"Chào con" Dương mẫu không ngờ rằng, Vu Trì trong miệng của chú lại có bộ dáng cô hồn như vậy.
"Anh nói em họ này, cái thành phố này thật khác, trang phục của con gái cũng mới mẻ, đẹp hơn chổ của anh nhiều" Vu Trì vỗ vai Dương Minh, đỉnh đạc nói, tựa hồ không hề kiêng kỵ sự có mặc của Dương mẫu, nói: "Em xem con nhỏ phía trước kìa, thật dâʍ đãиɠ, mùa đông lạnh như vậy mà còn mặc vậy, thật là"
"Anh họ, chúng ta lên xe đi, bên ngoài lạnh lắm" Dù da mặt của Dương Minh rất dày, nhưng không thể thông đồng làm bậy với người anh họ trước mặt của mẹ. Huống hồ thằng anh họ này cũng rất thô tục, làm cho Dương Minh không thích ứng nói." Lên xe, lên xe, xe ở đâu?" Vu Trì mang theo một cái túi xách, nhìn trái nhìn phải nói.
"Ở đây" Dương Minh chỉ vào một chiếc van cách đó không xa.
"Mẹ nó, không phải chứ? Nhà em còn lái xe này?" Vu Trì thấy chiếc van, liền ra vẻ khó hiểu nói: "Ông già của anh còn lái được chiếc Audi a6, mà nhà em lại chạy chiếc van cổ lổ xỉ này"
Dương Minh thấy sắc mặt của mẹ không tốt lắm, vì thế ho khan hai tiếng, nói: "Anh họ, mẹ em sợ anh mang nhiều đồ, không chở hết được, cho nên mới lái chiếc này đến"
"Ồ, thì ra là vậy, điểu tắc" Vu Trì nói.
"Cái gì?" Dương Minh ngạc nhên hỏi: "Điểu cái gì tắc?"
"Là tiếng Nhất, mấy con nhỏ trong mấy cuốn phim sεメ hay nói như vậy đó" Vu Trì nói xong, cũng bắt chước theo mấy diễn viên trong phim, nói: "Gomenasai."
Dương Minh choáng váng, thằng anh họ này cũng là một nhân vật ghê gớm. Loại chuyện này mà hắn cũng có thể công khai nói ra trước mặt người lớn, khâm phục thật! Cũng may là Hầu Chấn Hám quản lý, chứ nếu là cha quản, chắc là bị tức hộc máu mà chết.
"Cái này. anh họ, chúng ta đừng nói nữa nữa, lên xe trước đi, em dẫn anh đi làm quen công ty một chút" Dương Minh không muốn ở lâu với người này thêm một phút nào nữa, vì thế liền tập trung vào chuyên môn.
Dương mẫu vẫn còn muốn tâm sự chuyện nhà với Vu Trì, nhưng thấy hắn nói chuyện kinh người như vậy, cũng không dám nữa.
"Em họ chuẩn bị cho anh vào làm ở công ty nào vậy? Nói cho anh biết trước đi, bên trong có gái đẹp hay không?" Sau khi lên xe, Vu Trì tiếp tục như cũ.
"Công ty này là của một người bạn, anh họ, anh đi làm nên chú ý công việc, bằng không thì nên nghỉ đi" Dương Minh cảm thấy nên cảnh cáo Vu Trì trước thì vẫn tốt hơn.
"Haha, anh biết mà" Vu Trì phất tay nói: "Thành thật mà nói, tuy rằng nói đến đây đi làm, nhưng thật ra là vì muốn ứng phó với ông già của anh thôi, chứ không thật sự cần công việc"
"Anh họ, em nói anh nên chú ý một chút. Sau khi đi làm sẽ tốt cho anh. Không nên lơ mơ như vậy, hơn nữa công ty này cũng không phải của cha em" Dương Minh lạnh lùng cắt đứt lời của Vu Trì, nghiêm túc nói.
"Được rồi, anh hiểu rồi" Vu Trì tuy nói ngoài miệng như vậy, nhưng trong lòng lại không cho là đúng: "Em họ, em sẽ an bài cho anh làm vào làm trong một công ty gì vậy?"
"Anh họ, sau này anh đừng gọi là em họ nữa, gọi là Đại Minh đi, gọi em họ cảm thấy không được tự nhiên" Dương Minh không quen thuộc với cái xưng hô" em họ" này, nghe thấy nó là lạ sao ấy: "Công ty mà anh làm là một công ty giải trí"
Dương Minh còn chưa nói xong, Vu Trì đã lập tức tiếp lời: "Công ty giải trí? Công ty giải trí rất tốt, có phải giống như mấy công ty giải trí ở Hồng Công không? Có nhiều tiêu minh tinh không? Haha, như vậy là được rồi, anh có thể chơi minh tinh rồi"
Dương Minh đã đổ đầy mồ hôi trán, ngăn cản Vu Trì nói tiếp: "Anh họ, anh hiểu lầm rồi, công ty giải trí này không phải là cái loại kia, mà là kinh doanh một số chổ ăn chơi cùng quán bar thôi"
"Ồ" Vu Trì nghe vậy, hơi hơi thất vọng, nhưng mà lại nói: "Vậy bên trong công ty chắc là có không ít gái đúng không?"
"Cái nảy em cũng không biết" Dương Minh nói có lệ.
"Haha, anh biết rồi, em họ, lại gần đây, đừng để thím hai nghe được" Vu Trì khoát tay lên vai Dương Minh kéo lại gần nói nhỏ: "Chờ lúc rãnh rỗi, anh sẽ dạy em vài bí quyết chơi gái"
"Không cần" Dương Minh thật sự không muốn có nhiều quan hệ với Vu Trì, ấn tượng đầu tiên của người anh họ này làm cho hắn rất là choáng váng, hơn nữa trên người còn có vẻ cô hồn không tả nổi.
Tuy rằng Dương Minh cũng từng lăn lộn trong xã hội, nhưng mà lại khác với Vu Trì, Dương Minh chính là loại người điên đánh nhau đến chết, còn Vu Trì chỉ là loại nhị thế tổ (ăn bám gia đình) hèn mọn mà thôi.
Đưa Vu Trì đến công ty giải trí Danh Dương, trực tiếp giao cho Hầu Chấn Hám, nhắn lại vài câu, liền rời khỏi công ty, quả thật Dương Minh không muốn tiếp xúc lâu với Vu Trì chút nào.
Tuy rằng Dương Minh chỉ nhắn lại vài câu thôi, nhưng mà Hầu Chấn Hám làm sao mà không hiểu rõ ý của Dương ca chứ, vốn lúc đầu còn muốn để cho hắn vào làm trong công ty mấy ngày, nhưng bây giờ cũng đành từ bỏ luôn kế hoạch này.
"Mẹ, thằng con trai này của chú năm thật sự không được tốt" Trên đường trở về, Dương Minh rốt cục đã không nhịn được, tức giận nói: "Cứ như vậy mà để vào làm trong công ty của cha, còn không bị đồng nghiệp cười chết sao?"
Sắc mặt của Dương mẫu cũng không được tốt, bà ta cũng biết Vu Trì sẽ là như vậy rồi: "Đại Minh, được rồi, chú năm cũng không dễ dàng đâu. Chú đã nói về đức hạnh của Vu Trì trước, cho nên cũng không có gì kì quái, chỉ mong muốn hắn học giỏi thôi"
Mong muốn? Dương Minh lắc đầu, hình như không có khả năng. Dương Minh thật không hy vọng hắn học được cái gì, chỉ muốn hắn lăn qua lăn lại trong công ty vài ngày, sau đó cu1t đi, người như vậy Dương Minh không có thời gian hầu hạ hắn.
.
Lão quản gia của Ưng Nhãn Tổ đứng gõ cửa phòng của Âu Dương Quân Viễn." Mời vào!" Âu Dương Quân Viễn đang rất phiền lòng mấy bữa nay vì chuyện của công ty, mấy thứ này căn bản không phải là sở trường của hắn, hắn chỉ am hiểu cách sống phóng túng mà thôi, kêu hắn đi kinh doanh? Quả thật là vô nghĩa.
Đại ca chết, gánh nặng này liền rơi vào người hắn, làm cho hắn mỗi ngày phải đến công ty, mặc dù có những gã quản lý giúp đỡ, nhưng mà Âu Dương Quân Viễn cũng biết, nếu mà không giám sát những người này, thì có quỷ mới biết bọn họ sẽ rút ruột công ty như thế nào. Mà tất cả những cái này đều là do Dương Minh ban cho, mỗi lần nghĩ đến cái tên này, Âu Dương Quân Viễn liền cảm thấy hận thấu xương, hậu không thể gϊếŧ hắn nhanh một chút, nhưng mà, Âu Dương Quân Viễn cũng đã trưởng thành không ít, không còn lỗ mãng như xưa.
Ngay cả" lùi lại 1" cũng không phải là đối thủ của Dương Minh, thì với thực lực của mình bây giờ mà muốn gϊếŧ chết Dương Minh thì quả thật là mộng tưởng.
Mình đi báo thù, chẳng khác nào tự tìm chết, loại chuyện ngu ngốc này Âu Dương Quân Viễn tuyệt đối không làm.
Âu Dương Quân Viễn vốn tưởng rằng là một ông quản lý nào đó muốn nhờ mình ký tên, nhưng ngẩng đầu lên nhìn thấy là lão quản gia của Ưng Nhãn Tổ, nhất thời sửng sốt, lập tức nói: "Lão quản gia, sao ông lại đến đây?"
Lão quản gia tiện tay đóng cửa lại, còn khóa luôn cả cửa, sau đó nhìn xung quanh, thấy không có người lạ mới bước lại trước mặt Âu Dương Quân Viễn nói: "Nhị thiếu gia, người bạn trong giới sát thủ của tôi nói rằng hắn ta có thể liên hệ với tổ chức sát thủ đứng đầu thế giới, Hồ Điệp gia tộc"
"Hồ Điệp gia tộc?" Âu Dương Quân Viễn nghe xong, trong lòng nhất thời kích động, vội hỏi: "Là cái tổ chức có thực lực cá nhân gần với vua sát thủ, nhưng thực lực của tổ chức lại đứng đầu?"
"Không sai, chính là bọn họ" Lão quản gia gật đầu: "Người bạn của tôi là người đại diện giao dịch, có quan hệ với rất nhiều tổ chức sát thủ trên thế giới, lần này xem ra tôi đã tìm đúng người"
"Được" Âu Dương Quân Viễn gật đầu, nói: "Vậy nhờ hắn hổ trợ, liên hệ với Hồ Điệp gia tộc đó đi. Lần này tôi thấy Dương Minh không chết là không được"
"Nhưng mà, nhị thiếu gia, người này làm người đại diện giao dịch, cũng muốn thu một chút tiền cò!" Lão quản gia nói.
"Tiền cò? Muốn bao nhiêu thì cứ đưa cho hắn, chỉ cần hắn có thể giúp chúng ta tìm kiếm một sát thủ lợi hại là được" Âu Dương Quân Viễn cũng chẳng hề để ý, nói: "Muốn tiền, tôi có thể đưa, nhưng vấn đề mấu chốt là có thể gϊếŧ chết được Dương Minh hay không?"
"Được, tôi hiểu rồi, bây giờ tôi sẽ liên hệ với hắn" Lão quản gia gật đầu nói.
"Liên hệ ngay bây giờ đi, lão quản gia, thật sự là không thể chờ được, vừa nghĩ đến cảnh Dương Minh xong đời, trong lòng tôi liền vui vẻ" Âu Dương Quân Viễn giống như là trút được một gánh nặng trong lòng ngực vậy, nhất thời cảm thấy nhẹ nhõm không ít: "Được rồi, đừng quên, phải xử lý luôn con nhỏ bên cạnh Dương Minh, nhất định phải gϊếŧ chết"
Lão quản gia móc điện thoại ra, bắt đầu liên hệ với người đại diện giao dịch kia: "Là Sử mật tư tiên sinh à? Là tôi, Ưng Nhãn Tổ số hai, đúng, là cái nhiệm vụ lần trước mà tôi nói với ông"
Lão quản gia truyền đang ý tứ của Âu Dương Quân Viễn cho người này, đương nhiên, Sử Mật Tư cũng không phải là tên thật, mà chỉ là một cái danh hiệu mà thôi, trong giới sát thủ, có rất ít người sử dụng tên thật của mình.
Sử Mật Tư nói cái gì đó, rồi lão quản gia cúp điện thoại.
"Thế nào?" Âu Dương Quân Viễn khẩn trương hỏi.
"Hẳn là không có vấn đề" Lão quản gia nói: "Sử Mật Tư nói đây chỉ là một nhiệm vụ đơn gian. Hơn nữa Dương Minh cũng không phải là một người nổi tiếng trong giới chính trị, không có khó khăn. Bên phía Hồ Điệp gia tộc hẳn là sẽ không từ chối, bây giờ chúng ta chờ đợi tin tức là được"
Âu Dương Quân Viễn nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ cười khoái trá, theo hắn thấy, Dương Minh đã là một người chết, tổ chức đứng đầu thế giới còn không thể làm gì được Dương Minh sao? Hiển nhiên là không có khả năng rồi.