Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1759: Tìm hắn khiêu chiến

Phùng Cửu Năng mở một cửa hàng băng đĩa chuyên bán đĩa CD đen, sau lại bị cục Công Thương dẹp bỏ, chẳng những bị phạt một khoản lớn, mà còn bị đưa ngồi tù. Sau khi ra ngoài, Phùng Cửu Năng hai bàn tay trắng, liền tìm đến nương nhờ bạn thân hồi trung học là Phạm Kim Triết. Mà phạm Kim Triết vừa lúc mới thành lập công ty, cũng cần một tùy tùng theo bên để sai bảo giống như các nhân vật tự kỷ có tùy tùng theo xung quanh. Dùng người lạ không bằng dùng người quen, cho nên đem Phùng Cửu Năng an bài bên cạnh.

Thật sự là, Phùng Cửu Năng này mặc dù không bản lĩnh lớn gì, nhưng quỷ kế thì lại không ít, cũng làm cho công ty Phạm Kim Triết chiếm được không ít ích lợi. Ít nhất là về trốn thuế lậu thuế các loại, Phùng Cửu Năng công nhận là được việc.

Phạm Kim Triết không chỉnh được Dương Minh, buồn bực ngồi ở trong phòng làm việc. Đoạn thời gian trước, chẳng những vì Dương Minh làm ra cái gì oán linh quỷ quái, khiến hắn phải đền một số tiền lớn, còn bị tài xế của Dương Minh- Tiểu Vương đánh cho một trận! Điều này làm cho mối hận của Phạm Kim Triết đối với Dương Minh đã tăng lên đến cực điểm.

- Triết ca, anh sao vậy? Em thấy anh cứ ngồi trong phòng làm việc rầu rĩ không vui từ trưa đến giờ. Đã xảy ra chuyện gì sao?

Phùng Cửu Năng hỏi.

- Đừng nói nữa, xui xẻo chết được!

Phạm Kim Triết lắc đầu.

- Triết ca, có chuyện gì anh nói với em một chút. Em giúp anh nghiên cứu đối sách?

Phùng Cửu Năng hỏi:

- Anh đừng quên nha, em tên là Phùng Cửu Năng. Vì sao? bởi vì em cái gì cũng có thể!

- Cũng đúng, anh quên mất tên mưu trí như em đây!

Phạm Kim Triết gật đầu:

- Vậy ta nói cho ngươi nghe! Chuyện là như vậy, ngươi có còn nhớ lúc trước ta đã nói với ngươi về một người tên Dương Minh hay không?

- Em nhớ. Anh không phải là để cho cậu Tư phó hiệu trưởng thu thập hắn sao? Sao vậy, hắn không dễ thu thập?

Phùng Cửu Năng đương nhiên biết Dương Minh. Hắn đối với chuyện tranh chấp giữa Phạm Kim Triết và Dương Minh hiểu rõ nhất. Mà cách tìm cậu Tư xử lý Dương Minh cũng chính là hắn nghĩ ra.

- Ôi chao, đừng nói nữa, cậu Tư kia của ta, không đấu lại được cha nuôi Lưu Duy Sơn của Dương Minh, bị giáng chức xuống làm ở một sở nghiên cứu trực thuộc trường học, đi dưỡng lão!

Phạm Kim Triết lắc đầu:

- Xem ra, muốn thu thập Dương Minh ở trường là không thể được rồi! Lúc này, cha nuôi hắn nhất định lên làm hiệu trưởng, chúng ta cũng không có biện pháp gì hơn để mà ra tay!

- Chuyện này cũng thật khó làm nha......

Phùng Cửu Năng nhíu nhíu mày:

- Theo lý thuyết mà nói, bạn gái của hắn biết chuyện với Triệu Oánh, hẳn là phải thẹn quá thành giận mới đúng, vì sao còn sai người ta đánh anh nữa?

Đây là chỗ Phùng Cửu Năng vẫn mãi không hiểu. Hắn cảm thấy trong chuyện này nhất định có gì đó cổ quái, nhưng hắn lại đoán không ra.

- Đúng vậy. Ta cũng không biết rốt cục là chuyện gì xảy ra. Con mẹ nó, Trần Mộng Nghiên kia đầu óc cũng có vấn đề, rõ ràng lão công cùng người khác lén lút, nàng lại bỏ mặc như chẳng liên quan! Thật là bị bệnh thần kinh!

Phạm Kim Triết tức giận mắng.

- Nếu không, em nghĩ chúng ta không nên làm những ám chiêu thế này nữa.! Nếu những ám chiêu này đã vô dụng đối với Dương Minh, thì chúng ta sẽ xuất ra chiêu quang minh chính đại.

Phùng Cữu Năng nghĩ nghĩ nói.

- Chiêu số quang minh chính đại? Chiêu gì thế?

Phạm Kim Triết sửng sốt, có chút nghi ngờ hỏi.

- Em nghĩ, không bằng thế này, anh và Dương Minh hẹn khiêu chiến, anh đi khiêu chiến Dương Minh, ra điều kiện ai thua, người đó sẽ phải cách xa Triệu Oánh!

Phùng Cửu Năng suy nghĩ một chút rồi nói.

- A? Ta đi khiêu chiến Dương Minh sao?

Phạm Kim Triết vừa nghe thấy liền lắc mạnh đầu.

- Ngươi không biết đâu, Dương Minh kia cũng hết sức lợi hại, xã phó xã trưởng câu lạc bộ Taekwondo của trường còn bị hắn đánh cho lăn lộn khắp đất. Ta sao có thể là đối thủ của hắn được!

- Ha ha, chuyện này sẽ phải dùng một chút thủ đoạn!

Phùng Cửu Năng cười hắc hắc nói:

- Anh tuy rằng quang minh chính đại đi đến tìm hắn khiêu chiến, nhưng lại cũng không nói rõ là anh tự mình nghênh chiến! Đến lúc đó anh tìm một người cao thủ đấu với hắn, hắn cũng sẽ có khổ mà nói không ra lời. Chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút, cùng hắn chơi trò văn tự. Hắn cũng chỉ có thể nghênh chiến mà thôi!

- Đúng vậy! Đó là một ý kiến hay!

Phạm Kim Triết vừa nghe, nhất thời cảm thấy cách này có thể dùng được, cho nên vỗ vỗ bả vai Phùng Cửu Năng tán thưởng:

- Không hổ là "Cửu Năng", ngươi thật là được việc!

- Đương nhiên rồi!

Phùng Cửu Năng gật đầu:

- Triết ca, đến lúc đó chúng ta có thể thêm vào một điều kiện còn độc hơn nữa, người thua chẳng những muốn cách xa Triệu Oánh một chút, mà còn phải cởi hết quần áo, chạy rông xung quanh sân trường một vòng!

- Hả?

Phạm Kim Triết sửng sốt:

- Chạy rông?

- Đúng vậy, Triết ca! Anh nghĩ xem nha, đến lúc đó Dương Minh chạy rông cả một vòng, hắn còn có mặt mũi nào tiếp tục ở tại trong trường học này nữa? Đến lúc đó vừa ra khỏi cửa, còn không bị bạn học cười chết sao? Cho dù tai to mặt lớn đến mấy cũng không chịu nổi, đến lúc đó hắn cũng chỉ còn có nước chuyển trường thôi!

Phùng Cửu Năng cười ha ha nói.

- Ta kháo! Cửu Năng, chủ ý này của ngươi quá độc luôn! Có điều chỉ sợ Dương Minh không đồng ý thôi!

Phạm Kim Triết có chút lo rằng Dương Minh sẽ không tiếp nhận khiêu chiến.

- Cái này anh yên tâm, đến lúc đó chúng ta có thể ở sân trường lăng xê một chút. Nếu như hắn không ứng chiến, chẳng phải là nói rõ là hắn sợ sao? Như vậy hắn càng thêm mất mặt. Cho dù không đạt tới mục đích cuối cùng, cũng có thể khiến hắn nhục nhã một phen, để cho Triết ca tiêu bớt cục tức rồi!

Phùng Cửu Năng thờ ơ nói:

- Về phần làm sao để cho Dương Minh rời xa Triệu Oánh, chúng ta sẽ nghĩ cách sau! Dù gì thì lần này mục đích cuối cùng của Triết ca không phải là muốn thu thập Dương Minh một chút sao?

- Nói cũng phải!

Phạm Kim Triết gật đầu:

- Nếu là như vậy, chúng ta ngược lại sẽ chẳng tổn thất gì cả! Xem ra chủ ý này không tệ. Cứ quyết định thế đi! Đúng rồi, thân thủ của Dương Minh cũng thật không tồi đâu, cả xã phó xã trưởng của CLB Taekwondo cũng có thể bị hắn đánh bại, người bình thường không phải là đối thủ của hắn. Chúng ta phải đi đâu tìm người có thể đánh bại Dương Minh đây?

- Em đã nắm phần thắng khi nghĩ ra cách này, đương nhiên cũng chắn chắn sẽ tìm được người này!

Phùng Cửu Năng thần bí cười một tiếng:

- Em có người họ hàng xa đấu hắc quyền ngầm, rất nổi danh ở thành phố Nam Phương, tên là Phùng Tứ Bưu. Chỉ cần chúng ta ra giá cao, hắn nhất định sẽ giúp chúng ta đi đấu!

- Thật sao? Vậy thì tốt quá!

Phạm Kim Triết vừa nghe đến tuyển thủ hắc quyền ngầm, thì khẳng định là tương đối lợi hại! Tuy rằng chưa hiểu mấy về lĩnh vực kia, nhưng cũng được nghe nói qua một chút. Người đấu quyền anh ngầm, đều là những kẻ bất cần, không muốn sống, lúc nào cũng có thể chết ở trên lôi đài. Cho nên những người này cũng tương đối bưu hãn dũng mãnh. Đừng nói đến Dương Minh chỉ là một học sinh bình thường, chỉ sợ là cao thủ Taekwondo bậc danh thủ quốc gia cũng không chắc là đối thủ! Bởi vì bọn họ đấu quyền không nói đến quy củ, hoàn toàn là liều sống liều chết. Cho nên có một cao thủ như vậy ra tay, Phạm Kim Triết cũng không phải lo lắng mình sẽ thất bại nữa.

- Đương nhiên, tuy rằng chúng em không thường xuyên liên lạc, nhưng dù sao cũng là thân thích, vẫn có thể liên hệ được.

Phùng Cửu Năng gật đầu.

- Tiền không thành vấn đề, mấu chốt là, hắn nếu đem Dương Minh đánh chết thì làm sao bây giờ? Phải biết rằng, gϊếŧ người là phạm pháp đấy?

Phạm Kim Triết có chút lo lắng hỏi.

- Không sao cả, em sẽ nói hắn đừng ra tay nặng quá. Những người như bọn họ cũng biết chừng mực, nhiều nhất là đánh bị thương, không đến mức đánh chết đâu!

Phùng Cửu Năng nói:

- Hơn nữa, đánh chết cũng là hắn đánh chết, liên quan gì đến chúng ta chứ?

-o0o-