Sáng hôm sau, Tiết Đình tỉnh lại đã gần trưa, cậu cảm thấy cư thể mất sức mệt mỏi, đặc biệt phía dưới cảm thấy đau khiến cậu nội tâm uỷ khuất khóc ra tới.
Tần Minh Thành vừa mở cửa vào liền thấy đệ đệ nước mắt chảy ra, khuôn mặt uỷ khuất nhăn lại vì đau. Hắn thấy tâm mình như bị ai bóp chặt.
“Tiểu Đình ngoan đừng khóc! Ca bế ngươi đi tắm rồi ăn cơm nha!” Hắn nhẹ giọng nói tiến đến bế ngang Tiết Đình.
Tiết Đình hoàn hồn bị bế lên liền theo phản xạ ôm chặt cổ Tần Minh Thành xong nhìn hắn, uỷ khuất khóc lợi hại hơn.
“Ô…ô….ô….ca ca ngươi là đồ xấu! Ta không thèm quan tâm ngươi nữa!” Tiết Đình vừa khóc vừa dỗi nói.
“Tiểu Đình cho ca ca xin lỗi, ca thương ngươi lắm! Ngươi đừng không quan tâm ta!” Tần Minh Thành vẻ mặt buồn bã năn nỉ.
Tiết Đình nhưng thật sự bị hắn nói mềm lòng, cậu mở đôi mắt ướt nước mắt ra nhìn hắn, không nói gì, vẻ mặt như đang đấu tranh.
Tần Minh Thành bế Tiết Đình vào phòng tắm, hắn thả nhẹ cậu ngồi và trong bồn tắm rồi cũng ngồi và trong.
Bồn tắm rất lớn nên Tần Minh Thành và cũng không quá chật.
“Tiểu Đình mở chân ra!” Tần Minh Thành nhẹ giọng nói.
Tiết Đình nghe xong không có mở, cậu do dự nhìn hắn.
“Tiểu Đình mử chân ra ca tẩy cho em!” Tần Minh Thành vẫn kiên nhẫn nhẹ giọng nói tiếp.
Tiết Đình lúc này mới chậm rãi hơi hơi mở rộng chân ra. Tần Minh Thành dứt khoát lấy tay nắm banh chân Tiết Đình ra.
Hắn nhìn tiểu huyệt nhỏ sưng chay ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng cùng một ít huyết, lúc này đây tiểu đệ của hắn lại có xu hướng ngẩng đầu.
Shit!!
Tần Minh Thành hơi hít một ngụm khí vào cố gắng khống chế bản thân, hắn đặt hai chân Tiết Đình banh ra để trên thành bồn tắm xong liền lấy tay ch vào trong tiểu huyệt móc ra tϊиɧ ŧяùиɠ.
“Hức…a!” Tiết Đình bị đυ.ng và đau khóc lên.
“Ngoan! Thả lỏng để ca tẩy cho em!” Tần Minh Thành nhẹ giọng nói.
Tiết Đình lúc này rất ngoan ngoãn, Tần Minh Thành nói gì nghe nấy, cậu thả lỏng người ra một chút.
Tần Minh Thành tiếp tục cho ngón tay sâu vào trong móc tiếp tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, từng đợt từng đợt dịch trắng chà ra bên ngoài, cảnh tượng da^ʍ mỹ khiến hắn lại nghạnh lên. Nãy giờ Tần Minh Thành nhịn đến nổi mồ hổi ướt một mãng áo, trên trán nổi đầ gân xanh. Hắn thấy bản thân cứ như tên cầm thú, tiểu thỏ nhỏ mới làm xong hôm nay khẳng định không thể làm được nữa. Tần Minh Thành giữ một người hả khí cố gắng cắn răng tẩy cho Tiết Đình, cuối cùng hắn chợt nảy ra ý tưởng, Tần Minh Thành nhếch môi cười xấu xa một cái nhìn Tiết Đình.
“Tiểu Đình, em lật người lại đi!” Tần Minh Thành nhìn Tiết Đình nói.
“Làm gì a?” Tiết Đình nghi hặc nhìn Tần Minh Thành hoi lại.
“Ngoan, nghe lời ca cứ lật người lại!” Tần Minh Thành không giải thích như cũ nói.
Tiết Đình tuy có điểm không hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo, cậu vừa quay người xong liền mông bị nâng lên cao sau bị một vật thúc vào cúc huyệt.
“Á!” Tiết Đình giật mình bị đau thét lên, cậu quay mặt nhìn Tần Minh Thành, gương mặt nhỏ trắng bệch chay ra nước mắt đáng thương vô cùng.
“Tiểu Đình ngoan, ca ca nhịn hết nổi rồi, bất quá đêm qua côn ŧᏂịŧ chỉ mới thao tiểu huyệt còn cúc huyệt ca chưa thao!” Tần Minh Thành khàn giọng nói.
Côn ŧᏂịŧ mới cắm vào phân nửa liền bị kẹp chặt lại. Tần Minh Thành khó khắn hắn lúc này tưởng hung hăng thúc mạnh vào trong nhưng sợ cúc huyệt bị thương nên khó khăn mở miệng.
“Tiểu Đình ngoan thả lỏng người ra, không thả lỏng sẽ bị thương, bị đau!” Giọng nói khàn khàn.
Tiết Đình vừa nghe đến chữ đau liền ngoan ngoãn làm theo, cậu cố gắng thả lỏng người ra một chút.
Tiết Đình vừa thả lỏng Tần Minh Thành liền thuận nước nhắm thừi cơ thúc côn ŧᏂịŧ vào trong.
“Á!....đau…đau….ca….tiểu Đình đau quá! Hức… hức….ca lấy ra đi!” Tiết Đình bị thúc mạnh địa phương vừa đau vừa trướng làm cậu khóc lên hướng Tần Minh Thành năn nỉ.
“Tiểu Đình ngoan không cần sợ! Ca thương ngươi, ngoan!” Tần Minh Thành nhẹ giọng dỗ nhưng hắn lại cấp côn ŧᏂịŧ từ từ ra ra vào vào.
“A…ưm…tiểu Đình…hộc…a…..tiểu Đình không chịu nổi….trướng lắm…hu…hu…ca…..đau….đau!” Tiết Đình bị côn ŧᏂịŧ ra vào cúc huyệt làm cho vừa đau lại vừa có một tia kɧoáı ©ảʍ kì lạ.
Tần Minh Thành từ từ va chạm côn ŧᏂịŧ sau liền bắt đầu thô bạo thúc vào trong nơi sâu nhất.
Tiết Đình bị động tác thô bạo khiến cho cậu co người, cúc huyệt gắt gao muốn khép lại nhưng bị côn ŧᏂịŧ thô to thao lộng bên trong khiến không khép vào được.
“Ngô…ô…ô..a….chậm….chậm…tiểu Đình….không chịu nổi….sâu…sâu quá…h..ức!” Tiết Đình bị thao l*иg vừa sâu lại nhanh làm cậu không chịu nổi nửa, cậu khó khắn mở miệng cầu xin, giọng nói mang theo tiếng rêи ɾỉ thở dốc.
Tần Minh Thành nghe vậy càng không kìm được, hắn tiếp tục hung hăng thô bạo thao lộng huyệt nhỏ, đêm qua mới một lần hắn nào thoả mãn được?
Động tác côn ŧᏂịŧ hết cắm sâu rồi lại rút ra va chạm với cúc huyệt làm cả phòng tắm chìn trong tiếng thở dốc và âm thanh bạch bạch bạch khiến người nghe phải đỏ mặt.
“A…hộc….hộc…hộc…hỏng rồi….hu hu….rách rồi….ca ca….ta bị rách rồi…ta sợ!.” Tiết Đình bị thao đến sợ hãi khóc lên, phía dưới bị căng chặt khiến cậu tưởng đa bị rách ra.
“Không rách…hộc…tiểu Đình không cần sợ, ca ca không thao rách của em.” Tần Minh Thành mang theo thở dốc nói.
Hắn côn ŧᏂịŧ tiếp tục động tác thô bạo thao mạnh cúc huyệt nhỏ. Hắn tưởng phải thao nát, phải bắn thật nhiều tϊиɧ ŧяùиɠ vào hết hai cái huyệt nhỏ của thỏ con, thỏ con nơi nào đều là dấu vết của hắn.
Càng nghĩ động tác côn ŧᏂịŧ ra vào càng nhanh, mỗi lần thúc vào đều thật mạnh.
“A…a….nhanh….nhanh quá….ưm…..hộc….hức….hức….ca ca…chậm lại….không chịu nổi” Tiết Đình thật không chịu nổi nữa, cậu rêи ɾỉ thút thít cầu xin.
Qua một hồi thô bạo thao mạnh Tần Minh Thành cuối cùng cũng bắn hết tϊиɧ ŧяùиɠ vào chỗ sâu nhất. Tiết Đình cả người sụi lơ chống không nổi liền muốn ngả xuống, Tần Mình Thành lại nhẹ bế bổng cậu lên.
Tần Minh Thành bế Tiết Đình đứng lên làm cậu người tựa ở trên tường, hắn dùng tư thế này tiếp tục thao cậu.
“Ô…ô….ô….hức….mệt lắm….ca ca….tiểu Đình mệt lắm…muốn nghỉ…ca ca cho nghỉ đi!” Tiết Đình cầu xin nhìn Tần Minh Thành.
“Hộc…Từ từ…sắp xong rồi…tiểu Đình ngan chờ một chút nữa!” Tần Mình Thành giọng nói khàn khàn dụ dỗ.
Tần Minh Thành tiếp tục vừa đỡ Tiết Đình vừa dùng côn ŧᏂịŧ không ngừng thao mạnh cúc huyệt, hắn mỗi lần đều là thúc thật thô bạo và nơi sâu nhất. Tiết Đình không còn sức nữa chỉ ôm chặt lấy cổ Tần Mình Thành mặt cho hắn không ngừng xâm chiếm cúc huyệt.
“A…ư….ah….ưm….ca….ta mệt rồi….muốn nghỉ….hức…mệt…mệt!” Tiết Đình sụi người ôm Tần Minh Thành, giọng nói mềm mại pha tiếng rêи ɾỉ thút thít năn nỉ.
Tần Minh Thành không trả lời, hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Tiết Đình tiếp tục thao mạnh, qua vài lần thao hắn lại bắn lần thứ hai, lần naỳ hắn vẫn hướng chỗ sâu nhất bắn vào.
Qua gần hai giờ cuối cùng Tần Minh Thành cũng chịu nhả con thỏ ra khỏi miệng, thỏ nhỏ Tiết Đình lúc này đã sụi lơ ngủ mất. Tần Minh Thànhlại đành phải từ từ nhẹ nhàng tẩy tiếp cho cúc huyệt, phải nói lần này tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn bắn bên trong rất nhiều.
Trong phòng tắm tẩy rửa vài phút, Tần Minh Thành bế thỏ con khi nãy lúc vào thì tỉnh lúc này thì ngất đem thả lại trên giường cho ngủ nữa.
========================
Tác giả:
Tui viết thể loại này không có nhiều ý tưởng cho lắm, nhưng vì không muốn kết thúc sớm như bộ đầu nên cố gắng nặn não ra viết, có gì mong mọi người góp ý nhẹ cho.