Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1352: Bất kỳ tội phạm nào cũng để lại dấu vết

"Tiểu Lộ, bạn đừng nản lòng" Chu Giai Giai nhìn thấy vẻ chán nản trên mặt của Kinh Tiểu Lộ, sợ nàng ta thất vọng rồi nghĩ quẫn, cho nên vội khuyên: "Bạn suy nghĩ về toàn bộ quá trính ký hợp đồng đi, xem có bỏ qua chi tiết then chốt nào không?"

"Bỏ qua chi tiết then chốt?" Ánh mắt của Kinh Tiểu Lộ sáng ngời lên, nhưng lại vụt tắt nhanh chóng: "Giai Giai, lần ký hợp đồng này, mình đã nghĩ rất nhiều lần rồi, nhưng mà."

Tuy rằng Kinh Tiểu Lộ không nói hết, nhưng Chu Giai Giai cũng có thể nghe hiểu, đó là trong quá trình này không có cái gì có thể làm chứng cứ được cả, nhưng mà Chu Giai Giai vẫn không nhụt chí, nói: "Tiểu Lộ, tuy rằng mình không hiểu gì về hợp đồng thương nghiệp cả, nhưng mà có nhiều đạo lý có thể nghĩ thông suốt. Lấy kỹ thuật hacker của mình làm ví dụ, vô luận là hacker đứng đầu cỡ nào, thì trong lúc bọn họ phạm tội, cũng sẽ để lại một vài chứng cứ nho nhỏ, cho dù biết mất, nhưng trong mắt những hacker cùng cấp vẫn có thể nhìn ra được. Tuy rằng phần lớn đều rất là khó khăn, nhưng mà cũng không phải là không có dấu vết"

"Ơ?" Kinh Tiểu Lộ nghe Chu Giai Giai nói xong, cũng hăng hái gật đầu, tia sáng trong đầu dần hiện lên, hình như là nghĩ đến cái gì đó, nhưng mà ý niệm này rất mờ ảo, tạm thời không nắm chặt được.

"Đương nhiên, mình chỉ ví dụ thôi, bất kỳ hành vi nào cũng để lại dấu vết cả, tin rằng trong quá trình ký hợp đồng này cũng không ngoại lệ" Chu Giai Giai nói: "Mình không tin tên Liễu Ky Phi là cao thủ tội phạm, hắn ta làm giả hợp đồng, mình nghĩ rằng khi đó hắn ta suy nghĩ rằng, thủ pháp này vô cùng quỷ dị, có thể làm cho chúng ta không thể nào dùng thủ đoạn tầm thường tra ra được, nhưng mà nếu cẩn thận, sẽ có thể phát hiện.

Kinh Tiểu Lộ nghe Chu Giai Giai nói xong, không khỏi lâm vào trầm tư, lúc đầu nàng ta đã có tia sáng rồi, nhưng mà lại có cảm giác mờ ảo, một lát sau, Kinh Tiểu Lộ lắc đầu nói: "Xác thật, không có lưu lại bất kỳ dấu vết nào cả, khi đó mình đã chậm rồi, khi mình phát hiện ra hợp đồng có vấn đề, lần chạy đến phòng họp ở hội quán thương vụ Tuệ Hải, nhưng đồ vật trong đó đều bị người của Liễu Ky Phi dọn sạc rồi, ngay cả cửa sổ cũng đã mở, làm cho mùi của hủ thơm bay đi không còn lại gì, căn bản là không còn bất kỳ dấu vết gì"

"không có cái gì. cũng không hẳn là vậy." Chu Giai Giai cúi đầu im lặng một chút rồi nói: "không phải là còn phần hợp đồng giả bị sửa sao? Hợp đồng đó không phải trong tay chúng ta à?"

Hợp đồng. đúng rồi, là hợp đồng! Kinh Tiểu Lộ giơ tay vỗ trán một cái, rốt cục đã nắm bắt được tia sáng mờ ảo trong đầu, trước đó không có nghĩ đến, chính là hợp đồng! Bây giờ tỉnh táo lại, nghe thấy như vậy, cái hợp đồng này, sẽ trở thành đòn sát thủ giành chiến thắng cho mình lúc cuối cùng!

"Hợp đồng!" Giọng nói của Kinh Tiểu Lộ có chút gấp gáp: "Giai Giai, cảm ơn bạn!"

"Tiểu Lộ, bạn nghĩ ra phương pháp giải quyết rồi sao?" Thấy bộ dáng mừng rỡ của Kinh Tiểu Lộ, Chu Giai Giai ngạc nhiên, nàng cho rằng Kinh Tiểu Lộ đã tìm ra được manh mối rồi, vội hỏi.

"Vẫn chưa có" Kinh Tiểu Lộ lắc đầu, tuy rằng nàng còn chưa biết nên lợi dụng cái hợp đồng này thế nào, nhưng mà trong lòng đã có một niềm tin kiên định rồi, Chu Giai Giai nói không sai, bất kỳ hành vi phạm tội nào cũng để lại dấu vết, mà mình có thể tìm được dấu vết này hay không thôi, cho nên nói: "Nhưng mà mình có một cảm giác, cái hợp đồng này, sẽ trở thành chổ đột phá cho sự việc lần này!"

"vậy là tốt rồi" Thấy Kinh Tiểu Lộ khôi phục lại tự tin, Chu Giai Giai cũng cảm thấy vui vẻ vì nàng, nàng ta thật sự là sợ Kinh Tiểu Lộ sẽ cam chịu.

"Giai Giai, mình phải về, mình cần phải xem lại hợp đồng này đã, chúng ta về thôi, chờ sau khi chuyện này được giải quyết, mình sẽ mời bạn ăn một bữa no nê" Kinh Tiểu Lộ muốn khẩn trương trở về công ty, nàng chưa bao giờ có lòng tin lớn mạnh như lúc này, nàng ta tin rằng, lần này mình nhất định có thể tìm ra.

"Tốt thôi" Sức ăn của Chu Giai Giai không lớn, thật ra trước khi nói chuyện cũng đã ăn đủ rồi, hơn nữa nàng cũng biết là Kinh Tiểu Lộ bây giờ đang lo lắng cho cái hợp đồng, căn bản là không muốn tiếp tục ăn, vì thế cũng không căn: "Tiếp theo đổi lại là mình mời đi, cũng không thể để bạn mời mình mãi được đúng không?"

"Vậy cũng được, quyết định thế nhé" Kinh Tiểu Lộ cũng không muốn từ chối, nàng và Chu Giai Giai ai mời ai mà chả được, bây giờ hai người không có thiếu tiền, ăn một bữa cơm chỉ là muốn xúc tiến tình cảm thôi, Kinh Tiểu Lộ đương nhiên là không muốn suy nghĩ nhiều về những chi tiết nhỏ này.

Chu Hỏa Tiến không ngờ rằng Chu Giai Giai và Kinh Tiểu Lộ lại ăn nhanh như vậy, vừa rồi Kinh Tiểu Lộ nói là có chuyện gấp, Chu Hỏa Tiến còn tưởng rằng Chu Giai Giai là bạn tri kỉ lâu năm gặp lại của Kinh Tiểu Lộ, cần phải ngồi mấy tiếng, nhưng chỉ được nửa giờ là hai người đã đi ra ngoài.

"Chu tổng, tổng cộng là bao nhiêu?" Kinh Tiểu Lộ thấy Chu Hỏa Tiến đứng trước sảnh, vì thế vừa lấy bóp ra vừa hỏi.

"Kinh phó tổng, có phải là cô có chổ nào không hài lòng không? ' Chu Hỏa Tiến nhìn thấy Kinh Tiểu Lộ các nàng ăn nhanh như vậy, còn tưởng rằng nàng ta không thích đồ ăn do quán làm, nhìn thấy nàng ta muốn tính tiền, càng kinh sợ hơn, trước đó mình đã tỏ thái độ, bữa cơm này là mời Kinh Tiểu Lộ, căn bản là không cần Kinh Tiểu Lộ trả tiền, nhưng mà bây giờ Kinh Tiểu Lộ muốn tính tiền, cái này đại biểu cho cái gì?

Kinh Tiểu Lộ bị lời nói của Chu Hỏa Tiến làm cho sửng sốt, lập tức hỏi: "Chu tổng, ngài nói như vậy là sao? Tôi rất hài lòng về cách phục vụ của ngài, không có chổ nào bất mãn cả"

"Vậy cô đi xuống nhanh như vậy. hơn nữa còn muốn tính tiền?" Chu Hỏa Tiến nhìn thấy vẻ kinh ngạc của Kinh Tiểu Lộ, không giống như đang làm bộ, trong lòng cũng thấy kỳ quái.

"A?" Kinh Tiểu Lộ nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái, dở khóc dở cười nói: "Chu tổng, thời gian ăn, hình như là do khách quyết định mà? Tôi ăn nhanh thì đương nhiên là đi nhanh, còn tính tiền. ăn cơm trả tiền, hình như là một chuyện rất bình thường mà?"

Lời nói của Kinh Tiểu Lộ, đều là những đạo lý bình thường, Chu Hỏa Tiến làm sao mà không hiểu? Nếu đổi lại thời gian khác, địa điểm khác, cách làm của Kinh Tiểu Lộ cũng không gây ngạc nhiên cho Chu Hỏa Tiến làm gì.

"Kinh phó tổng, nói như vậy, cô thật sự không có tức giận?" Tuy rằng Chu Hỏa Tiến nhìn thấy trên mặt Kinh Tiểu Lộ không có vẻ tức giận, nhưng vẫn cẩn thận hỏi.

"Tôi tức giận làm gì?" Kinh Tiểu Lộ liếc nhìn Chu Hỏa Tiến: "Chu tổng, tôi đến đây ăn một bữa cơm, còn muốn trở về công ty, ngài có phải hiểu lầm cái gì rồi không?"

Chu Hỏa Tiến đến lúc này mới hoàn toàn yên tâm, Kinh Tiểu Lộ không có chổ bất mãn gì với quán ăn cả, vì vậy nói: "Kinh phó tổng, xin lỗi, là tôi suy nghĩ nhiều, như vậy đi, để bồi tội, bữa cơm này tôi đãi!"

Cũng không thể trách Chu Hỏa Tiến như vậy được, trước khi mở quán ăn ở đây, ông ta đã từng mở một quán Quảng Đông khác tại Tĩnh Sơn. Ông ta là một người phía Nam, đến phương Bắc làm ăn, không có chổ dựa và căn cơ, có thể làm ăn lớn như vậy, hoàn toàn là dựa vào sự nổ lực của ông ta. Nhưng mà bởi vì một chuyện nhỏ mà đắc tội với Tùy gia Tĩnh Sơn, vốn chỉ là chuyện nhỏ, Chu Hỏa Tiến cũng không để ý, kết quả là phiền phức đến chân, đầu tiên là những người cung cấp hàng hóa từ chối hợp tác, yêu cầu tính sổ sách. Nhưng mà cũng không sao, với thực lực khi đó của Chu Hỏa Tiến, cũng không thiếu chút tiền ấy, nhưng mà ngay sau đó, mỗi ngày đều có người của cục thanh tra, cục vệ sinh an toàn thực phẩm để dạo mấy vòng, tuy rằng Chu Hỏa Tiến cũng đã chuẩn bị trước, nhưng mà cũng bị mấy người này quần cho mấy vòng, may là ông ta không có dùng hàng cấm hay là bán đồ ăn dơ này nọ, cho nên sau khi lăn qua lăn lại một hồi, cũng rút đi hết.