổ thét lên một tiếng “A!”, cơ thể co giật, xương cốt mềm nhũn. Cô ngã ngửa ra sau, bàn tay nắm chặt lấy ga giường, hai núʍ ѵú bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng dựng thẳng.

Đàm Ngạn Hi không kịp tránh, bị dâʍ ŧᏂủy̠ của cô văng đầy mặt.

Cậu ta ngửa đầu nhìn dáng vẻ tao mị hưởng thụ của cô, liếʍ dâʍ ɖị©ɧ bên miệng, nhất thời cười tươi như hoa.

Đàm Ngạn Hi đứng dậy ôm lấy Nguyễn Tương, để cô dựa sát ngực mình, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng đột nhiên cắm vào hoa huyệt cô.

Đàm Ngạn Hi liên tục đùa giỡn cơ thể Nguyễn Tương, bạn bè mời chơi game cậu ta cũng từ chối, chơi chị gái sướиɠ như vậy, chơi game nào có vui bằng.

Cậu ta dồi dào tinh lực, không chỉ biết thao huyệt, thao vυ', thao miệng mọi thứ đều tinh thông. Lúc ăn cơm sẽ ôm Nguyễn Tương ngồi lên côn ŧᏂịŧ lớn của mình, người người chạm mặt nhau. Tiếp đó cậu ta đổ sữa bò lên ngực cô, cúi đầu bú ɭϊếʍ dòng sữa trắng ngà chảy trên bầu vυ'.

Bên trên say sưa uống sữa, bên dưới ra sức thao huyệt cô.

“Bên trong chị rất thoải mái...” Đàm Ngạn Hi gục đầu lên bầu ngực căng tròn, hít một hơi thật sâu hương thụ hương vị thơm ngọt này, than nhẹ một tiếng: “A ~ Chỉ muốn cả đời này cắm bên trong chị, thao chết chị...”

“Hức... Ngạn Hi, không muốn thao nữa... Huyệt nhỏ sẽ hỏng mất... Nghỉ ngơi một lát được không...”

Sướиɠ thì sướиɠ nhưng Nguyễn Tương sắp bị thao khô rồi, cánh hoa bị đánh đến sung huyết, mỗi lúc cao trào mang đến kɧoáı ©ảʍ tê dại không thể tả.

Giải lao nhưng Đàm Ngạn Hi vẫn cắm bên trong huyệt nhỏ, ôm cô chơi điện thoại. Nghỉ ngơi xong, du͙© vọиɠ của Nguyễn Tương lại bị đẩy lên cực điểm, cậu ta lại đè cô thao một trận.

Một ngày trôi qua, linh hồn Nguyễn Tương như xông thẳng lên đám mấy, ở trên đó phiêu đãng.

Vào lúc hoàng hôn, cô bị Đàm Ngạn Hi đè trước bệ của sổ, bầu vυ' ép sát mặt kính lạnh lẽo, cánh mông vểnh cao bị côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ đút vào.

Đột nhiên cô nhìn thấy một bóng đàn ông đang bước vào trong biệt thự.

Nguyễn Tương tê dại da đầu, trợn tròn mắt, quay lại nói với Đàm Ngạn Hi: “Cậu lại hẹn bạn đến đây hả?”

“Không có mà.”

“Vậy chính là Đàm tổng đã về... Cậu mau trốn nhanh lên!”

Đàm Ngạn Hi tiếp tục đưa đẩy thắt lưng, khẽ cười không chút nao núng: “Trốn cái gì, chú Ba về cũng vừa khéo. Để chú Ba tận mắt nhìn chị được tôi thao thoải mái cỡ nào, sau đó chú sẽ cho tôi mang đi chị đi.”

“Cậu.. đừng nói mò!” Nguyễn Tương muốn đứng dậy lại bị Đàm Ngạn Hi giữ chặt, cô cuồng lên: “Đàm tổng sẽ gϊếŧ chết tôi.”

“Đừng sợ!” Đàm Ngạn Hi cưng chiều xoa nắn cặp mông mềm: “Người chị nơi nào cũng là báu vật, tôi yêu chị chết mất. Chắc chắn sẽ để chị bên cạnh người, ngày ngày thao chị.”

Nguyễn Tương thấy năn nỉ không được, cuối cùng đau đớn khẽ hô một tiếng: “A... đau... Đau quá!”

“Chị sao vậy?”

Đàm Ngạn Hi buông tay, Nguyễn Tương lập tức chạy ra cầm quần áo của mình, trốn về phòng đóng chặt cửa.

Đàm Ngạn Hi bị khóa trong phòng ngủ của mình. Cậu ta không gõ cửa, một chút động tĩnh cũng không có. Nguyễn Tương luống cuống mặc quần áo, một bên nhanh chân chạy xuống lầu.

Trước lúc Đàm tổng nhìn thấy Đàm Ngạn Hi cô phải có lời giải thích rõ ràng...

Vấn đề là, giải thích thế nào?

Tôi bị cháu trai anh bò lên giường cưỡиɠ ɠiαи? Sau đó thì sao, Đàm Ngạn Hi sẽ nói thế nào?

A... Làm sao giờ, chắc chắn Đàm tổng sẽ giận ngập đầu. Cháu trai anh chưa chắc sẽ trừng phạt, nhưng mà chắc chắn anh sẽ phát tiết phẫn nộ lên người cô. Lần trước nhìn thấy cô ở trên xe cùng Trần Thạc đã hành hạ cô như vậy, lần này...