Ninh Vũ Phi không muốn nhớ lại những chuyện trong quá khứ, nâng ly lên cùng Tần Minh Nguyệt uống rượu.
Không thể không nói tửu lượng của Tần Minh Nguyệt khá tốt, cứ uống cho đến tận bây giờ, cũng không biết đã ăn cái gì lót bụng chưa.
“Chị Tần Minh Nguyệt, hôm nay có phải có chuyện gì rồi hay không, có thể nói với em, em chính là học về nghiên cứu tình cảm và cảm xúc con người?” Ninh Vũ Phi nói.
“Phụt, một cậu nhóc như cậu thì biết cái gì, cùng tôi uống chút rượu là được rồi.”
Ninh Vũ Phi gãi gãi đầu, nói: “Thực ra, em còn là…”
“Cậu ngồi xích lại đây?”
“Ồ ồ!”
Ninh Vũ Phi đi sang ngồi bên cạnh Tần Minh Nguyệt, nói: “ Chị Tần Minh Nguyệt, sao vậy, nếu mà chị muốn khóc, em có thể cho chị mượn bờ vai của em?”
Nhưng mà Tần Minh Nguyệt không có trả lời, mà là trực tiếp ngồi lên trên đùi của Ninh Vũ Phi.
Vào khoảnh khắc đó toàn thân Ninh Vũ Phi giật mình một cái, nhìn người trước mặt với vẻ đẹp tri thức gần ngay trong gang tấc, Ninh Vũ Phi không biết phải làm sao, phụ nữ say rượu thật đáng sợ.
Tần Minh Nguyệt quay mặt Ninh Vũ Phi lại, nói: “Vũ Phi, đêm nay trò chuyện với tôi được không?”
“Khụ khụ, chị Tần Minh Nguyệt, chuyện này không thể đùa được.” Ninh Vũ Phi nuốt nước miếng nói.
Nếu không phải mệnh lệnh của sư phụ anh, bản thân anh cũng sẽ không chịu uất ức như vậy, liên tiếp bị người khác đùa giỡn, lại là bị một đám phụ nữ đẹp như tiên nữ đùa giỡn nữa chứ.
Ánh mắt của Tần Minh Nguyệt mông lung, đôi môi anh đào kiều diễm dần dần tiến lại gần môi của Ninh Vũ Phi.
Thấy thế, Ninh Vũ Phi nhanh chóng quay đầu sang một bên, nói: “Chị Tần Minh Nguyệt, wow, chị nhìn xem người phụ nữ kia khiêu vũ rất gợi cảm nóng bỏng kìa?”
“Có ai nói lảng sang chuyện khác như cậu không?”
Ninh Vũ Phi thật muốn tát cho mình một cái tát, nói lung tung trong tình thế cấp bách, cứ cho là nói có lý đi, ấy vậy mà còn nói cái gì mà người phụ nữ kia nhảy nhót thật đẹp thật nóng bỏng, chẳng lẽ người ngay trước mắt mình không đẹp sao.
“Cậu đã muốn nhìn như vậy, tôi đi ra nhảy cho cậu xem xem?” Tần Minh Nguyệt đứng dậy.
“A?”
Ninh Vũ Phi vừa mới lấy lại tinh thần, Tần Minh Nguyệt chân mang giày cao gót đi lên trên sân khấu.
Chỉ thấy sau khi cô ấy vuốt vuốt mái tóc dài của mình, rồi làm ánh mắt như đang tán tỉnh, đôi môi mỉm cười nhìn Ninh Vũ Phi.
Sau đó Tần Minh Nguyệt lắc lắc vòng eo của mình, dáng người hoàn hảo không phải người phụ nữ nào cũng so sánh với được, hơn nữa còn mặc một bộ váy lụa ngắn, khi cô ấy nhảy những điệu nhảy nóng bỏng đã hấp dẫn được rất nhiều người.
“Wow wow wow…”
Ngay sau đó là tiếng huýt sáo và tiếng la hét của những người đàn ông, một đám đàn ông hận không thể lập tức đi lên đó cùng cô ấy nhảy.
Sau khi Ninh Vũ Phi uống hết một ly, đứng dậy đi qua đó kéo Tần Minh Nguyệt xuống.
Vì lòng ích kỷ của bản thân mà không muốn những người đàn ông khác nhìn thấy vẻ đẹp này.
Tần Minh Nguyệt hất hất tóc, hỏi: “Vũ Phi, cậu hình như đang không vui?”
“Chị Tần Minh Nguyệt, em biết chị đang không vui, cũng đừng tìm cớ như vậy để đi làm những chuyện mình không thích, em uống rượu với chị?”
Vừa mới nói xong, Ninh Vũ Phi cầm lấy chai rượu ở trên bàn trực tiếp uống xuống, chỉ uống ba ngụm đã uống hết chai rượu đó.
Tần Minh Nguyệt cũng bình tĩnh lại, cầm lấy rượu lên liền uống.
Hai người cứ uống, Tần Minh Nguyệt cũng không hề dừng lại lúc nào.
Ninh Vũ Phi biết Tần Minh Nguyệt đêm nay nhất định đang rất đau lòng, mới có thể làm ra hành động giống như vừa rồi, nói cái gì mà muốn mình nhìn cô ấy nhảy những điệu nhảy nóng bỏng sεメy,
Điều này chẳng qua chỉ là lấy cớ mà thôi, Tần Minh Nguyệt làm như vậy hoàn toàn là bởi vì đêm nay cô ấy có chuyện đau lòng nên mới uống rượu một cách phóng túng như vậy.