Một nhà bốn người đi vào trấn trên, Bạch Tiểu Ly còn tốt, Bạch Tiểu Tri cùng Bạch Tiểu Tư mặt cực kỳ hưng phấn.
Bạch Tiểu Tư tuy rằng thực hưng phấn, nhưng bởi vì tuổi còn nhỏ, có chút đi không được nhanh.
Lăng Tử Tịch liền đem tiểu nhi tử ôm lên.
Được cha ôm, Bạch Tiểu Tư lập tức liền cao hứng, cọ hõm vai Lăng Tử Tịch, muốn đem tai hồ ly của mình lộ ra ngoài.
Lăng Tử Tịch khẽ cau mày, dùng ngữ khí hơi nghiêm khắc ngăn cản nói: “Tư Nhi.”
Bạch Tiểu Tư lúc này mới thè lưỡi, ôm cổ cha, ngoan ngoãn dựa vào hõm vai Lăng Tử Tịch.
Lăng Tử Tịch vỗ vỗ vai Bạch Tiểu Tư bối: “Đi thôi, cha mang các ngươi đi mua quần áo mới!”
Người một nhà đi trên đường cái, Bạch Tiểu Tri cùng Bạch Tiểu Tư đối với đường phố hai bên cửa hàng tò mò ngó trái ngó phải, Bạch Tiểu Ly tắc bản khuôn mặt nhỏ, một bộ dáng không dám hứng thú, kỳ thật tầm mắt cũng nhìn chằm chằm vào những cái bán phẩm hoa lệ đó.
Trên đường có người bán kẹo hồ lô thét to, Bạch Tiểu Tư nhìn kẹo hồ lô liếʍ môi một chút.
Lăng Tử Tịch sủng nịch cười cười, mang ba bảo bối đi vào chỗ lão nhân bán kẹo hồ lô: “Kẹohồ lô bán thế nào?”
“Ba văn tiền một xâu!” Lão nhân nhiệt tình nói, một nhà Lăng Tử Tịch tuy rằng ăn mặc mộc mạc, nhưng dung mạo xuất chúng, khí chất cũng bất phàm, “Vị công tử này, muốn mua mấy xâu sao?”
“Mua ba xâu.” Lăng Tử Tịch cười tủm tỉm nói, tâm tình phi thường không tồi.
“Ta, ta không cần.” Bạch Tiểu Ly quay đầu nói.
Lăng Tử Tịch sờ sờ đỉnh đầu đại nhi tử: “Tiểu Ly, nhà ta không thiếu chút tiền ấy.”
Cậu kiếm tiền, sau này còn muốn kiếm càng nhiều càng nhiều tiền, cho bọn nhỏ đọc sách, tu luyện.
Lão nhân cầm ba xâu đưa cho bọn nhỏ, Bạch Tiểu Tri cùng Bạch Tiểu Tư cao hứng nhận, chỉ còn lại có Bạch Tiểu Ly còn nghiêng đầu không chịu lấy, Lăng Tử Tịch tiếp nhận, đặt ở trong tay Bạch Tiểu Ly.
Ai, Tiểu Ly này bộ dáng biệt nữu, tùy ai đâu?
“Cha, ngươi ăn trước.” Bạch Tiểu Ly nắm chặt kẹo hồ lô, mặt hơi hơi đỏ, đưa cho Lăng Tử Tịch nói.
Lăng Tử Tịch hơi hơi cắn một miếng nhỏ: “Ngươi ăn đi, cha từng ăn rất nhiều lần.”
Trên địa cầu có rất nhiều mỹ vị, kẹo hồ lô chỉ là một trong số đó, Lăng Tử Tịch nghĩ thầm, về sau có thể từ từ làm cho bọn nhỏ ăn, để cho bọn họ nếm được mỹ thực, rốt cuộc, ăn cũng là một chuyện mừng rỡ!
Bạch Tiểu Ly lúc này mới tiếp nhận tới ăn.
Nhìn Bạch Tiểu Ly bộ dáng khẽ cắn kẹo hồ lô, Lăng Tử Tịch lại là một trận đau lòng, Tiểu Ly đều bảy tuổi, lại chưa từng được thưởng thức mùi vị kẹo hồ lô.
Nếu Bạch Mặc Hành từ lúc bọn nhỏ vừa sinh ra liền quan tâm hài tử, bọn nhỏ làm gì đến nỗi này?
Tiểu Ly bài xích Bạch Mặc Hành như thế, cũng là có nguyên nhân.
Bạch Mặc Hành lúc này trừ yêu ma xong liền gấp gáp trở về, vừa vặn đi ngang qua thị trấn, thấy được một màn này.
“Chủ nhân……” Đương Quy không khỏi nhẹ nhàng kêu lên.
Tuy rằng nhóm thiếu chủ nhân và phu nhân cùng nhau đi dạo phố, ăn kẹo hồ lô, là chuyện làm người rất vui vẻ, nhưng mà, nhìn nhóm thiếu chủ nhân gần là ăn cái kẹo hồ lô đều là bộ dáng vui vẻ như vậy, nghĩ như thế nào cũng làm người cảm thấy chua xót.
Lăng Tử Tịch mang theo ba tiểu bảo bối đi vào một cửa hàng bán quần áo cho người tu tiên, bên trong cửa hàng hoa lệ vô cùng, Bạch Tiểu Tư gắt gao ôm cổ Lăng Tử Tịch, Bạch Tiểu Tri cũng câu nệ nắm chặt tay Lăng Tử Tịch, Bạch Tiểu Ly nhưng thật ra rất ổn trọng đi theo bên cạnh Lăng Tử Tịch.
Tuy rằng bốn người ăn mặc mộc mạc, tiểu nhị trong cửa hàng vẫn là lại đây tiếp đón, một ít tới mua quần áo cho người tu tiên, hoài nghi nhìn một lớn ba nhỏ này, hoài nghi bọn họ sẽ không trả nổi tiền.
“Xin hỏi, ngài muốn mua dạng quần áo gì?” Tiểu nhị cười hỏi.
“Ân……” Lăng Tử Tịch nhìn quần áo treo trên tường, thực rõ ràng có bất đồng với quần áo phàm nhân, có thể từ trên quần áo này cảm giác được một loại linh lực vận chuyển vận luật.
Giá cả của bộ quần áo này, làm người ngời phải tặc lưỡi, một kiện cũng ít nhất năm mươi lượng bạc.
“Ta phải cho hài tử mua.” Lăng Tử Tịch chỉ chỉ Bạch Tiểu Ly, khách khí đối tiểu nhị nói.
“Dạ vâng.” Tiểu nhị đưa Lăng Tử Tịch hướng bên trong đi, đi vào một mặt tường trước mặt, nơi này tất cả đều là y phục hài tử mặc.
Lăng Tử Tịch vừa thấy đôi mắt liền sáng, Tiểu Ly vẫn luôn ăn mặc quần áo bình thường, nếu có bộ tiên y tiến linh lực vận chuyển này, nhất định đối với Tiểu Ly rất có ích!
“Quần áo này bán thế nào?” Lăng Tử Tịch chỉ vào một kiện thoạt nhìn cũng không tệ lắm nói.
“Một trăm lượng.” Tiểu nhị ngựa quen đường cũ giới thiệu nói, “Ngài là khách mới, nếu muốn, giảm giá cho ngài một chúy, bảy mươi lượng không mặc cả.”
Lăng Tử Tịch âm thầm gật gật đầu, tuy rằng bảy mươi lượng làm mình cảm giác một trận thịt đau, rốt cuộc, mua nhà lại mua bộ quần áo bảy mươi lượng, liền không dư thừa cái gì tiền, nhưng mà, mua quần áo cho Tiểu Ly là chuyện lớn.
Vì thế Lăng Tử Tịch cầm quần áo ở trên người Bạch Tiểu Ly khoa tay múa chân khoa tay múa chân: “Thử xem.”
Bạch Tiểu Ly lắc lắc đầu, không chịu.
Lăng Tử Tịch trong lòng một trận uất thϊếp, biết Bạch Tiểu Ly là vì trong nhà suy nghĩ mới không chịu thử, vỗ vỗ bả vai đại nhi tử: “Đi thôi, ngươi chính là tiểu trụ cột của nhà ta.”
Bạch Tiểu Ly biết ý tứ của cha, trong nhà mấy hài tử hắn lớn nhất, tư chất tu vi cũng tốt nhất, hắn trở nên mạnh mẽ, có thể bảo hộ cha cùng đệ đệ, hơn nữa, đệ đệ giải dược cũng phải đạt vị trí thứ nhất đại bỉ Bạch gia mới có thể lấy.
Vì thế Bạch Tiểu Ly vẫn là đến phòng trong đi thử quần áo mới.
Bạch Tiểu Ly đi vào thử quần áo, Lăng Tử Tịch liền ôm Bạch Tiểu Tư, nắm Bạch Tiểu Tri xem quần áo khác, Bạch Tiểu Tri năm tuổi, Bạch Tiểu Tư ba tuổi, hai người bọn họ quần áo tương đối tiện nghi, ba mươi lượng là có thể mua được.
Bạch Tiểu Ly thử xong quần áo ra ngoài, chỉ thấy thiếu niên bảy tuổi nho nhỏ, ánh mắt tuấn lãng, tuổi tác như vậy cũng đã triển lộ ra khí chất và phòng phạm cùng hài đồng bình thường đồng bất đồng, long chương phượng tư (cái này mik tìm k có, ai hiểu thì cmt giúp mik để mik sửa), nổi bật bất phàm.
Quần áo màu trắng bên ngoài có l*иg bàn nhợt nhạt (khó tưởng tượng gheee=))))))), hoa văn trên quần áo do có ánh sáng chiếu rọi xuống lập loè, có vẻ Bạch Tiểu Ly cũng giống công tử nhà giàu.
“Ca ca đẹp!” Bạch Tiểu Tư vỗ tay hưng phấn nhìn ca ca.
Bạch Tiểu Tri cũng sùng bái nhìn Bạch Tiểu Ly.
Lăng Tử Tịch vừa lòng gật gật đầu, nhi tử nhà mình, chính là tuấn!
Bất quá, bộ quần áo này còn không tính tốt nhất, Lăng Tử Tịch nhìn về phía một bộ càng hoa lệ, hỏi: “Cái này bao nhiêu tiền?”
Kia tiểu nhị lộ ra thần sắc khó xử, rõ ràng là cảm thấy bọn họ mua không nổi: “Cái này…… Giá ba trăm lượng.”
Lăng Tử Tịch hít hà một hơi, ba trăm lượng, đủ cho bọn họ mua một gian nhà.
Người tu tiên, có lẽ ở Tiên giới như trứng chọi đá, nhưng ở nhân gian, vẫn là thực giàu có, rốt cuộc, một viên linh thạch là có thể đổi một trăm lượng bạc.
Nhìn Lăng Tử Tịch biểu tình đau mình, cùng bọn họ mộc mạc trang phẫn, những người khác sôi nổi nhìn qua, hoặc là mắt lộ ra cười nhạo, hoặc mắt lộ ra thương hại.
Lăng Tử Tịch kéo kéo khóe miệng, miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười: “Cái này…… Vẫn là tính……”
Lúc này, cửa hàng cửa xuất hiện một thân ảnh màu trắng, tức khắc, không khí trong tiệm giống như là bị đông lại, rét lạnh mà đọng lại.
Tất cả mọi người im như ve sầu mùa đông, không dám ra tiếng, bởi vì người này quá cường đại!
Bạch Mặc Hành đi vào cửa hàng, phân phó nói: “Đương Quy.”
“Dạ, chủ nhân.” Đương Quy khom người đáp, tiếp theo, móc ra ba khối linh thạch, đưa cho tiểu nhị, " Bộ quần áo này, chúng ta muốn.”
Lăng Tử Tịch cứ như vậy nhìn Bạch Mặc Hành, nhìn thẳng hắn, sau một lúc lâu, nắm ba hài tử không nói một lời từ bên cạnh Bạch Mặc Hành đi qua.
“Tử Tịch thiếu gia, chủ nhân mua quần áo cho Ly thiếu chủ……” Đương Quy ở phía sau người nhắc nhở nói.
“Chúng ta không cần.” Lăng Tử Tịch lạnh lùng nói, Đương Quy không nói lời nào hắn đều đã quên, quên đưa tiền mua quần áo cho bọn nhỏ, sau đó Lăng Tử Tịch liền đưa cho tiểu nhị một trăm lượng bạc, mua bộ quần áo Bạch Tiểu Ly thử đầu tiên, còn có cho Bạch Tiểu Tri cùng Bạch Tiểu Tư xem quần áo, tiểu nhị bọc tốt cho bọn cậu, Lăng Tử Tịch liền cầm quần áo lập tức đi ra ngoài.
“Tử Tịch……” Bạch Mặc Hành cầm cánh tay Lăng Tử Tịch, thấp giọng nói, “Kỳ thật, ta sớm đã sai người khâu vá tiên y cho các ngươi……”
“Bạch Mặc Hành.” Lăng Tử Tịch ngẩng đầu lên, trong mắt là không kiên nhẫn cùng bài xích, “Ngươi đến tột cùng như thế nào mới có thể minh bạch, chúng ta không cần ngươi.” (đúng đúng)
Người trong tiệm bị uy áp của Bạch Mặc Hành áp chế đại khí cũng không dám ra, chỉ có Lăng Tử Tịch không có chịu ảnh hưởng, mọi người đều biết, là bởi vì Bạch Mặc Hành cố tình khống chế hơi thở.
Hơn nữa…… Cái vị công tử ăn mặc mộc mạc này cũng dám chống đối hắn, cậu đến tột cùng có hiểu hay không người trước mặt cường đại a!
“Tử Tịch.” Nghe Lăng Tử Tịch nói như vậy, Bạch Mặc Hành trong mắt hơi hơi dao động, nếu nhìn kỹ, là có thể nhìn đến bên trong có bị thương chi sắc.
Đáng tiếc, không có người dám cẩn thận đi nhìn đôi mắt Bạch Mặc Hành.
“Đi.” Lăng Tử Tịch ôm quần áo, nắm ba bảo bối đi nhanh rời khỏi cửa hàng.
Bạch Mặc Hành đứng ở cửa cửa hàng, yên lặng nhìn phương hướng Lăng Tử Tịch rời đi.
Có người tu tiên lá gan lớn lấy hết can đảm ngẩng đầu nhìn Bạch Mặc Hành, phát hiện Bạch Mặc Hành thế nhưng không có một tia sinh khí.
“Đại nhân, quần áo này……” Tiểu nhị cầm quần áo ba trăm lượng khϊếp đảm hỏi.
Đương Quy tiếp nhận: “Giao cho ta đi.”
Lăng Tử Tịch mang theo hài tử bước nhanh trở về, Bạch Mặc Hành mang theo Đương Quy không xa không gần ở phía sau đi theo.
“Mệnh Phương Hành Điện người khâu vá quần áo, đêm nay khả năng đến?” Bạch Mặc Hành hỏi.
Đương Quy cung kính trả lời: “Đêm nay giờ Dậu (là khoảng thời gian từ 17h00 - 19h00) mới vừa tới.”
Bạch Mặc Hành gật gật đầu, tiếp tục bảo trì khoảng cách nhất định đi theo phía sau Lăng Tử Tịch và bọn nhỏ.
Lăng Tử Tịch phần eo mặc phát mau cập (ét o ét), dáng người tuyệt hảo, bóng dáng đều như vậy xuất trần kinh diễm.
Nhìn thân ảnh Lăng Tử Tịch và bọn nhỏ vừa đi vừa vui cười, Đương Quy đều thay chủ nhân nhà mình chua xót một trận.
Đáng tiếc, Tử Tịch thiếu gia cùng nhóm thiếu chủ nhân tựa hồ rất là bài xích chủ nhân. (Chứ sao nữa:)))))
Cũng không biết khi nào, bọn họ mới có thể tha thứ cho chủ nhân?
Lăng Tử Tịch mua cho bọn nhỏ quần áo mới, tâm tình không tồi, tuy rằng đυ.ng phải Bạch Mặc Hành trong lòng không vui, nhưng tổng thể không ảnh hưởng tới toàn cục.
Trên đường về nhà lại mua cho bọn nhỏ rất nhiều đồ ăn ngon, Lăng Tử Tịch làm cơm, người một nhà ăn xong bữa tối, liền từng người về phòng nghỉ ngơi.
Lăng Tử Tịch ngồi ở bên bàn, vừa muốn thổi tắt ngọn nến, cửa liền bị gõ vang lên.
“Tiến vào.” Lăng Tử Tịch nhẹ giọng nói.
Chỉ thấy tiến vào chính là Đương Quy, Đương Quy bưng một cái khay, bên trên để một kiện tiên y thuần trắng, phía sau hắn còn đi theo hai tiên đồng, cũng một người nâng một kiện tiên y.
“Tử Tịch thiếu gia, đây là chủ nhân lệnh chúng ta chế tạo gấp gáp tiên y……”
Đương Quy nói còn chưa nói xong, Lăng Tử Tịch liền đánh gãy hắn: “Ta không cần, lấy về đi thôi.”
Lăng Tử Tịch cầm cây kéo một phen, nhẹ nhàng cắt một chút nến đỏ, thanh âm bình đạm như nước.
Đương Quy ngẩng đầu nhìn thiếu phu nhân tuyệt mỹ nhà mình, đột nhiên, hai tiên đồng phía sau hắn cùng hắn, động tác nhất trí quỳ trên mặt đất.
“Các ngươi làm gì vậy?” Nói thật ra, vẫn luôn sinh hoạt ở trên địa cầu, nhìn một màn thế này, Lăng Tử Tịch thực sự có chút không quen.
“Chủ nhân phân phó, nhất định ngài phải nhận lấy.” Đương Quy cúi đầu, giơ tiên y, tất cung tất kính nói.
“Bạch Mặc Hành!” Lăng Tử Tịch buông cây kéo, một trận tức giận.
Lăng Tử Tịch đứng lên, nhìn ba người trình khay lên, Đương Quy lấy chính là một kiện quần áo màu xanh lá chính mình mặc lên, nhưng kiểu dáng cùng hoa văn rõ ràng so với mình còn cao cấp hơn nhiều, tựa hồ có đạo ý chất chứa trong đó.
Mặt sau hai tiểu đồng, một người lấy tiên y màu trắng, một người lấy tiên y màu đỏ.
Trên hai người đều có linh khí mờ mịt, linh động phi phàm.
“Kêu Bạch Mặc Hành lại đây.” Lăng Tử Tịch áp xuống tức gián trong lòng, thấp giọng nói, “Đem quần áo này lấy đi!”
Nào có chuyện mạnh mẽ bắt người nhận lấy?
“Đương Quy không dám.” Đương Quy đem quần áo nâng lên càng cao, “Tử Tịch thiếu gia, ngài liền nhận lấy đi.”
“Các ngươi……”
Mấy người giằng co trong chốc lát, Đương Quy không chịu kêu Bạch Mặc Hành lại đây, cũng không chịu đứng dậy, Lăng Tử Tịch không đành lòng để cho bọn họ quỳ, đành phải vẫy vẫy cánh tay để cho bọn họ đem quần áo buông xuống.
Lăng Tử Tịch hai mắt tùy tiện nhìn quần áo, liền đem bỏ vào đáy hòm.
Lúc Đương Quy bọn họ vừa mới rời khỏi phòng, thời điểm Lăng Tử Tịch chuẩn bị thổi tắt ngọn nến nghỉ ngơi, đột nhiên, bên trong tiểu viện có biến hóa, nơi nào đó sở hữu linh khí giống như không cần tiền như trào dâng trí trong viện, tại đây cuồn cuộn linh khí làm Lăng Tử Tịch cảm thấy trong tâm hải mình có một chút chấn động.
Tình huống như thế nào? Lăng Tử Tịch buông kéo, đứng dậy hướng ngoài cửa đi đến.
Đương Quy bọn họ cũng ngơ ngẩn nhìn một màn này, chỉ thấy linh khí tụ nồng đậm tập trung tại phòng bọn nhỏ, tiếp theo, tựa hồ có một tiếng thanh chính âm nói ở trong không khí vang lên.
“Chúc mừng Tử Tịch thiếu gia, Ly thiếu chủ Ngưng Châu!” Đương Quy cùng hai tiểu đồng sôi nổi hướng Lăng Tử Tịch chúc mừng.
Lăng Tử Tịch nhìn phòng Bạch Tiểu Ly, lộ ra vẻ tươi cười, nhưng lại có chút muốn khóc, Tiểu Ly của cậu a, trong cơ thể bị đại trận áp chế hạn chế lâu như vậy, vừa mới giải trận, liền Ngưng Châu.
Có thể nghĩ, đại trận áp chế kia chậm trễ hắn rất nhiều!
Bất quá, Ngưng Châu liền tốt! Lăng Tử Tịch từ nội tâm cảm thấy cao hứng.
Tiếp theo, Lăng Tử Tịch liền nhìn đến cửa phòng Giang Oanh, Bạch Mặc Hành đứng.
Đôi mắt Bạch Mặc Hành sâu thẳm, lẳng lặng nhìn Tiểu Ly Ngưng Châu sinh ra dị tượng.
Cảm nhận được ánh mắt Lăng Tử Tịch, tầm mắt Bạch Mặc Hành chậm rãi chuyển hướng Lăng Tử Tịch.
Hai người bốn mắt tương đối, Lăng Tử Tịch trầm mặc trong chốc lát, xoay người đi vào phòng đóng cửa lại.
Dưới ánh trăng, Bạch Mặc Hành đối với cửa phòng Lăng Tử Tịch nhìn thật lâu thật lâu.
……
Sau đó, lập tức liền đến ngày tổ chức đại bỉ Bạch gia.
Buổi sáng, Tiểu Hoàng Oanh mặt mày hớn hở đẩy cửa đi vào, đối với Lăng Tử Tịch nói: “Tử Tịch, Kim Tàm Ti của ngươi đâu?”
“Ở chỗ này.” Lăng Tử Tịch đối với Tiểu Hoàng Oanh cũng không bố trí phòng vệ, sảng khoái móc ra đưa cho hắn.
Tiểu Hoàng Oanh thật cẩn thận nắm lấy Kim Tàm Ti, nói: “Ta giúp ngươi đem nó chế tạo thành một ám khí.”
Lăng Tử Tịch sửng sốt một chút, Kim Tàm Ti tinh tế phi thường, không nhìn kỹ rất khó bị phát hiện, làm thành ám khí, đích xác thập phần thích hợp: “Vậy đa tạ ngươi.”
Tiểu Hoàng Oanh cùng mình là bằng hữu tốt, Lăng Tử Tịch cũng sảng khoái không có thoái thác.
“Ân! Giữa hai chúng ta, khách khí cái gì?” Tiểu Hoàng Oanh ôm vau Lăng Tử Tịch, thực mau nhăn mày lại, “Bất quá……”
“Làm sao vậy?”
“Ngày mai là đại bỉ Bạch gia, ta hôm nay nguyên bản muốn ở nhà bồi Tiểu Ly tu luyện, bất quá…… Ta lại có nhiệm vụ phải đi ra ngoài.” Tiểu Hoàng Oanh quai hàm phồng lên, “Lần này là ma vật rất lợi hại, các sư đệ ứng phó không được.”
“Vậy ngươi phải cẩn thận.” Lăng Tử Tịch nhìn đôi mắt Tiểu Hoàng Oanh, hơi hơi mỉm cười.
Tiểu Hoàng Oanh nhìn đôi mắt Lăng Tử Tịch hơi lan, trong cặp mắt kia mang theo quan tâm còn có tin tưởng.
Tử Tịch là tin tưởng chính mình có thể ứng phó ma vật.
Tiểu Hoàng Oanh tâm tình đột nhiên trở nên phi thường tốt.
“Ân, ta sẽ!” Tiểu Hoàng Oanh thanh âm mang theo nhẹ nhàng cùng hứa hẹn, sau đó liền xoay người rời khỏi đình viện.
Lăng Tử Tịch vẫn luôn nhìn Tiểu Hoàng Oanh biến mất ở trong tầm mắt, mới đứng dậy, hướng phòng bọn nhỏ đi đến.
Bạch Tiểu Ly Ngưng Châu được mấy ngày rồi, không biết hiện giờ tu luyện tới cái trình độ gì rồi?
Lăng Tử Tịch ở bên ngoài cửa phòng bọn nhỏ gõ gõ, thấy có tiếng đáp ứng, mới đẩy cửa đi vào.
Bạch Tiểu Tri cùng Bạch Tiểu Tư nhìn thấy người tiến vào chinh là cha, một tả một hữu xông tới, vui vẻ ôm lấy chân cha. (Ỏooooooo)
Lăng Tử Tịch sờ sờ đầu nhị bảo và tam bảo, ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Ly.
Bạch Tiểu Ly từ trong tu luyện mở to mắt, hai mắt có chút lạnh lẽo, Lăng Tử Tịch cảm thấy khí chất trên người Bạch Tiểu Ly càng ngày càng giống Bạch Mặc Hành.
“Tiểu Ly, tu luyện thế nào?” Lăng Tử Tịch cười cười, hỏi đại nhi tử nói.
Bạch Tiểu Ly đứng dậy, không nói gì, mà là đi tới trước mặt Lăng Tử Tịch, mở bàn tay ra, ý bảo Lăng Tử Tịch chạm vào chính mình.
Lăng Tử Tịch đυ.ng vào trên đầu ngón tay Bạch Tiểu Ly, thấy lòng bàn tay Bạch Tiểu Ly nguyên tố nước trong không khí bị hấp thu, chậm rãi ngưng kết thành một tầng bạch sương bao trùm phía trên đầu ngón tay Bạch Tiểu Ly, Lăng Tử Tịch cảm giác được sưu lạnh lèo nhàn nhạt xuyên thấu qua từ đầu ngón tay Bạch Tiểu Ly truyền đến, ngón tay mình cũng ngưng kết một tầng băng sướиɠ nho nhỏ.
“Tiểu, Tiểu Ly, này cũng quá lợi hại.” Lăng Tử Tịch có kinh ngạc, cũng có vui vẻ.
Bất quá, còn có chút tâm tình phức tạp.
Nhìn bộ dáng Bạch Tiểu Ly thể hiện thuật pháp, hẳn là kế thừa thiên tư hoàn mỹ của Bạch Mặc Hành, biến dị Băng linh căn.
Linh căn giống thuộc tính chia làm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, Thuần Linh Căn đã rất cường đại, càng đừng nói thuần thủy linh căn biến dị Băng linh căn.
Quả thực là vạn năm có một.
Đây cũng là lí do Bạch Mặc Hành được xưng là thiên tài, từ chín tuổi liền được chưởng môn Vu Khư Tông thu làm đệ tử thân truyền.
Tiểu Ly có thiên phú cao như vậy, Lăng Tử Tịch đương nhiên vì hắn cảm thấy kiêu ngạo, nhưng lại bởi vì Tiểu Ly cực kỳ giống Bạch Mặc Hành, trong lòng khó tránh khỏi xúc cảnh sinh tình, có chút chua xót.
“Cha, ta sẽ đạt được vị thứ nhất.” Bạch Tiểu Ly đem thuật pháp thu hồi, nhẹ nhàng nắm lấy tay Lăng Tử Tịch, trong ánh mắt đều là thần sắc nghiêm túc.
Lòng bàn tay Bạch Tiểu Ly ấm áp thông qua đυ.ng vào truyền lại cho Lăng Tử Tịch, hóa giải bạch sương lạnh lẽo vừa rồi, Lăng Tử Tịch tâm cũng dần dần ấm lên, ôn nhu nói: “Được.”
Tiếp sau đó Lăng Tử Tịch thấy được bộ quần áo bị đặt ở một bên trên ngăn tủ, rõ ràng là Bạch Mặc Hành đưa lại đây: “Hắn cũng đưa cho các ngươi quần áo?”
“Ta sẽ không mặc.” Bạch Tiểu Ly lạnh lùng nói.
“Mặc cũng không có việc gì.” Lăng Tử Tịch sờ sờ sợi tóc Bạch Tiểu Ly, Bạch Mặc Hành đưa đồ vật lại đây, hẳn là so với bọn hắn mua tốt hơn rất nhiều.
“Cha mua liền rất tốt.” Bạch Tiểu Ly quay đầu đi.
Biết trong lòng Bạch Tiểu Ly đối Bạch Mặc Hành có ngật đáp, Lăng Tử Tịch cũng không nói gì thêm: “Ngươi thích mặc bộ nào, liền mặc bộ đó.”
“Ân.” Bạch Tiểu Ly biệt nữu đáp.
“Tiếp tục tu luyện đi.” Lăng Tử Tịch vỗ vỗ bả vai Bạch Tiểu Ly, cười nói, “Cha tiếp tục chưng đan dược cho các ngươi, trong chốc lát nhớ tới ăn.”
“Dạ!” Bạch Tiểu Tri cùng Bạch Tiểu Tư cùng đáp, nghe thấy cha nói muốn chưng đan dược, hai tiểu nhân mở to đôi mắt tròn xoe, lộ ra ý chờ mong.
Lăng Tử Tịch không khỏi bật cười, bọn nhỏ thật là quá đáng yêu!
Lăng Tử Tịch đi ra khỏi cửa, liền nhìn thấy Bạch Mặc Hành đứng ở trong viện nhìn mình.
Trong đôi mắt Bạch Mặc Hành thẳm trầm tĩnh hắc mâu, rõ ràng cái gì đều nhìn không ra, nhưng Lăng Tử Tịch chính là từ kia đối diện trong nháy mắt, thấy được bên trong mang theo áy náy cùng đau lòng.
Lăng Tử Tịch quay đầu đi, không để ý đến tầm mắt Bạch Mặc Hành, bước nhanh đi tới phòng bếp, chuẩn bị đồ ăn cho bọn nhỏ.
Bạch Mặc Hành liền lẳng lặng canh giữ ở trong viện.
“Chủ nhân……” Đương Quy đi tới thấp giọng nói.
Bạch Mặc Hành hơi hơi gật đầu, ý bảo Đương Quy tiếp tục nói.
“Giang Oanh đại nhân phát linh tin, thực lực của ma vật kia có thể so với tứ trọng cảnh, yêu cầu ngài chi viện.”
Bạch Mặc Hành dừng một chút, phân phó Đương Quy bảo hộ Lăng Tử Tịch và bọn nhỏ an toàn, mới phất tay áo rời đi.
Lăng Tử Tịch từ cửa sổ phòng bếp nhìn Bạch Mặc Hành rời đi, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng không cần nhìn tra công này!
Tức khắc, Lăng Tử Tịch cảm thấy việc làm đều nhẹ nhàng lên.
Giữa trưa, Lăng Tử Tịch cho ba bảo bối mỗi người ăn hai viên yêu đan, Bạch Tiểu Tri và Bạch Tiểu Tư sau khi ăn xong yêu đan, vuốt cái bụng no no, một người phát ra một cái ợ.
Lăng Tử Tịch mang theo ba hài tử từ phòng bếp ra, liền nhìn thấy Đương Quy bên ngoài hầu hạ.
Hôm nay, Bạch Mặc Hành và Tiểu Hoàng Oanh đều không ở, chắc là cùng đi xử lý ma vật kia.
Lăng Tử Tịch đưa cho Đương Quy một viên yêu đan, nhàn nhạt nói: “Nơi này không cần ngươi hầu hạ, đi ra ngoài đi.”
“Thiếu gia, chủ nhân phân phó, muốn ta một tấc cũng không rời khỏi, bảo hộ ngài và thiếu chủ……” Đương Quy vội la lên.
“Chúng ta không cần.” Lăng Tử Tịch lạnh lùng nói.
Đương Quy thấy Lăng Tử Tịch kiên trì muốn hắn đi, lại muốn quỳ, Lăng Tử Tịch thở dài một tiếng, thấp giọng nói: “Vậy ngươi cách xa một chút.”
Đương Quy thấy Lăng Tử Tịch không đuổi hắn đi, lộ ra kinh hỉ: “Dạ!”
Lăng Tử Tịch ôm Bạch Tiểu Tư, nắm tay Bạch Tiểu Tri đi vào phòng ngủ của mình, để Bạch Tiểu Ly một mình ở phòng bọn nhỏ tu luyện, không quấy rầy hắn.
Bạch Tiểu Ly ăn hai viên yêu đan, linh khí sung túc, đúng là thời cơ tốt để tu luyện.
Vào phòng ngủ, Lăng Tử Tịch liền đóng lại cửa phòng.
Thấy không có người quấy rầy, Bạch Tiểu Tư hưng phấn lộ ra cái đuôi hồ ly nhỏ, cuốn ở trên tay Lăng Tử Tịch, lỗ tai hồ ly cũng lộ ra hướng cha bán manh.
Lăng Tử Tịch nhìn nhìn cửa sổ đóng chặt, vẫn là không yên tâm, đem cánh ve nhẹ nhàng thả ra, ngăn cách hơi thở của phòng ngủ.
Đem hai tiểu bảo bối đặt ở trên giường, Lăng Tử Tịch ngồi xổm ở mép giường, đôi tay chống cằm, nhìn Bạch Tiểu Tri: “Tri Nhi a, ngươi có thể biến thành tiểu hồ ly sao?”
“Ngô……” Bạch Tiểu Tri nghiêng đầu cười, “Có thể, cha!”
Nói xong, sau mông Bạch Tiểu Tri liền xuất hiện một cái đuôi cáo lông xù.
A a a —— Lăng Tử Tịch trong lòng lại bắt đầu điên cuồng gào thét chói tai, quá đáng yêu a! Tiểu Tri so với Tiểu Tư tuổi lớn hơn một chút, năm tuổi, cái đuôi cũng dài một tí xíu, là thuần màu trắng, mao mao phi thường rậm rạp, vừa thấy liền biết sờ rất tốt.
Tiếp theo đó, Lăng Tử Tịch lại nghĩ đến Bạch Tiểu Ly —— Tiểu Ly đứa nhỏ này, nhất định cũng có thể biến thành bộ dáng tiểu hồ ly!
Lăng Tử Tịch nghĩ đến đây, bắt đầu tìm tòi ký ức nguyên chủ, quả nhiên, nguyên chủ trong trí nhớ có bộ dáng Bạch Tiểu Ly khi còn nhỏ biến thành tiểu hồ ly!
Ngoài ý muốn chính là, cái đuôi Bạch Tiểu Ly thế nhưng toàn bộ đều là hồng nhạt! Ai có thể nghĩ đến ngạo kiều lạnh lùng nhất, cũng lão đại hiểu chuyện có trách nhiệm nhất, cái đuôi thế mà lại là toàn bộ phấn nộn nộn!
_____________________________
(HẾT CHƯƠNG 23)
Tui mệt mỏi, tui gục ngã •́ ‿,•̀, tự dưng có ý muốn drop.....