Cho nên Jess và Grib vẫn đứng lỳ ở đấy không chịu rời đi.
"Không có gì, chúng tôi chỉ muốn nói chuyện phiếm với Thư Nhã tiểu thư thôi, để hiểu nhau hơn ấy mà" Jess nói.
Thư Nhã nghe xong nhất thời nhíu mày, theo nàng thấy, hai tên này đại khái là mượn cơ hội này để tiếp cận mình, dùng cứng không được, bây giờ muốn dùng mềm.
"Tôi hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một chút, nếu hai vị có chuyện thì cứ đi trước" Thư Nhã nhàn nhạt nói, trong lời nói đã có ý đuổi khách.
Nhưng mà, Grib căn bản là không biết điều, đặt mông ngồi xuống bên cạnh Thư Nhã, cười nói: "Không sao đâu, dù sao chúng tôi cũng rãnh rỗi, có thể giúp cho Thư Nhã tiểu thư nghỉ ngơi cũng được"
Jess nghe tên Grib nói xong, thầm nghĩ thằng nhóc này cũng biết ăn nói thật, vì thế cũng ngồi bên phía bên kia của Thư Nhã luôn, kẹp Thư Nhã vào giữa.
Trong lòng Thư Nhã âm thầm chán ghét, nhưng mà biểu hiện bên ngoài vẫn tỏ ra tự nhiên: "Hai vị đều là những người nổi tiếng, bên kia còn có rất nhiều thiếu nữ đang chờ làm quen với hai vị" Đương nhiên là còn một ý nữa, nhưng Thư Nhã không nói ra, đại khái là bên kia còn nhiều gái lắ? m, qua bển đi đừng làm phiền tôi.
Đối với kiểu nói một nửa của phương Đông, Jess và Grib hiển nhiên là không hiểu được rồi, Jess nói: "Những người kia làm sao có thể so sánh với Thư Nhã tiểu thư?"
Thư Nhã bất đắc dĩ, hai tên này hoặc không hiểu hoặc giả bộ không hiểu rồi.
Hành động của Jess và Grib đương nhiên là đã bị Dương Minh thấy hết, vốn tưởng rằng hai tên này muốn xin lỗi, nhưng không ngờ lại vẫn đê tiện như cũ.
"Chó đánh chết cũng không đổi tính!" Dương Minh nhìn thấy, Vương Tiếu Yên đương nhiên cũng thấy, không khỏi hung hăng mắng: "Dương Minh, em đi gϊếŧ chết chúng nha, dù sao thì cũng không ai biết đâu"
Dương Minh không nói gì, vừa nãy mới nói là không đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ nữa, bây giờ nàng ta đổi luôn thành gϊếŧ chết, cái này và cái kia có khác nhau à? Thấy Lao Feng cười trộm, Dương Minh cười khổ lắc đầu.
Vương Tiếu Yên lập tức hiểu được ý của Dương Minh, đại khái là còn người thứ ba bên cạnh, làm sao mà không ai biết được? Vì vậy Vương Tiếu Yên cũng quay đầu lại nhìn Lao Feng.
Lao Feng nhất thời hoảng sợ, mồ hôi lạnh toát ra toàn thân: "Con không nghe gì hết, cũng không biết gì hết…."
Sư nương còn ghê gớm hơn cả sư phụ, sao mà dám đắc tội?
Dương Minh thấy Lao Feng như vậy, không khỏi buồn cười, thoải mái nói: "Lao Feng, ông cũng không cần như vậy, ông là đồ đệ của tôi, cũng là người một nhà, Yên Yên sẽ không gϊếŧ ông diệt khẩu đâu"
"Đúng vậy, đúng vậy!" Lao Feng thở phào nói: "Nếu không phải công phu của con quá thấp, con nhất định sẽ xung phong giúp sư nương trừng trị hai tên khốn kia!"
Dương Minh đang nói, bỗng nhiên thấy bàn tay của Grib đã không thành thật, muốn mò ra sau lưng của Thư Nhã, Dương Minh nhất thời khẩn trương, cũng không nói gì nữa, bước ngay lại chổ Thư Nhã.
"Thư tiểu thư, xin chào, tại hạ đã ngưỡng mộ cô từ lâu, không biết có thể mời cô nhảy một điệu không?" Dương Minh ăn mặc rất là bình thường, nhưng mà động tác lại vô cùng ưu nhã.
Thư Nhã đang cảm thấy khó chịu cả người, bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói quen tai, nhất thời sửng sốt, ngẩng đầu lên, thấy Dương Minh đang cười sáng lạn với mình.
Thư Nhã choáng váng, không thể tin vào hai mắt của mình! Ở đây, mà cũng có thể gặp được Dương Minh? Tại một nơi xa xôi như vậy, nàng gặp được người ngày nhớ đêm mong, điều này làm cho Thư Nhã nhất thời khó chấp nhận được.
Thậm chí là nàng còn tưởng rằng do mình hoảng hốt, cho nên mới sinh ra ảo giác! Thư Nhã lắc đầu, nghĩ rằng trong khoảng thời gian này mình chịu áp lực quá nhiều, cho nên sinh ra ảo giác cũng là bình thường, tuy rằng rất nhớ Dương Minh, nhưng mà tinh thần hoảng hốt không phải là một dấu hiệu tốt, là điềm báo của việc suy nhược thần kinh.
Cho nên, Thư Nhã cũng không cho rằng Dương Minh sẽ xuất hiện trước mặt mình, mà cho rằng mình thật sự quá nhớ Dương Minh, hơn nữa, nếu như có Dương Minh bên cạnh, nhất định sẽ giải vây cho mình, cho nên mới xuất hiện tình huống như vậy.
"Mày là ai?" Grib đang chuẩn bị ôm thành công Thư Nhã, đột nhiên bị Dươ ng Minh làm giật mình, nhất thời nổi giận, đứng lên, không còn chút phong độ gì cả, chỉ vào mặt Dương Minh quát lớn: "Mày biết tao là ai không? Mày dám phá hỏng chuyện tốt của tao?"
"Đây là con trai của thị trưởng Mark, Grib tiên sinh!" Lúc này, một tên hầu do Grib mang theo lập tức lên tiếng, đã đến lúc thể hiện tài năng của mình! Sau khi nói xong còn đắc ý nhìn Dương Minh nữa, giống như bản thân hắn mới chính là chủ nhân vậy! Mặc dù đang ở châu Âu, thị trưởng không thể nào dùng một tay che trời, nhưng mà thị trưởng không phải đại diện cho một người, mà là cả một thế lực hùng mạnh.
Cho nên, cái từ" con trai của thị trưởng" cũng tương đối dọa người, dù sao cũng không ai muốn trêu chọc vào phiền phức.
"Ồ?" Dương Minh nhìn nhìn Grib, nhàn nhạt nói: "Vị Grib tiên sinh gì đó, tôi ghét nhất là kẻ khác múa tay múa chân trước mặt tôi, vì nơi này là chốn đông người, nên tôi sẽ không làm cho anh tàn phế, nhưng hy vọng không có lần sau"
"Mày…" Grib tuy rằng không hiểu ý đe dọa của Dương Minh, nhưng mà cảm thấy có gì đó không thích hợp, cho nên tức giận càng thêm tức giận.
Nếu đây không phải là chốn đông người, hắn đã cho người lên đập Dương Minh một trận rồi, chứ còn để Dương Minh múa tay múa chân với hắn à? Phải biết rằng, hắn mang theo những tay đấm của giới quyền anh ngầm, một đấm là có thể khiến cho mặt mũi của tên phương Đông này lẫn lộn.
"Tao nghĩ mày nên cút đi thì hơn, sự nhẫn nại của tao là có giới hạn" Dương Minh hung hăng trừng mắt nhìn Grib, mong rằng hắn có thể ra đi bình an, chứ nếu không, Dương Minh cũng ngại cho hắn liệt tại chổ.
Grib tức muốn nổ phổi luôn, hắn ở trong thành phố này vẫn còn chưa chịu tức giận như vậy bao giờ, nhất thời muốn bùng nổ, không để ý đến mọi người nữa, muốn vung tay lên để cho thủ hạ lên đánh Dương Minh!
Jess nhìn thấy vậy, nhíu mày, vội vàng ngăn cản Grib, ho khan một tiếng, ám chỉ chúng ta còn có kế hoạch quan trọng, đừng là phức tạp!"
Grib cũng ý thức được, nhíu mày một cái, sau đó áp chế lửa giận trong lòng, nói: "Nếu hôm nay không có Jess tiên sinh ở đây, thì tao tuyệt đối sẽ không tha cho mày đơn giản như vậy, được rồi, bây giờ mày cút đi!"
Dương Minh lạnh lùng nhìn tên Jess, sau đó nói: "Còn mày nữa, cái thằng ngu si đần độn này, tao thấy mày cũng ngứa mắt lắm rồi, mong rằng mày chú ý lời nói của tao một chút, tao không muốn gϊếŧ mày, nhưng tao không ngại gϊếŧ mày!"
Sắc mặt của Jess nhất thời cũng thay đổi, vừa rồi Grib bị Dương Minh xỉ nhục uy hϊếp, cũng không liên quan gì đến hắn, nhưng mà bây giờ thì khác, bây giờ đã đến lượt hắn, hắn không thể ngồi yên được nữa, nhưng mà nghĩ đến đại sự chưa thành, phải nhẫn nại xuống.
"Thư tiểu thư, không nể mặt tôi à?" Dương Minh mỉm cười nhìn Thư Nhã đang ngồi ngây ngốc ra.
Thư Nhã hoàn toàn ngu ngơ luôn rồi, cho đến khi Dương Minh cảnh cáo tên Jess và Grib xong, Thư Nhã mới ý thức được người trước mặt là Dương Minh! Dương Minh thật sự xuất hiện tại đây!
Thư Nhã nghĩ, khi mỗi lần mình gặp khó khăn, Dương Minh luôn đ? ột nhiên xuất hiện, giống như lần trước trên du thuyền Elise vậy, mà lần này cũng vậy, điều này làm cho Thư Nhã cảm thấy ngọt ngào trong lòng, cảm thấy rằng bản thân có tâm linh tương thông với Dương Minh vậy.
Vội vươn tay ra, nắm lấy tay của Dương Minh, khóe miệng nàng giật giật, muốn nói cái gì đó, nhưng lại bị ánh mắt của Dương Minh ngăn lại, Dương Minh không muốn gây phiền phức gì cho Thư Nhã, tuy rằng ở đây không có phóng viên trà trộn vào, nhưng cẩn thận vẫn hơn.
Dùng ngón tay ngoéo một cái vào lòng bàn tay của Thư Nhã, sắc mặt của Thư Nhã nhất thời đỏ lên, nàng đương nhiên là hiểu được dụng ý của Dương Minh rồi, hai người dùng mắt nhìn nhau, tất cả ngôn ngữ đã không cần thiết nữa.
Đứng dậy, cùng Dương Minh đi ra sàn nhảy, mọi người trong sàn nhảy nhất thời ồ lên, Thư Nhã vốn là tiêu điểm của buổi tiệc hôm nay, nhưng mà bởi vì hai tên Jess và Grib cứ bu như ruồi vậy, làm cho những người khác muốn tiếp cận Thư Nhã nhưng không có cơ hội, bây giờ lại thấy Thư Nhã cùng với một thiếu niên phương đông bước ra ngoài sàn nhảy, nhất thời kinh ngạc.
Nhưng mà, những người này phần lớn đều chỉ dùng ánh mắt ao ước nhìn Dương Minh mà thôi, dù sao thì bọn họ cũng không có địa vị như Jess hoặc Grib, cho nên bọn họ cũng không có cách nào bày tỏ với Thư Nhã cả.
Thế nhưng, Jess và Grib thì đang khó chịu đến cực độ! Hồi nãy Jess đã từng mời Thư Nhã khiêu vũ, nhưng lại bị Thư Nhã dùng lý do mệt để từ chối, nhưng mà bây giờ lại cùng một người khác bước ra sàn nhảy, điều này làm sao mà không khiến hắn phẫn nộ?
Huống hồ, hắn đã cho Thư Nhã uống rượu vang có thuốc mê, mắt thấy thuốc sắp phát tác, mà Dương Minh lại phá hủy chuyện tốt, cái này làm sao mà không khiến hắn phẫn nộ tập hai?
Nhưng mà, Jess thì có vẻ trưởng thành hơn Grib nhiều, hắn không nhìn ra bối cảnh của Dương Minh, trong thành phố này, thậm chí là cái bang này, hầu như những nhân vật cao cấp hắn đều quen biết, nhưng chưa từng gặp qua Dương Minh bao giờ cả, cũng không biết người này có thân phận gì, là ai mời đến nữa.
Cho nên, tuy rằng tức giận, nhưng mà Jess lại không làm ra hành động quá khích nào, dù sao thì cha của hắn cũng chỉ là phó thống đốc thôi, phía trên còn có thống đốc bang, hắn cũng không có ngu ngốc như tên Grib, làm ra chuyện mà không dọn nổi hậu quả được.
Hắn dám động vào Thư Nhã cũng bởi vì hắn nghĩ bối cảnh của Thư Nhã trong mắt hắn chẳng là gì, tại Hồng Công thì lợi hại, nhưng ở đây là châu Âu, có thể làm gì được hắn? Hiển nhiên là không có khả năng rồi.
Hắn không biết thân phận của Dương Minh là gì, tuy rằng hắn không sợ, khi leo đến địa vị như cha, thì không phải ai muốn động vào là động, người bình thường không thể làm gì nổi vị trí cha của hắn. Nhưng mà, hắn nghĩ rằng, bây giờ không nên kết thù làm gì, dù sao bời vì một con đàn bà mà có thêm một kẻ thù thì không đáng.
Bây giờ, Jess đang suy nghĩ cách nào khiến cho Thư Nhã rời khỏi Dương Minh, nếu không khi thuốc phát tác, thì Dương Minh sẽ là người đưa Thư Nhã đến bệnh viện, kế hoạch của bọn chúng sẽ đành vứt đi, muốn có lần hai cũng không dễ dàng như vậy.
&q? uot;Jess, tao không nhịn được rồi, mày để tao dạy dỗ thằng nhóc không biết trời cao đất rộng này!" Grib nói.
"Chờ một chút đã, người này tao chưa từng thấy qua, không biết có thân phận gì, đừng vì một con đàn bà mà có thêm một kẻ thù mới" Jess khoát tay nói: "Nhìn xem đã"
"Được rồi!" Nếu Jess đã lên tiếng, thì Grib cũng đành phải nghe thoi.
"Dương Minh, là anh thật sao? " Thư Nhã không tin vào hai mắt của mình, quả thật, chuyện này đến quá đột ngột, làm cho nàng có một cảm giác không thật, giống như đang ở trong mơ vậy.
"Đương nhiên là anh rồi" Dương Minh mỉm cười gật đầu: "Tiểu Nhã, thật ra lần này anh đến đây là có công chuyện, cũng giống như lần trước vậy, anh không đi bằng con đường bình thường, cho nên anh chỉ muốn yên lặng nhìn em, sau đó sẽ rời đi. Nhưng không ngờ rằng hai tên ngu si đần độn kia cứ liên tiếp quấy rầy em, anh không nhịn được nên mới xuất hiện"
"A!" Thư Nhã đột nhiên nhớ lại lần trước trên du thuyền Elise, Dương Minh đến để giế Lanka, lẽ nào lần này Dương Minh cũng là vì gϊếŧ người? Nhưng mà việc này Dương Minh không nói, thì Thư Nhã cũng không hỏi, chỉ là nghe Dương Minh chửi hai tên kia như vậy, có chút buồn cười, oán trách: "Đừng tùy tiện chửi người như vậy, khó nghe quá"
"Haha, có sao đâu, tại lúc đầu anh cứ tưởng hai tên này là vậy mà" Dương Minh nhéo nhéo tay của Thư Nhã, nói: "Em đừng suy nghĩ nhiều, thật ra cũng không có gì đâu, làm người đôi khi cũng không cần phải chịu khổ quá, cứ làm việc mà bản thân thích là được, nếu chỉ đơn thuần là kiếm tiền, thì tiền của chúng ta đã đủ sống đến già rồi"
Dương Minh nói ra những lời này làm cho sắc mặt của Thư Nhã đỏ lên, nhất là khi hắn nhấn mạnh hai chữ" chúng ta" càng làm cho Thư Nhã xấu hổ không chịu được, nhăn mặt nhẹ giọng nói: "Em biết rồi…"
"Lần sau nếu như gặp tình huống như vậy nữa thì sao, nếu anh không ở bên cạnh em thì làm sao bây giờ? Không phải là làm anh lo lắng à?" Dương Minh thở dài nói.
"Vậy em nghe lời anh, sau này sẽ ổn định sự nghiệp tại châu Á, bên đó có thế lực của cha và anh, sẽ không có ai dám làm gì em…." Thư Nhã thấy Dương Minh quan tâm mình như vậy, trong lòng ngọt ngào, nói.
"Cái này không phải là hạn chế em phát triển, nếu em thật sự muốn phát triển sự nghiệp ở đây thì anh có thể giới thiệu một người cho em biết, có người này làm chổ dựa, tin rằng toàn bộ châu Âu sẽ không có ai dám làm gì em" Dương Minh biết hạn chế Thư Nhã phát triển không phải là một biện pháp tốt, mà biện pháp giải quyết tốt nhất chính là loại bỏ những phiền phức này đi, như vậy mới có thể khiến cho Thư Nhã đứng vững ở đây, không ai dám trêu chọc vào nữa.
"Ơ? Anh cũng quen biết ở đây à?" Thư Nhã kinh ngạc hỏi.
"Vừa mới nhận một đồ đệ, hôm nào giới thiệu cho em biết" Dương Minh cười nói.
"Tốt…" Thân thể của Thư Nhã khuỵnh xuống, sau đó a một tiếng…
"Sao thế?" Dương Minh nhất thời lo lắng hỏi.
"Không có gì, có thể là do sai múi giờ, cho nên không q? uen, em vào toilet một chút, thuận tiện trang điểm lại" Thư Nhã nhỏ giọng nói.
"Em không trang điểm cũng đẹp vậy" Dương Minh cười nói.
"Vậy không được, đi ra ngoài phải giữ má hồng, chứ nếu không lỡ có chụp ảnh mà để mặt trắng bệch thì sẽ rất dọa người" Thư Nhã lắc đầu giải thích.
"Haha, anh đâu có hiểu mấy cái này, em đi đi, hay là muốn anh đi với em?" Dương Minh cũng không hiểu về chuyện trong giới giải trí, nhưng mà nếu như Thư Nhã đã nói vậy thì khẳng định có đạo lý, nên Dương Minh cũng không kiên trì.
"Người ta đi WC nữ, anh theo em sao được?" Thư Nhã liếc nhìn Dương Minh, cười yếu ớt nói.
"Được rồi, em đi nhanh lên, anh chờ em bên kia!" Nói xong, Dương Minh chỉ vào chổ của Lao Feng.
"Dạ được" Thư Nhã không nỡ buông tay Dương Minh ra, đi về hướng toilet. Nàng không biết vì sao mà đột nhiên trở nên mơ hồ, muốn vào trong toilet một chút thay đổi không khí, rồi dùng nước lạnh rửa mặt luôn, để tỉnh táo lại một chút, dù sao cũng cần phải ứng phó với tiệc rượu bên ngoài trước khi trở về khách sạn. Thư Nhã bước nhanh vào toilet, mà bên nay Jess và Grib cũng đã chú ý đến hành động của Thư Nhã, Jess vui vẻ nói: "Thuốc đã có tác dung! Xem ra Thư Nhã muốn vào toilet, chúng ta nghĩ biện pháp theo sau, rồi bắt nàng vào trong xe"
"Hắc hắc, vậy quá tốt!" Grib cũng cười nói, hai tên này lén lút đi ra, sau đó bước nhanh vào trong toilet.
Ánh mắt của Dương Minh vốn vẫn không rời Thư Nhã, nhưng mà bởi vì Thư Nhã vào toilet nữ, nên Dương Minh buộc phải thu hồi ánh mắt lại.
Nhìn Thư Nhã thật ra là không có vấn đề gì, dù sao sớm muộn gì nàng cũng sẽ trở thành người của hắn, nhưng mà Dương Minh không phải là loại biếи ŧɦái thích rình coi người khác, cho nên nhìn nữa thì sẽ không thích hợp.