Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1753: Dương Minh Đến

- Cái đầu nhỏ của em nghĩ loạn thất bát tao cái gì thế? Anh làm sao mà biết nàng ta có phải hay không?

Dương Minh hừ một tiếng nói.

- A? Các người không có cái kia…

Kinh Tiểu Lộ sửng sốt, lập tức nghĩ tới nguyên nhân Dương Minh nhanh như vậy đã gọi điện cho mình, nguyên lai là Liễu Họa Mi không thực hiện được!

- Đương nhiên là không!

Dương Minh nói:

- Anh là người tùy tiện như vậy sao?

- Aiz! Đúng vậy!

Kinh Tiểu Lộ thở dài.

- Đúng?

Dương Minh sửng sốt, ngạc nhiên hỏi ngược lại.

- Ách… Không phải… Ý em là nói…. ý là, đúng vậy, anh không phải người tùy tiện như thế …

Kinh Tiểu Lộ cười gượng giải thích.

- Toát mồ hôi, em làm anh sợ muốn chết.

Dương Minh cười khổ nói.

- Xem ra là em nghĩ quá đơn giản rồi! Anh nếu là người tùy tiện như vậy, em đã sớm gài bẫy được rồi, sao có thể gian khổ như vậy mới được cùng một chỗ với anh chứ!

Kinh Tiểu Lộ cảm thán nói:

- Xem ra vận mệnh Họa Mi tỷ đã định rồi, chỉ là, rất đáng thương…

Kinh Tiểu Lộ lại đen Liễu Họa Mi hình dung đáng thương hơn một chút, làm cho Dương Minh mềm lòng mà giúp nàng. Nhưng không đợi nói xong đâu, đã bị Dương Minh chặn lại.

- Được rồi, em cũng đừng nói nữa, anh biết em có ý gì!

Dương Minh nói:

- Anh đã đồng ý giúp nàng rồi! Em ở chỗ nào, gặp mặt rồi nói đi!

- Nha nha! Lão công, anh đồng ý rồi sao? Anh thật tốt!

Kinh Tiểu Lộ vừa nghe Dương Minh đã đồng ý, lập tức hưng phấn hoa chân múa tay vui sướиɠ:

- Em ở ngay phòng 305 đối diện, anh đến tìm em đi!

Dương Minh vừa ngẩng đầu, phòng 305 ngay tại bên cạnh mình, bất đắc dĩ cắt điện thoại. Vừa muốn gõ cửa, cửa phòng đã bị mở ra, Kinh Tiểu Lộ lập tức nhảy ra, đu ở trên người Dương Minh:

- Lão công, anh thật sự là quá tốt! Anh rốt cục chịu giúp Họa Mi tỷ!

- Được rồi, chúng ta đi vào rồi nói sau.

Dương Minh không muốn ở cửa cùng Kinh Tiểu Lộ thân thiết, ai biết lát nữa có người nào đi qua thấy được hay không?

Kinh Tiểu Lộ nghe xong vội vàng tránh ra, cùng Dương Minh vào phòng, sau đó đóng cửa lại, nói:

- Lão công, anh cũng chịu đựng khá tốt đấy. Họa Mi tỷ là đại mỹ nữ yểu điệu như vậy, anh cũng không có ý với nàng?

- Ý thì đương nhiên là có, chẳng qua anh cũng không phải động vật chỉ biết dùng nửa thân dưới, đưỡng nhiên sẽ không xúc động như vậy.

Dương Minh lắc lắc đầu:

- Bây giờ lửa còn chưa dập được đây này. Em trước tiên hạ hỏa cho anh rồi nói sau!

Nói xong, Dương Minh liền ôm lấy Kinh Tiểu Lộ, đem nàng ném lên trên giường trong phòng. Kinh Tiểu Lộ lập tức hô to cứu mạng:

- Được rồi lão công, anh nói cho em nghe một chút chuyện ban nãy của hai người đã? Em muốn nghe!

- Muốn nghe cũng không được!

Dương Minh trừng mắt nhìn Kinh Tiểu Lộ liếc mắt một cái:

- Anh bây giờ thanh cái dạng này, còn không phải bởi vì em à?

- Ách… Vậy được rồi, kia xem ra em phải ra sức một ít. Em nếu như biểu hiện tốt, anh liền tha thứ cho em được không?

Kinh Tiểu Lộ cầu xin nói.

- Ha ha…

Dương Minh cũng hết cách với Kinh Tiểu Lộ, không phải thật sự tức giận với nàng. Có điều, lúc này quả thật vẫn nên trừng phạt nàng một chút mới được, phải đánh mông Kinh Tiểu Lộ …

Kinh Tiểu Lộ sau khi đầu hàng, thở gấp liên tục trừng mắt Dương Minh:

- Anh bình thường sao không có lợi hại như vậy? Có phải trước đó nhìn Họa Mi tỷ nên mới thế?

- Ách…

Dương Minh có chút xấu hổ, Kinh Tiểu Lộ nói thật đúng. Vừa rồi, bản thân quả thật cũng có ham muốn Liễu Họa Mi. Chính là chuyện này quá mức bối rối, ngại mở miệng.

- Ha ha, em đã biết anh không phải không có hứng thú mà!

Kinh Tiểu Lộ đắc ý nói:

- Bây giời nói ngay cho em, anh nói gì với Họa Mi tỷ?

Dương Minh bị Kinh Tiểu Lộ bắt được nhược điểm, cũng chỉ có thể đem chuyện chi tiết vừa rồi nói cho nàng nghe. Nếu không, liền thật sự giải thích không thông.

- Cái gì? Anh lại còn nói anh không muốn? Dùng lý do này đem Họa Mi tỷ lấp liếʍ cho qua chuyện sao?

Kinh Tiểu Lộ có chút bất khả tư nghị nhìn Dương Minh, cảm thấy lý do này quá mức cổ quái, mà khó hiểu nhất là, Liễu Họa Mi cư nhiên cũng tin!

Dương Minh gật gật đầu:

- Bộ dạng của nàng ta giống như cái gì cũng đều không hiểu vậy.

- Ha ha ha ha ha ha!

Kinh Tiểu Lộ thở không ra hơi phá lên cười:

- Thật sự là cười chết em, ai nha, cũng chỉ có Họa Mi tỷ mới có thể mắc mưu, như thế mà cũng tin cho được… Ha ha ha ha…"

Dương Minh nhìn Kinh Tiểu Lộ cười loạn một hồi, có chút bất đắc dĩ, ho khan hai tiếng nói:

- Được rồi, nàng ta nếu cứ cứng rắn cho rằng đã là nữ nhân của anh, vậy cũng là chuyện tốt thôi. Ít nhất về sau có thể thân cận với em nhiều một chút, trợ giúp em!

- Đúng vậy!

Kinh Tiểu Lộ thật ra cũng không cảm thấy Liễu Họa Mi sẽ cùng nàng tranh đoạt cái gì, ngược lại cảm thấy có một tỷ muội tâm sự rất tốt:

- Có điều chuyện của Họa Mi tỷ, anh tính làm sao bây giờ?

- May mà em nói ra, không anh xém chút đã quên rồi.

Dương Minh gật gật đầu:

- Anh bây giờ liền an bài.

- Anh người này! Thật là, cái này mà cũng quên cho được. Họa Mi tỷ cũng thật xui xẻo, đã là nữ nhân của anh rồi, anh còn đối với nàng như vậy!

Kinh Tiểu Lộ bất bình thay Liễu Họa Mi.

- Anh mới xui xẻo thì có. Lại thêm một cô bạn gái trên danh nghĩa, chuyện này còn ít sao!

Dương Minh lắc lắc đầu:

- Nếu không phải anh vì tìm một trợ thủ cho em, sợ sau khi anh đi, một mình em gặp phải chuyện gì không ứng phó được. Thì em cho rằng anh sẽ quản chuyện của nàng ta nhiều thế à?

- Vậy anh thật sự không động tâm sao?

Kinh Tiểu Lộ trong lòng rung động, cảm động vô cùng. Thì ra, Dương Minh làm hết thảy những điều đó, đều là vì mình! Kinh Tiểu Lộ cảm thấy, bản thân quả thực hạnh phúc muốn chết.

- Động tâm chứ, nói không động tâm là giả. Có điều đó cũng là xuất phát từ khát vọng bình thường khi đứng trước mỹ sắc, không tính là cảm tình.

Dương Minh nói:

- Nếu như anh không đi chấp hành nhiệm vụ, anh thật ra cũng không ngại nảy sinh với nàng gì đó. Có điều hiện tại không có thời gian, anh cũng không muốn hại nàng.

- Ừ, vậy anh mau chóng an bài đi, miễn cho lát nữa lại quên mất!

Kinh Tiểu Lộ đối với sự thẳng thắn của Dương Minh cảm thấy rất vui vẻ, ít nhất Dương Minh sẽ không lừa dối mình.

- Em nha! Chuyện của Liễu Họa Mi em quan tâm như vậy, nàng vừa rồi còn muốn cùng em cướp nam nhân đấy!

Dương Minh cười khổ mà nói.

- Đó không phải là cướp, là em chủ động tặng cho nàng được chứ. Bằng không nàng ta làm sao có cơ hội?

Kinh Tiểu Lộ đương nhiên sẽ không thừa nhận.

- Được rồi, chuyện này không quan trọng nữa.

Dương Minh lấy ra điện thoại, trực tiếp gọi đến cho Kim Ngưu. Kim Ngưu rất nhanh liền tiếp.

- Thủ lĩnh!

Kim Ngưu nhìn thấy số điện thoại Dương Minh, cung kính trả lời.

- Kim quản gia, ngươi cử một người lại đây, giúp ta tạo ra một vụ va chạm giao thông ngoài ý muốn.

Dương Minh quyết định đem chuyện này giao cho gia tộc Charles làm, loại sát thủ nước ngoài này làm việc, lại càng thêm khó tra ra chứng cứ, Dương Minh cũng muốn giảm bớt chút việc cho Hạ Băng Bạc.

- Vâng, Thủ lĩnh!

Kim Ngưu cái gì cũng không hỏi, không chút do dự mà nhận lệnh.

- Lát nữa ta sẽ truyền tư liệu cho ngươi, an bài một người đáng tin cậy lại đây đi.

Dương Minh dặn thêm một câu.

- Thủ lĩnh, hay ta tự mình động thủ?

Kim Ngưu cung kính hỏi.

- Vậy thì không cần.

Dương Minh nói:

- Đúng rồi, Hồ Điệp gia tộc có Vương Khắc Tiến, là người trẻ tuổi, cũng không tệ. Ngươi có thể cho hắn đến làm, là ta liên hệ hay là ngươi liên hệ?

-o0o-