"Người này. sao lại chết?" Trương Tân há hốc mồm chỉ vào tên đáng đánh nằm trên mặt đất.
"Bắt hắn, hắn gϊếŧ người" Bạn gái tên kia chỉ vào Trương Tân hét lên.
"Tôi? Tôi gϊếŧ người?" Trương Tân kinh ngạc nhìn cô ả: "Cô có lầm không đó, tôi gϊếŧ hắn làm gì?"
"Không phải mày gϊếŧ thì là ai?" Cô gái túm chặt lấy áo Trương Tân: "Vừa nãy mày còn nói phải gϊếŧ bạn trai tao, sau đó mày gϊếŧ người"
"Tôi gϊếŧ làm gì? Tôi nói thì tôi sẽ gϊếŧ sao?" Trương Tân cũng ý thức được chuyện này khá nghiêm trọng. Dù sao mình đã nói ra, trên thực tế mình nằm đè lên tên kia và hắn chết. Cho dù không quan hệ gì đến hắn, nhưng người khác nhìn thì vẫn sẽ nghi ngờ.
"Mày đẩy ngã bạn trai tao, sau đó đâm dao vào ngực anh ấy, mày còn nói không phải mình gϊếŧ?" Cô gái gào lên khóc: "Mọi người có phải đều thấy là tên này gϊếŧ mà. Mày có nói cũng vô dụng. mọi người nói đúng không?"
Mặc dù mọi người ở đây đều căm ghét tên quên nguồn ngốc nhưng việc này quan hệ đến mạng người nên ai dám nói loạn. Nếu như Trương Tân đánh cho tên kia một trận mà không phải có người chết thì mọi người đã nói không thấy Trương Tân đánh.
Chẳng qua bây giờ thì khác, nói loạn sẽ chịu trách nhiệm trước pháp luật. mọi người lúc này tuy không ai giải thích cho Trương Tân, nhưng cũng không có ai mở miệng nói gì.
Nói Trương Tân xúc động gϊếŧ người thì Dương Minh tin. Nhưng nói Trương Tân gϊếŧ tên kia thì Dương Minh không tin. Đầu tiên không có thù oán gì lớn mà, đâu phải dùng đao dùng kiếm. Cho dù lúc trước Vương Chí Đào hại mình, Trương Tân rất ghét Vương Chí Đào nhưng hắn vẫn không làm ra chuyện gì quá đáng.
Thứ hai trên người Trương Tân căn bản không có dao. Dương Minh và Trương Tân cùng ra khỏi phòng Vương Mi, Trương Tân cầm gì chẳng lẽ Dương Minh không biết. Hơn nữa Trương Tân không có việc gì cầm dao đi quanh khách sạn ư?
Hơn nữa quan trọng nhất đó là Dương Minh thấy biểu hiện cô gái kia quá mức bình thường. Theo lý bạn trai bị gϊếŧ túm chặt lấy kẻ tình nghi gϊếŧ người là bình thường, nhưng bởi vì quá bình thường nên Dương Minh mới nghi ngờ.
Một cô gái thấy bạn trai mình bị gϊếŧ mà còn bình tĩnh phân tích lý do Trương Tân là hung thủ, hình như không đúng?
Dương Minh tin nếu mình bị gϊếŧ mà Trần Mộng Nghiên đứng bên cạnh, nàng sẽ đau lòng muốn chết, không ôm mình khóc thì sẽ liều mạng với hung thủ chứ đâu còn lý trí nói nhiều như vậy?
Trong này có chuyện gì? Mưu sát rồi giá họa, hay còn ý khác? Trong lúc nhất thời Dương Minh không nghĩ ra. Trương Tân không có kẻ thù nào ở Macao.
Như vậy có một khả năng đó là có người là kẻ thù với tên bị gϊếŧ, mà Trương Tân vừa lúc cãi nhau với tên kia. Vì thế đối phương gϊếŧ chết tên này rồi đổ tội cho Trương Tân.
Đương nhiên tất cả đều là do Dương Minh đoán.
"Mày sao lại ngã lên người hắn ta?" Dương Minh hỏi Trương Tân.
"Không phải tao ngã, là có người từ phía sau đẩy tao" Trương Tân đầy oan uổng nói: "Tao đang định đi thì sao có thể ngã lên người hắn chứ?"
Nghe Trương Tân nói như vậy, Dương Minh gật đầu. hắn vừa nãy cũng mơ hồ thấy một người đàn ông chạy qua và đẩy Trương Tân. Chẳng qua lúc ấy hắn không quá chú ý, không thấy rõ.
Về phần thanh đao kia tại sao lại đâm vào người đàn ông thì khó mà nói. Dương Minh có chút hối hận vì nãy mình không chú ý để chuyện thành như thế này.
Không biết ai đã báo cảnh sát nên không lâu sau bọn họ đã chạy đến hiện trường chụp ảnh, sau đó khống chế Trương Tân.
Căn cứ theo nhân chứng thì cảnh sát xác định Trương Tân đã cãi nhau với nạn nhân, sau đó lao tới và cùng ngã xuống đất với nạn nhân. Con dao là đâm từ phía sau.
Mặc dù Trương Tân luôn miệng không thừa nhận nhưng chứng cứ hiện trường rất bất lợi với hắn. Trương Tân bị cảnh sát mời về với lý do" hỗ trợ điều tra"
Dương Minh là sát thủ nhưng lại là kẻ ngoài ngành trong việc điều tra. Hắn mặc dù đã xem các phim hình sự nhưng chuyện bây giờ xảy ra trước mặt làm Dương Minh cảm thấy tư duy của mình không đủ.
Dương Minh mặc dù rất lợi hại, gϊếŧ người trong nháy mắt không khó gì, nhưng hắn chẳng biết làm gì khi Trương Tân bị cảnh sát mang đi.
"Anh là bạn của Trương Tân?" Trương Tân và xác chết bị mang đi, mấy cảnh sát ở lại tiến hành điều tra. Khi cảnh sát biết Dương Minh đi cùng Trương Tân liền bắt đầu hỏi hắn.
"Ừ, tôi là bạn Trương Tân" Dương Minh gật đầu nói. Dương Minh biết mình không phối hợp sẽ bị cảnh sát nghi ngờ. Bây giờ Trương Tân chỉ đang bất lợi vì có nhiều chứng cứ chống lại, chưa đến giai đoạn xác định. Tin rằng mình giải thích rõ ràng thì cảnh sát không làm khó mình.
"Các anh làm gì? Nghe giọng của anh thì thấy không phải người Macao? Anh đến đây làm gì?" cảnh sát chỉ hỏi cho có.
"Chúng tôi là sinh viên trong nội địa đến đây xem Thư Nhã biểu diễn" Dương Minh nói: "Chúng tôi là người ở Tùng Giang"
"Ồ, vậy à" cảnh sát tạm thời tin Dương Minh, bời vì chỉ cần tra là biết ngay thật giả." Trương Tân và nạn nhân trước đó có biết nhau không?
"Chúng tôi không biết anh ta. Buổi sáng thấy ở phòng ăn" Dương Minh liền nói chuyện ở phòng ăn lúc sáng ra với cảnh sát.
Cảnh sát gật đầu. bây giờ xem ra hai người trước đó không có quan hệ. Nếu như xác định Trương Tân là hung thủ thì là do đột nhiên có suy nghĩ.
"Anh cảnh sát, bạn tôi không thể gϊếŧ người" mặc dù Dương Minh biết mình giải thích không ảnh hưởng gì với phía cảnh sát, nhưng hắn không nhịn được nói một câu.
"Chúng tôi sẽ cẩn thận điều tra" cảnh sát nói.
Cảnh sát đi rồi, Dương Minh không biết nên làm như thế nào. Hắn không thể đến đòn cảnh sát cướp người mà. Đừng nói là có thể thành công hay không, mà dù thành công thì sau này hắn và Trương Tân cũng bị truy nã.
Đây không phải kết quả mà Dương Minh muốn thấy.
Dương Minh không lập tức nói chuyện của Trương Tân với Vương Mi. Đến khi Vương Mi lên lầu tìm bọn họ, Dương Minh mới nói ra.
"A" Vương Mi kêu lên: "Trương Tân không thể gϊếŧ người mà"
"Anh cũng cho rằng như vậy, chẳng qua cảnh sát tin vào chứng cứ" Dương Minh bất đắc dĩ nói: "Chẳng qua anh đoán không có chuyện gì. chúng ta không nên quá lo lắng, đợi có kết quả điều tra là được"
Vương Mi vốn không biết nên làm như thế nào, bây giờ Dương Minh nói gì cô ta nghe vậy.
Dương Minh lúc này đang nghi ngờ tên đẩy Trương Tân từ phía sau. Đó là kẻ tình nghi lớn nhất.
Dương Minh tức giận vỗ đầu mình. Hắn không có ấn tượng gì với tên này, nên muốn điều tra cũng không biết ra tay từ đâu.
"Đúng" Dương Minh đứng bật dậy. Trong hành lang khách sạn thì cứ một đoạn là có máy quay. Chỉ cần xem băng là biết khuôn mặt đối phương mà? Thậm chí cũng có thể thấy quá trình gây án của hắn.
Dương Minh nghĩ vậy liền hưng phấn, hắn an ủi Vương Mi vài câu rồi chạy ra khỏi phòng. Hắn tìm một nhân viên phục vụ hỏi vị trí phòng giám sát rồi chạy tới.
Phòng giám sát trực thuộc đội bảo vệ khách sạn. Dương Minh đầu tiên đến phòng an ninh gõ cửa, bên trong có người gọi" mời vào"
Dương Minh đẩy cửa đi vào thì thấy bên trong có ba người. Một người đang cầm điện thoại chỉ huy gì đó, hai người còn lại ngồi ở vị trí của mình đọc báo hoặc lên mạng.
"Chào anh, tôi là thuê phòng trong khách sạn" Dương Minh vừa nói một nửa thì đã có một bảo vệ nhận ra hắn.
"Tôi biết cậu. Cậu là bạn của Trương Tân?" Bảo vệ này vừa nãy cũng chạy tới hiện trường, chỉ là có nhiều người nên Dương Minh không chú ý.
"Đúng, anh đã nếu đã biết vậy tôi cũng xin nói thẳng. Tôi muốn xem băng ghi hình của khách sạn. Băng ở hành lang xảy ra chuyện"
"Băng. cái này thì không được rồi. Băng ghi hình đã bị cảnh sát mang đi" Bảo vệ nhún vai nói.
Dương Minh kêu lên một tiếng vỗ đùi. Đúng thế, mình có thể nghĩ ra thì cảnh sát cũng có thể nghĩ ra. Nếu như băng hình đúng như mình suy nghĩ thì cảnh sát sẽ trả lại sự trong sạch cho Trương Tân.