Luân Hồi Thương Đế

Chương 8: Kẻ thù: ĐAN MA MÔN

“Có phải hay không rất giật mình?”. Đoạn Bích Tình không biết Đoạn Ngọc ý nghĩ nhưng nhìn thấy hắn biểu hiện thì xem là hắn đang khϊếp sợ, khóe miệng khẽ nhếch lên hỏi.

“Nói không giật mình thì là giả”. Đoạn Ngọc khẽ hít vào một hơi trầm trọng gật đầu nói. Sau đó đáy mắt liền hiện lên một vòng khϊếp người quang mang nhìn thẳng Đoạn Bích Tình hỏi. “Tam Hoàng tỷ, chiếu theo những này thì không phải nói là Đoạn thị Hoàng tộc ta chuẩn bị đối với những cái kia thế gia, tông môn động thủ sao?”.

“Động thủ là tất nhiên, chỉ là cụ thể làm sao thì Mẫu phi bên kia cũng không biết, có thể là gõ bọn hắn khí diễm, có thể cũng là... diệt môn!”. Đoạn Bích Tình nói đến đây thì cũng không chắc chắn cho lắm.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì hai mắt khẽ híp, Đoạn Bích Tình nói những này tất nhiên đều là từ nàng Mẫu phi bên kia nghe được, cả hai khả năng này đều sẽ có thể xảy ra. Mấu chốt hay vẫn là người cầm lái Đoạn gia quyết định, người này rất có thể chính là Phụ Hoàng của bọn hắn, Đoạn Thế Mục.

“Mẫu phi ta nói còn hơn hai tháng nữa chính là Phụ Hoàng mừng đại yến sáu mươi, rất có thể đó sẽ là lúc hạ thủ”. Thấy Đoạn Ngọc trầm mặc, Đoạn Bích Tình lại nói thêm.

“Phụ Hoàng đại yến?”. Đoạn Ngọc hơi chút ngẩn người, ngẫm lại cũng thế ah, Phụ Hoàng Đoạn Thế Mục hiện tại cũng đã gần sáu mươi, đại khái hơn hai tháng nữa là vừa tròn sáu mươi tuổi. Nếu như thiết đại yến thì Thánh Nguyên Đế quốc quốc nội các đại thế lực đều sẽ phải đến xem lễ, những kẻ kia cho dù là không phục cũng không thể không nể mặt. Không đến sẽ chỉ càng khiến cho Hoàng thất có lý do động thủ với bọn hắn.

Lựa chọn lúc đó động thủ đã nói lên Đoạn thị cao tầng tự tin có thể trấn áp toàn bộ thế lực bên trong Thánh Nguyên Đế quốc, như vậy thì tất nhiên là sẽ vô cùng thô bạo.

“Xem ra Phụ Hoàng cũng không muốn đem bọn hắn toàn bộ tiêu diệt, có lẽ là đến cuối cùng vẫn sẽ mở một đường sinh cơ”. Chợt Đoạn Bích Tình lại nói.

“Vì sao lại nói thế?”. Đoạn Ngọc nhíu mày liền hỏi, như vậy khả năng đối với hắn cũng không phải tin tức gì tốt đẹp. Đối với những tông môn, thế lực khác hắn không để bụng, duy nhất chỉ có một cái thế lực là hắn muốn đem tiêu diệt.

“Này còn không phải đơn giản sao? Nếu như đem bọn hắn toàn bộ gϊếŧ sạch thì rất có thể sẽ gây nên sát nghiệp to lớn, chúng ta thượng tông là Tinh Thần môn nếu như biết thì sẽ không để yên, đến lúc đó ta Đoạn thị Hoàng tộc liền muốn tai ương rồi”. Đoạn Bích Tình giải thích.

“Ồ?”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì liền cảm thấy không sai, bất quá hắn thì lại kinh ngạc hơn là Đoạn Bích Tình làm sao có thể suy nghĩ sâu xa như thế? Ánh mắt hiện lên một chút quái lạ.

“Hì hì, đây là Mẫu phi của ta phân tích ra, ta cũng là đem nói cho Tứ Hoàng đệ ngươi nghe”. Giống như nhìn ra Đoạn Ngọc nghi ngờ, Đoạn Bích Tình hơi chút xấu hổ cười nói.

“Đa tạ Tam Hoàng tỷ đem chuyện này cáo tri cho ta biết, nếu như ngươi không nói thì ta sợ là đến lúc đó còn u mê không hiểu chuyện gì”. Trầm mặc một chút thì Đoạn Ngọc mới khẽ gật đầu đối với Đoạn Bích Tình cảm tạ.

“Giữa chúng ta cần gì phải nói những lời này đâu”. Đoạn Bích Tình cười hì hì nói. “Bất quá những chuyện này còn là bí mật nha, Mẫu phi ta tính là mấy người đầu tiên biết được, tạm thời không thể để lộ thông tin này”. Chốc lát sau đó nàng lại có chút thấp giọng nói.

“Điều này ta hiểu!”. Đoạn Ngọc dừng lại một chút thì cũng gật đầu nói. Chuyện này nói ra thì cũng không liên quan đến hắn, để lộ ra với hắn cũng không có lợi ích gì. Không công để trong gia tộc các vị trưởng bối không thích.

“Hì hì, đến đây nói chuyện phiếm cũng đã xong, tỷ tỷ ta muốn về tắm rửa một hồi rồi”. Đoạn Bích Tình lại cười cười. Dứt lời thì cũng liền đứng lên đi hướng ra bên ngoài Tứ Phương cung, trong lúc này cũng không quên quay đầu lại đối với Đoạn Ngọc phất phất tay nói thêm. “Không cần tiễn!”.

Rời khỏi chỗ này một khắc thì Đoạn Bích Tình trên mặt ý cười liền biến mất, ánh mắt hướng nơi xa khẽ thở dài. “Đại ca, có thể giúp ngươi ta đã giúp, hi vọng ngươi có thể mượn sức Tứ Hoàng đệ, hắn tương lai có thể không uy hϊếp được địa vị của ngươi nhưng cũng là một cái trợ lực không nhỏ, lấy Phụ Hoàng đối với Ngọc phi trước kia cưng chiều thì Tứ Hoàng đệ chắc chắn sẽ không chết non”.

Nàng đại ca cũng là Thánh Nguyên Đế quốc đương đại Đại Hoàng tử Đoạn Bích Võ, tuổi tác so với nàng cùng Đoạn Ngọc lớn hơn một chút, năm nay nhưng cũng đã hai bảy, tu vi thâm sâu khó dò, là ứng cử viên vô cùng sáng cho vị trí Thái tử kế thừa Thánh Nguyên Đế quốc. Dứt lời thì nàng cũng là bước chân sáo rời đi Tứ Phong cung, tỏ ra vô cùng hoạt bát không giống một vị Đế quốc công chúa, nhìn nàng lúc này lại càng giống như là cô gái thôn quê.

Bên kia Đoạn Ngọc khẽ cười gật gật đầu xem như đưa tiến Đoạn Bích Tình, ánh mắt nhìn theo Đoạn Bích Tình bóng lưng rời khỏi sân nhỏ này thì cũng liền biến hóa.

“Kể từ khi Mẫu phi của ta không còn thì ở trong Hoàng cung đã không có cái gì thế lực cùng ta kết giao, thân là Hoàng tử nhưng một chút thực quyền cũng không có, thù của Mẫu phi cũng không ai muốn thay ta nhắc”. Đoạn Ngọc ánh mắt tinh quang không ngừng, ý nghĩ hiện lên. “Hôm nay vừa có cơ hội thì ta vị Hoàng tỷ này lại trước tiên chạy đến nói cho ta, xem ra là muốn lôi kéo ta gia nhập trận doanh của Đại ca, Hoàng tử không có thực quyền thì vẫn là Hoàng tử, ngày sau vẫn có thể làm một vị nhàn tản Vương gia”.

Thâm cung chi chiến vô cùng tàn nhẫn, đương đại Thánh Nguyên Đế quốc Đại Hoàng tử Đoạn Bích Võ cùng Nhị Hoàng tử Đoạn Minh Thành đều được rất nhiều thế lực ủng hộ lên làm Thái tử vị, bất quá cả hai ở giữa tranh đấu cho đến hiện tại vẫn chỉ ở âm thầm, nguyên nhân chính là vì đương đại Đế Hoàng Đoạn Thế Mục còn đang ở thời kỳ tráng niên, hiện tại kẻ nào dám nhảy ra kẻ đó tất chết.

Đương nhiên, đến khi Đoạn Thế Mục lui lại sau màn thì sẽ lại là một chuyện khác, cho đến lúc đó thì bất luận là vị Hoàng tử nào cũng đều sẽ tận lực tích súc lực lượng cho mình.

Đại Hoàng tử Mẫu phi là Bích Phi hiện rất được Đế Hoàng Đoạn Thế Mục sủng ái, Ngoại công càng là Tả thừa tướng, phía sau dựng lên thế lực tương đương khổng lồ.

Nhị Hoàng tử thì càng không cần nói, mẫu thân nhưng là đương đại Thánh Nguyên Hoàng Hậu, Ngoại công là Quốc sư Phong Hầu cảnh cường giả, nếu như không phải Đoạn Ngọc biết đến Đoạn thị nội tình thâm hậu thì có thể nghĩ rằng Nhị Hoàng tử có được lực lượng chống lưng so với Đại Hoàng tử phải mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Hai người này tuổi đều sàn sàn hai bảy tuổi, so với còn lại Hoàng tử, Công chúa tuổi tác lớn hơn không ít, trong triều đám quan thần hiện tại ủng hộ bọn hắn lên làm Thái tử tất nhiên là nhiều hơn những Hoàng tử khác nhiều.

Giống như Đoạn Ngọc vị này Hoàng tử không có Mẫu phi thế lực chống lưng thì đã hoàn toàn bị người khác không nhìn, nếu như không phải kiêng kị Hoàng Đế Đoạn Thế Mục vị này đáng sợ kiêu hùng thì rất có thể Đoạn Ngọc đã bị thủ tiêu trong âm thầm.

Dù sao thì chỉ cần là Hoàng tử thì đều sẽ có một phần cơ hội trở thành Thái tử, giống như Đoạn Ngọc không người trong Đế quốc chống đỡ nhưng nếu như Hoàng Đế Đoạn Thế Mục hay Đoạn thị cường giả muốn duy trì thì hắn vẫn sẽ có một chút khả năng. Cho dù là rất thấp.

Thâm cung chi chiến, chưa bao giờ lắng xuống!

“Bất quá cũng không quan trọng, Đại ca cũng tốt, Nhị ca cũng được, ta đối với Đế vị không hứng thú, ta hứng thú chỉ có Đan Ma môn!”. Đoạn Ngọc lúc này đã có khó ức chế trong nội tâm sát khí trầm lãnh nói, từng tia giống như thực chất sát ý từ trong mắt hắn bắn ra.

Hắn hi vọng trong lần đại yến sắp tới Phụ Hoàng Đoạn Thế Mục có thể tàn nhẫn một chút, không cần chém gϊếŧ toàn bộ các tông môn, thế lực trong Đế quốc cảnh nội, chỉ cần gϊếŧ gà dọa khỉ là được. Con gà mà Đoạn Ngọc muốn kia tất nhiên chính là Đan Ma môn.

“Điện hạ! Đồ đã chuẩn bị xong”. Chính ở lúc này thì Mục Vũ công công đi đến bên cạnh Đoạn Ngọc cúi người cung kính hô.