Này cũng quá xấu hổ đi?
Tuy Trì Tịch đỏ mặt nhưng vẫn soi gương vài phút, cô mất tự nhiên lôi kéo vạt áo thủy thủ.
Nhan sắc của Trì Tịch thuộc loại kiều diễm, khuôn mặt nhỏ nhắn, mắt hạnh ngậm hơi nước, sóng mũi cao thẳng.
Tuy rằng không phải quá cao nhưng dáng người rất tốt, nơi nào nên gầy thì gầy, nơi nào nên béo thì béo.
Xinh đẹp như thế rất dễ khiến nam nhân phát cuồng vì cô.
Bên trong Trì Tịch cũng không mặc gì, hai đầṳ ѵú nhỏ cách vải dệt quần áo hơi mỏng lộ ra, phía dưới cũng trống rỗng.
Cô lại đem những đồ vật tình thú khác xem xét một chút, cảm thấy hẳn là không cần lắm.
Dựa theo du͙© vọиɠ mãnh liệt như vậy của Thẩm Quyết, hẳn là dươиɠ ѵậŧ giả không dùng được đi? Máʏ яυиɠ có khả năng cũng không dùng được.
Có điều vì để phòng ngừa vạn nhất, Trì Tịch vẫn chọn lấy mấy thứ giấu ở phía dưới gối đầu.
Hơn chín giờ, Thẩm Quyết tới.
Tim nhỏ của Trì Tịch đập nhanh, cô không nói rõ được vì sao lại như thế, cô không thể tin bản thân lại có chút chờ mong.
“Đốc đốc đốc”, cửa phòng bị gõ vang.
Trì Tịch hít sâu một hơi, cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, đỏ mặt đem cửa mở ra.
“Thẩm tiên sinh.”
“…”
Thẩm Quyết không nghĩ tới sau khi mở cửa sẽ có thể nhìn thấy tình cảnh như vậy, hầu kết theo bản năng chuyển động một chút.
Đêm đó ở khách sạn Trì Tịch mặc trang phục hầu gái cũng rất đẹp, nhưng ánh đèn nơi đó có chút tối tăm làm hắn không nhìn rõ.
Giờ phút này ánh đèn trong phòng lại sáng ngời.
Da thịt phấn nộn, dáng người trước sau phập phồng, khuôn mặt vừa đơn thuần vừa dâʍ ɖu͙©.
Quần áo trên người nửa che nửa hở, vòng eo tinh tế, đôi chân thon dài, thật là một vưu vật gợi cảm.
Thật con mẹ nó muốn mạng người.
Thẩm Quyết kéo cà vạt mình ném xuống đất, ánh mắt tối sầm nhìn cô gái nhỏ trước mặt, bỗng nhiên dùng một tay ôm cô lên.
Trì Tịch kinh hô một tiếng, cô nghĩ đến chuyện sắp sửa phát sinh, sắc mặt hồng cơ hồ có thể trích ra máu.
Cô không do dự giơ tay ôm cổ nam nhân.
Thẩm Quyết không đi đến giường, hắn đem cô đặt ở trên sô pha, tay hung hăng bắt lấy một nửa bầu vυ' bị lộ ra của cô.
“Cố ý cho tôi kinh hỉ?”
Trì Tịch nghiêng đầu nhìn hắn, “Ân …thích sao?”
Trả lời cô là Thẩm Quyết hơi cúi người xuống, hùng hổ hôn lên, hắn cạy khớp hàm cô ra, công thành đoạt đất.
Trì Tịch bị bắt ngửa đầu, ngượng ngùng đáp lại hắn.
“Ngô --- a…”
“Em mặc quần áo này rất đẹp, làm người ta muốn đem em thao chết.”
Hơi thở Thẩm Quyết thô nặng, sau khi dán lên cánh môi cô nói xong lại hút duẫn cánh môi cô, liếʍ láp.
Trì Tịch cũng suyễn, cô gập chân, chủ động vòng quanh eo hắn, một đôi tay nhỏ nắm lấy áo sơ mi trên người hắn.
“Nơi này không dễ làm, lên trên giường đi.”
Sô pha là sô pha một người, hơn nữa còn có chút thấp, thật là không thoải mái lắm.
Trì Tịch giống như gấu koala treo ở trên người nam nhân, Thẩm Quyết hôn má cô, đem cô ôm đến trên giường.
“Đây là cái gì?”
Thẩm Quyết thoáng nhìn đồ vật lộ ra một nửa phía dưới gối đầu, duỗi tay kéo ra, kết quả kéo tới một đống đồ vật.
“…”
Có thể là do quá khẩn trương, thời điểm Trì Tịch đem vài thứ kia nhét ở phía dưới gối đầu lại không giấu kỹ, Thẩm Quyết chỉ kéo nhẹ một cái, tất cả đều rơi ra hết.
“Cô gái nhỏ cũng thật biết cách chơi.”
Thẩm Quyết khẽ cười một tiếng, đột nhiên đem người đẩy ngã, vén áo trên cô lên, cúi đầu dùng sức ngậm lấy một viên đầṳ ѵú kiều nộn.
Đầu lưỡi thô ráp không ngừng quét qua đầṳ ѵú kiều nộn, Trì Tịch rất nhanh liền nhịn không được rầm rì kêu lên.
Thẩm Quyết dùng sức hút mạnh, thay phiên hút hai bên đầṳ ѵú, nhanh chóng đem chúng nó hút đến trướng lên.