Cố Li mở to hai mắt nhìn.“Hiểu không?”
Cố Li rụt người lại nhìn anh một cái, gật gật đầu. Sao bộ dáng của nam chính lại đột nhiên trở nên xấu xa như vậy, thật là đáng sợ.
Ngày hôm sau, cô xem đoạn phát sóng trực tiếp trên mạng và cuộc thảo luận giữa các cư dân mạng thì mới biết được rằng người đàn ông theo dõi mình là một kẻ có thói quen chụp ảnh lén, nhưng may là đã được Bùi thị đưa ra chứng cứ tố cáo lên tòa án. Cố Li cũng thông báo tin tức an toàn đến các fan hâm mộ đang lo lắng cho cô trên Weibo.
Bùi Đông Khiêm như sấm rền gió cuốn, chỉ mất ba ngày đã hoàn thành xong tất cả công việc mà anh đã nói trên xe vào ngày hôm đó, Cố Li ký hợp đồng thành công với Bùi thị, trở thành người mẫu duy nhất trong studio nghệ sĩ duy nhất trực thuộc tập đoàn bất động sản hàng đầu.
Người đại diện mới rất hiểu tâm ý của ông chủ, anh ta chọn show tuần lễ thời trang cao cấp, hoặc là trang bìa tạp chí thời trang, hoặc là người mẫu đồ họa chuyên nghiệp, thỉnh thoảng còn nhận được quảng cáo của các mặt hàng cao cấp.
Khối lượng công việc không lớn, bảo đảm Cố Li có đủ thời gian để tháp tùng ông chủ, mỗi công việc đều rất chuyên nghiệp, sẽ không bao giờ xuất hiện một cuộc họp báo tiếp xúc trực tiếp với công chúng, để rồi bị theo dõi và chụp lén giống như lần trước nữa. Cô cũng được nữ trợ lý bảo vệ hết sức nghiêm ngặt.
Thoạt nhìn Cố Li giống như đã trở lại cuộc sống bị nuôi nhốt lúc trước.
Nhưng lần này Bùi Đông Khiêm thật sự thể hiện rất rõ khát vọng độc chiếm của anh đối với cô, nhưng vẫn cố gắng tôn trọng lý tưởng nghề nghiệp của cô hết mức có thể. So với trước đây, địa vị của cô trong mắt anh thực sự là tiến bộ vượt bậc.
Theo đánh giá của người khác mà nói, về cơ bản cô chính là người phụ nữ mà Bùi Đông Khiêm xác định, nếu nói cô là người vợ tương lai của Chủ tịch Bùi thị thì cũng không ngoa.
Chỉ là hệ thống vẫn chưa thông báo nhiệm vụ của cô đã thành công, cho nên nơi này chắc chắn vẫn còn biến số nào đó mà cô không biết.
May mắn thay, không mất quá nhiều thời gian biến số này đã tự xuất hiện.
Mấy tháng sau, vào một buổi tối, Bùi Đông Khiêm đưa Cố Li đi tham gia một bữa tiệc tối. Ngay khi Cố Li nắm tay anh bước vào sảnh tiệc thì cô đã nhìn thấy nhân vật nữ chính Tô Tuyết Nhi trong đám đông.
Cô ta mặc đồng phục bồi bàn, tay bưng một khay ly sâm panh, nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó. Đến lúc nhìn thấy bóng dáng của Bùi Đông Khiêm thì ánh mắt đột nhiên sáng lên.
Cố Li bình tĩnh dời ánh mắt đi chỗ khác, khóe miệng khẽ nhếch lên. Chắc là nữ chính đã chờ lâu lắm rồi. Tuy rằng không rõ cô ta quen biết Bùi Đông Khiêm từ lúc nào, nhưng với biểu hiện này thì rõ ràng đêm nay chính là nhắm vào nam chính.
Đã đến nước này, Cố Li đành phải giữ thể diện cho cô ta chứ nhỉ? Dù sao cũng là nữ chính ban đầu. Vì thế cô hạ giọng nói đại mấy câu với người đàn ông bên cạnh, sau đó tạm thời rời đi.
Tô Tuyết Nhi đang bưng cái khay nhìn thấy cảnh này, quả thật là cơ hội trời cho, đương nhiên không muốn bỏ lỡ dễ dàng, lập tức đi vòng một vòng rồi lặng lẽ tiến lại từ phía sau.
Bùi Đông Khiêm đang đưa lưng về phía cô ta nên không hề phát hiện, cho đến khi anh vô tình quay lại, liền làm ngã ly rượu trên khay, rượu lập tức đổ lên người anh.
“Ôi, rất xin lỗi……”
“Không sao đâu.” Bùi Đông Khiêm liếc nhìn nữ phục vụ đang hoảng loạn, hoàn toàn không nhận ra cô ta là ai, chỉ là ngăn lại động tác đang muốn dùng khăn tay lau giúp anh của cô ta, “Không cần.”
“Rất rất xin lỗi, tiên sinh, nếu không……” Tô Tuyết Nhi đáng thương ngẩng đầu lên, “Ngài đưa quần áo cho tôi, sau khi giặt sạch tôi sẽ trả lại cho ngài.”
Bùi Đông Khiêm xua tay: “Không cần.”, anh định xoay người rời đi nhưng lại bị cô ta kéo góc áo lại, “Vậy thì tôi…… tôi sẽ bồi thường cho ngài…… dù tôi biết là nó rất đắt, tôi, tôi cũng không thể có được nhiều tiền như vậy chỉ trong chốc lát……” Giọng nói của cô gái yếu đuối, nghe thật đáng thương, khóe mắt đã ngập tràn nước mắt.
Trong lòng Bùi Đông Khiêm không kiên nhẫn, nhưng ngoài mặt vẫn giữ được lễ độ: “Vị tiểu thư này, tôi không cần cô bồi thường. Tôi nghĩ cô cũng không phải cố ý.” Anh đã mơ hồ cảm nhận được nữ phục vụ này có ý đồ gì đó, chỉ là không ngờ rằng ngay tại đây, trong trường hợp này lại có người muốn phát sinh quan hệ với anh. Nếu không phải là da mặt dày đến mức hoàn toàn không biết xấu hổ, thì chính là đầu óc đã ngu xuẩn đến mức hết thuốc chữa.
Động tác của hai người cũng thu hút sự chú ý của một số người, Cố Li không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa, vì vậy cô bước đến và nhìn người đàn ông với vẻ mặt quan tâm: “A Khiêm? Có chuyện gì thế?”
Bùi Đông Khiêm nắm lấy tay cô như nhìn thấy cứu tinh, nhân tiện thoát khỏi sự lôi kéo của Tô Tuyết Nhi, “Không có gì đâu, chỉ là quần áo bị ướt thôi.”
“Trong xe có đồ dự phòng, anh đi thay đi.” Cố Li vội vàng lấy một ít khăn giấy ra lau sơ vết nước cho anh.
“Sao anh lại không nhớ có mang theo quần áo dự phòng nhỉ?” Người đàn ông thở phào nhẹ nhõm, có chút khó hiểu hỏi.