Dương Minh ngây người, cười cười cổ quái, lời này của phụ thân, hình như có ý châm chọc, nhưng mà nữ nhân bên người Dương Minh quả thật rất nhiều nha…
- Được rồi, cha, để con giới thiệu một chút...Đây là Lam Lăng mà con đã nói với cha và mẹ
- A!
Dương Đại Hải bây giờ mới để ý bên cạnh Dương Minh còn một cô gái xinh đẹp, hơn nữa cô gái này còn là con dâu của mình! Nghĩ nãy giờ nàng chứng kiến hết tất cả màn xấu hổ của mình, Dương Đại Hải có chút ngượng ngùng! Dương Minh kéo Lam Lăng qua cho cha thấy mặt
Con dâu thấy cha chồng ra ngoài chơi hái, chuyện này thực sự khó xử nha!
- Dương thúc thúc, chào bác!
Lam Lăng cũng xem như không có chuyện gì, tiến lại chào hỏi
- Chào cháu
Dương Đại Hải biết Lam Lăng chừa cho hắn mặt mũi, hắn cũng không muốn nhắc lại chuyện ban nãy:
- Lăng Lăng à, bác nghe Đại Minh luôn nhắc đến con, mau lên nhà chơi!
- Đi thôi, Lăng Lăng, lên lầu thôi!
Dương Minh gật đầu cười nói.
Chuyện hồi nãy, cũng không có gì lớn, cho nên Dương Minh cũng không muốn truy vấn làm gì Về tới nhà, thấy mẹ đang chuẩn bị bữa cơm, Dương Minh và Lam Lăng liền trực tiếp vào nhà bếp.
- Mẹ, con về rồi!
Dương Minh vừa vào tới nhà bếp, thấy khuông mặt của mẹ có chút tức giận, liền hoảng hốt.
Mà Dương mẫu cũng không nghĩ tới Dương Minh trở về, nhất thời kinh ngạc! Xoay người lại còn thấy một tiểu cô nương xinh đẹp, Dương mẫu liền thay đổi nét mặt tươi cười:
- Đại Minh, sao con lại về giờ này? Cô gái này là…
- Mẹ, đây là Lam Lăng, hôm nay mời vừa trở về, con dẫn cô ấy đến thăm cha mẹ!
Dương Minh giới thiệu Lam Lăng cho mẹ.
Nhưng trong lòng, đối với khuôn mặt giận dữ ban nãy của mẹ có chút khó hiểu
Lẽ nào mẹ đã biết cha nɠɵạı ŧìиɧ? Nghĩ dến đây nhất thời Dương Minh cảm thấy mình đoán đúng mười mươi rồi! Mẹ cũng là một người tương đối nhạy cảm, chắc cũng đã phát hiện sự khác thường của cha!
Chắc lúc đầy mẹ định đợi cha về rồi ngả bài với ông, nhưng không ngờ Dương Minh lại về làm rối loạn kế hoạch của bà!
- Lam Lăng sao! Đúng là một cô nương xinh đẹp!
Dương Mẫu mỉm cười nhìn Lam Lăng! Nữ nhi bên người con trai minh ai cũng đều là mỹ nữ! Không lo sau này Dương gia cô đơn rồi…Nhưng nghĩ tới chuyện của Dương Đại Hải trong lòng Dương mẫu có chút buồn phiền!
Lẽ nào căn bệnh hoa tâm của Dương Minh là do Dương Đại Hải truyền qua?
Thế nhưng, làm Dương mẫu tức giận, chính là nếu Dương Đại Hải đã bao nuôi thì cũng bao nuôi một cô gái đàng hoàng một chút? Sao lại nuôi một con chứ?
Nhìn những cô gái của con trai mình, ai cũng hòa thuận lẫn nhau, không có chút ghen tuông, đó chính là năng lực! Dương Đại Hải ông còn muốn bắt chước con trai nữa sao?
- Bác gái à, bác cũng còn rất đẹp đó! Cháu còn tưởng bác là chị của Dương Minh nữa, bác quả thật còn rất trể
Lam Lăng cười nói
Quả thật, Lam Lăng không hoàn toàn ninh bợ, Dương mẫu gần đây thật có trẻ lại không ít! Dương gia giờ cũng đã có tiền rồi, Dương mẫu cũng không còn quan tâm đến vấn đề tiền bạc, nên rảnh rỗi cũng hay đi thẩm mỹ viện, chon nên bây giờ trông cứ như mới ba mươi mấy tuổi thôi!
Với lại Dương mẫu trời sang lệ chất, nếu không Dương Minh sao có thể đẹp trai như vậy, cho nên lời của Lam Lăng nói cũng có ít nhiều sự thật trong đó!
- Ha ha, Lam Lăng thật là khéo nói! Đại Minh, con dẫn Lăng Lăng đi tham quan một chút đi, mẹ còn làm cơm chỉ một lát là có cơm ăn ngay!
Dương mẫu hiện giừ chỉ còn biết kiềm chế lửa giận thôi, đợi con trai và con dâu về rồi, lúc đó sẽ tìm Dương Đại Hải tính sổ
Nếu không, để cho Dương Minh và Lam Lăng biết đươc, bọn chúng buồn phiền lại thêm buồn phiền?
- Được, con biết rồi, để con mang cô ấy đi vào phòng con!
Dương Minh nắm tay Lam Lăng dẫn đi
Chờ Dương Minh và Lam Lăng đi rồi, Dương mẫu mới thở dài.Dương Minh kéo Lam Lăng vào phòng mình
- Lăng Lăng em ở trong phòng anh chơi đi, để anh vào nhà bếp nói chuyện với mẹ một chút, chắc là bà biết chuyện của cha anh rồi!
Dương Minh do dự một chút, rồi nói với Lam Lăng
Dương Minh thấy được bô mặt nổi giận của mẹ, biết rằng không thể che dấu được nữa, nuế không mâu thuẫn gia đình sẽ tăng cao, thà đi nói chuyện này với mẹ để giải tỏa khúc mắc, nếu không sẽ không thể nào ngăn chặn được!
Lam Lăng ban nãy cũng không để ý tớii, dù sao cũng là lần đầu tới nhà Dương minh, có chút lo lăng cảm xúc của ba mẹ chồng, cho nên giác quan thứ sáu cũng không được nhạy, bởi vì tâm trạng của Lam lăng có chút khẩn trương cũng không để ý tới chuyện khác
Bây giờ nghe Dương Minh nói như vậy, Lam Lăng vốn định vui vẻ với Dương Minh tham quan phòn, nhưng khi nghe Dương Minh nói thì Lam Lăng có chút giật mình, vội nói:
- Vậy anh mau đi đi, không cần để ý tới em, em ở trong phòng ngồi chờ được rồi.
- Ừ, vậy em gọi điện nói chuyện với Mộng Nghiên đi, nói cho các nàng ấy biết là chúng mình đã về tới Tùng Giang, để các nàng ấy khỏi lo lắng
Dương Minh dặn dò Lam Lăng, hắn cũng muốn cho mấy người Lam Lăng và Trần Mộng nghiên thân thiết với nhau hơn!
- Được, em biết rồi, em gọi điện cho Mộng Nghiên tỷ đây!
Lam Lăng gật đầu, lấy điện thoại ra bấm số
Dương Minh cũng không lưu lại nữa, bước nhanh ra khỏi phòng, đi đến nhà bếp. Tuy rằng hắn cũng muốn nghe Lam Lăng và Trần Mộng Nghiên các nàng nói chuyện gì, nhưng hiện tại giải quyết mâu thuẫn gia đình vẫn là chuyện quan trọng hơn!Dương minh cũng không muốn khi mình vừa rời đi, cha mẹ lại vì các chuyện này mà giận nhau, lúc đó Dương Minh có đi cũng không khỏi lo lắng
Đi tới nhà bếp, Dương Minh thấy mẹ còn đang uất ức, nhưng bởi vì có mình ở đây, nên mới kìm lại không chịu phát hỏa.
Dương Minh mỉm cười, bước nhanh tới chô mẹ, kéo cánh tay mẹ, cười nói:
- Mẹ người làm sao vậy? Sao lại không vui, có phải tại con mang con dâu về mà mẹ không vừa mắt phải không?
Dương mẫu sửng sốt, không nghĩ tới con trai lại quay vô, nghe tiếng con trai có chút giật mình! Bà còn tưởng Lam Lăng và Dương Minh còn đang ở trong phòng nói chuyện
Lam Lăng mà thấy cảnh này còn tưởng là mẹ chồng đối với mình có thành kiến nữa đấy chứ! Dương mẫu đối với những cô vợ của Dương minh luôn đói xử công bằng như nhau, mỗi người đều có một tính cách để cho bà yêu mến! Đương nhiên các cô gái này ai mà không ưu tú, ai mà không phải là đại mỹ nữ, cho nên Dương mẫu càng không thể bên nặng bên khin được, vậy chẳng làm gia đình con trai mình thêm xào xáo hay sao?
Cho nên, đối với bất kì cô vợ nào của Dương Minh, Dương mẫu đều có biểu hiện yêu thích cùng bới nhiệt tình, cũng không có ai được bà yêu thích hơn! Ngay cả người sớm nhất là Trần Mộng Nghiên, Trần Giai Giai hay là Lâm Chỉ Vận. Dương mẫu đều đối xử bình đẳng, không có bởi bì trước đây có quen biết trước với Mộng Nghiên mà bênh vực cô ấy!
- Làm sao lại có thể như vậy? Mẹ thích muốn chết! Cô ấy đúng là một cô gái đáng yêu!
Dương mẫu vội vàng nói
- Ha ha, nếu không phải mẹ không thích cô ấy, tại sao lại cô bộ mặt không vui như vậy?
Dương Minh cười hỏi
- Mẹ rầu rĩ không vui?
Dương mẫu trong lòng cả kinh, sao con trai có thể nhìn ra? Bất quá biểu hiện cũng không để lộ ra mặt:
- Con trai, tại sao con lại hỏi mẹ như vậy?
- Mẹ à, việc mẹ mất hứng, lộ ra hết trên mặt kìa, lúc con quay lại thấy mẹ còn đang cau mày, mẹ có chuyện gì sao? không thể nói với con à?
Dương Minh cười hỏi
Đại Minh, con ra chơi với Lăng Lăng đi, mẹ thật không có mất hứng mà!
Dương Mẫu cười nhìn Dương Minh nói:
- Ở đây, cũng không có chuyện gì cho con làm, được rồi. con đi làm viêc của con đi, để mẹ còn nấu cơm!
Nhìn thấy mẹ không muốn thừa nhận, Dương Minh không khỏi thở dài, đã như vậy, Dương Minh đành phải chủ động thôi:
- Mẹ à, có phải mẹ buồn chuyện của cha không?
Dương mẫu mặt hơi thay đổi, nhưng vẫn lắc đầu nói:
- Đai Minh hôm nay con làm sao vậy? Cha con rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Bởi vì cha con, ở bên ngoài có người đàn bà khác
Dương Minh cũng không vòng vo tam quốc nữa, vào thẳng vấn đề
- Đại Minh con cũng biết rồi sao?
Dương mẫu có chút ngạc nhiên nhìn Dương Minh, không nghĩ tới cái gì hắn cũng biết.
- Mẹ có phải vì chuyện này mà mẹ không vui không?
Dương Minh rời khỏi ghế, đứng kế bên mẹ, muốn cũng mẹ nói chuyện.
- Ai, Đại Minh con đúng là đã trưởng thành rồi… Việc này, chính xác cũng không thể gạt được con!
Dương mẫu thở dài, cũng là để tay xuống cái bàn bếp, ngồi ở một bên nói rõ với Dương Minh:
- Đại Minh, cha của người chính xác bên ngoài còn có phụ nữ khác! Con nói xem, có phải nam nhân một khi đã có tiền thì đều thay đổi?
- Tại sao mẹ lại nói như vậy? Dương Minh mỉm cười hỏi.
- Con xem cha con đi. Trước kia là một người lương thiện, tư tưởng thì cổ hủ, nhưng bây giờ thì sao? Trở thành chủ tịch, đi xã giao nhiều, tư tưởng cũng cởi mở hơn!
Dương mẫu than thở:
- Mẹ cũng biết, ông ấy tới cái địa vị này rồi, ở bên ngoài có dịp thì chơi thôi, cũng có thể hiểu được, nhưng mà cũng là vợ chồng già., con cái lớn hết ròi, ta cũng không oán trách gì nữa? Chỉ cần cha con không làm gì quá đáng, mẹ còn nhin được! Thé nhưng Đại Minh còn biết không? Cha con không biết tìm đâu ra một con hồ ly tinh.còn về nhà đòi tiền, không biết có muốn cho cô ta ở đây không nữa? Con nghĩ xem có tức hay không? Chẳng lẽ cây ngay lại sợ chết đứng?
- Ha ha, mẹ à, xem ra mẹ hiểu làm rồi!
Dương Minh cười nói:
- Mẹ thật ra ba và nữ nhân đó không phải ngư mẹ nghĩ đâu, cô gái kia chỉ là gái bao thôi!
- Gái bao? Cha của con tìm một con gái bao làʍ t̠ìиɦ nhân? Thật không thể chịu nổi!
Dương mẫu nghe Dương Minh nói xong càng nhịn không đươc nữa mà
- Mẹ à, đừng có manh động! Trước tiên nghe con giải thích cái!
Dương Minh biết mẹ đang rất xúc động, nên chỉ có thể từ từ giải thích thôi.
- A? Đại Minh, nhìn dáng vẻ của con, giống như con biết hết mọi chuyện? Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Dương mẫy nhìn thần sắc của Dương Minh, có chút tò mò hỏi
- Ha ha, con đương nhiên biết rõ! Bởi vì ban nãy lúc con và Lam Lăng trở về, có thấy cô ta đang dồi tiền cha, nên ta biết rõ ngọn nguồn!
Dương Minh vừa cười vừa nói
- A? Dương Đai Hải lão già này quả là càng già càng không biết xấu hổ mà, loại chuyện như vậy mà cũng để cho con trai và con dâu trong thấy, Hắn quả thật nhục nhã mà!
Dương mẫu sửng sốt, lập tức oán trách.
Hồi nãy, Dương mẫu thấy Dương Đại Hải và Dương Minh trở về cùng nhau, cũng không suy nghĩ nhiều, cho rằng hồi nãy Dương Đại Hải chia tay với nữ nhân kia, trên đường hặp con trai, thế nhưng xem ra, cũng không phải như vậy, chuyện này nhi tử ở một bên đã thấy hết rồi!
- Mẹ, chuyện này thực ra cũng không có gì, mày mà ta bắt gặp, nếu không cha cũng không biết phải làm thế nào!
Dương Minh cũng nói không sao:
- Hơn nữa chuyện này cũng không thẻ trách cha đươc, dù sao cha cũng là người bị hại!
- Cha con là người bị hại? Hắn làm gì mà trở thành người bị hại? Hắn ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm còn lý sự?
Dương mẫu tuy hừ lạnh một tiếng nhưng trong lòng cũng nghe lời thuyết phục của Dương Minh
- Chính xác, cha là người bị hại!
Dương Minh gật đầy nói:
- Chuyện này nói ra cũng rất đơn giẩn, chính là cha và người khác ra ngoài bàn công chuyện, tên đó vì muốn lấy lòng của cha, cho nên gọi cho cha một con sau đó cha ta uống say quá, nên chuyện viết thành chương…
- Hừ, cái gì máy uống nhiều, mẹ xem ra hắn đang chống chế?
Dương mẫu bất mãn xen vào một câu.
Dương Minh cười khổ một cái nói tiếp
- Sau đó con thấy trong túi của cha có cáu danh thϊếp mới biết cha là ông chủ, nên nổi lên tâm tư, muốn cho cha ta bao nuôi cô ấy, mua cho ấy xe hơi đắt tiền cùng biệt thự, cùn vậy mới dùng điện thoại để quay lại đoạn phim và mấy tấm hình, để uy hϊếp cha.
- Thực vậy sao?
Dương mẫu sau khi nghe Dương Minh nói xong mới phát hiện sự tình không như nàng tưởng, nếu mọi chuyện đã như vậy, thì Dương mẫu có thể hiểu
Mọi chuyện kì thực rất đơn giản chỉ là lòng tham của một cô mà thôi, mà cha ta sợ những bức hình và đoạn phim kia bị công bố, nên để giũ vững đại cục, cho nên mới phải cho nàng hai lần tiền để mua sự im lặng
Dương Minh nói thêm:
- May mà gặp được con, nên đã thuận lợi giúp cha giải quyết rồi.
- Con giúp ông ấy giải quyết rồi!
Dương mẫu nghe Dương Minh nói xong nhất thời sửng sốt! Chuyện này Dương Minh giải quyết thế nào! Muốn giải quyết cũng phải để Dương Đại Hải giải quyết chứ?