Y Vương Vạn Dặm Truy Thê

Chương 765

Cuối cùng là khâu lại miệng vết thương, phải mất năm tiếng đồng hồ cho toàn bộ ca phẫu thuật.

Hoa Nùng Yêu có chút đi không nổi, được Ninh Vũ Phi đỡ: “Sư tỷ, mau nghỉ ngơi một chút đi.”

“Ừ, nghỉ ngơi một chút là được.”

Bệnh nhân được đẩy ra, mọi người liền tiến lên hỏi thăm, y tá nói: “Rất thành công, nghĩ ngơi tốt là được.”

“Cám ơn, cám ơn!” Người nhà vô cùng cảm kích.

Nhưng người đàn ông đeo dây chuyền vàng tuỳ tiện bước vào, giả vờ như vô tình làm gãy chốt treo.

“Anh làm cái gì vậy?” Trái tim mọi người như thắt lại.

Thấy không thực hiện được, người đeo dây chuyền vàng tuyệt vọng bỏ đi.

“Ngăn anh ta lại!” Ninh Vũ Phi xuất hiện ở cửa phòng phẫu thuật.

Sau khi nghe thấy lời nói của Ninh Vũ Phi, hai nhân viên bảo vệ đã nhanh chóng ngăn người đàn ông đeo dây chuyền vàng lại.

Thấy không đánh được hai nhân viên bảo vệ, người đàn ông đeo dây chuyền vàng lập tức uy hϊếp: “Các người muốn làm gì, người sau lưng tôi là cổ đông của bệnh viện này.”

Nghe vậy, Viện trưởng Triệu chế nhạo nói: “Thật sao, vậy thì anh nên hỏi xem bệnh viện thành phố hiện tại là tư nhân hay là của nhà nước.”

“Vậy thì sao, các ngươi muốn ra tay với tôi mà không được phép.”

“Chúng tôi quả thực sẽ không ra tay với anh, nhưng cảnh sát thì sẽ.” Ninh Vũ Phi có lý do để nghi ngờ nguyên nhân khiến người bị thương thụ thương rất có thể là do người đàn ông đeo dây chuyền vàng này.

Vì vậy, anh lấy điện thoại di động ra và bấm số của Lăng Bảo Châu.

“Ninh Vũ Phi, tôi đang chuẩn bị họp, làm gì vậy?”

“Chị Bảo Châu, tôi cần báo cảnh sát a, ở đây có chút chuyện mà tôi nghi ngờ có liên quan đến việc cố ý gϊếŧ người, vì vậy chị hãy qua đây một chuyến.” Ninh Vũ Phi nói.

Nghe thấy giọng của Lăng Bảo Châu bên kia đang kêu cảnh sát tập hợp.

Lăng Bảo Châu nói: “Ninh Vũ Phi, kiếp trước có phải cậu là goá phụ phải không, chuyện rắc rối nhiều như vậy?”

“Chị mau qua đây đi.”

“Đợi đó, mười phút.”

Đôi mắt của người đàn ông đeo dây chuyền vàng đảo quanh, cố gắng chạy về phía cửa sau.

“Chạy đi đâu!”

Hai nhân viên bảo vệ nhanh chóng đẩy ấn xuống đất, người đàn ông đeo dây chuyền vàng hét lên: “Các người không có tư cách để giam giữ tôi, các người đây là vi phạm pháp luật, tôi có thể kiện các người.”

Ninh Vũ Phi cười nói: “Kiện chúng tôi, anh cảm thấy anh có thể thành công, tất cả chuyện lúc trước anh làm đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến trật tự bệnh viện, ít nhất cũng đi vào ở lại mất bảy ngày, đến lúc lại có thêm một vụ cố ý gϊếŧ người hay là cố ý làm người khác bị thương, sau khi cảnh sát điều tra sẽ rõ.”

“Anh…”

Nói đến cố ý gϊếŧ người, vẻ mặt của người đàn ông đeo dây duyền vàng càng thêm khủng hoảng bất an.

“Bắt trước rồi giao cho cảnh sát sau là được.”

“Biết rồi!”

Viện trưởng Triệu cũng hoài nghi, luôn ngăn cản bác sĩ chữa trị vết thương cho người bị thương, đây không phải là trong lòng có mưu đồ đen tối thì là cái gì.

Một đám công nhân cũng nhìn không hiểu chuyện, lẽ nào nguyên nhân khiến người bạn làm công của mình bị thương là do chính ông chủ của mình.

Mười phút sau, Lăng Bảo Châu dẫn người vào, nói: “Ninh Vũ Phi, có chuyện gì vậy?”

“Tên này cản trở trật tự làm việc của bệnh viện, ngăn cản các bác sĩ cứu chữa kịp thời cho bệnh nhân, từ tình trạng vết thương của người bị thương, tôi xem ra là có người cố tình xô đẩy, cho nên...”

“Tôi hiểu rồi.”

Lăng Bảo Châu để người đưa người đàn ông đeo chiếc dây chuyền vàng về trước, bản thân lại tìm hiểu chút tình hình.

Đã gần chín giờ, Lăng Bảo Châu cũng hiểu rõ được tình hình, nhưng cần một bước xác nhận thêm, chỉ có thể chờ người bị thương tỉnh dậy.

“Chị Bảo Châu, nhớ phải về sớm?”

Lăng Bảo Châu giơ chân lên chuẩn bị cho Ninh Vũ Phi một cú đạp lớn, kết quả lại bị Ninh Vũ Phi dùng một tay tiếp được.