Cô thấp giọng nghẹn ngào, giống mèo con không được ăn no.
Mà Hạ Chi Mộc, người Nại Tân vẫn luôn tôn kính đang đứng ở bên cạnh hai người, bàn tay hắn tiến vào bên trong vạt áo sơ mi, trượt dọc theo da thịt trơn mịn, nắm lấy sữa thịt mềm mại.
Bàn tay hắn không ngừng chuyển động, đầu ngón tay ấn chìm vào trong thịt ngực, động tác hắn tự nhiên trước mặt Nại Tân.
Khe hở giữa các ngón tay kẹp lấy đầṳ ѵú, để viên thịt màu hồng nhô lên cao.
“Muốn cô ấy thoải mái một chút thì làm theo tôi.”
Hạ Chi Mộc cũng coi như là người có chút kinh nghiệm, hắn chỉ huy Nại Tân làm như thế nào để Giang Phù càng thêm dễ chịu.
Một tiểu xử nam như Nại Tân làm thế nào cũng không nghĩ tới, lần làʍ t̠ìиɦ đầu tiên trong đời lại xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn như thế.
Mà từng động tác, cử chỉ của Hạ Chi Mộc càng khiến hắn có một loại kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ. Trước mặt là một nữ nhân xinh đẹp với cơ thể quyến rũ, hoa huyệt ướt sũng ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, còn bị một người đàn ông khác đùa bỡn bộ ngực.
Tình cảnh này chỉ cần tưởng tượng thôi đã khiến người ta nhịn không được, huống chi nó còn đang diễn ra chân thật trước mắt hắn.
Nại Tân đẩy chiếc áo sơ mi đã sớm nhăn nhúm trên xương quai xanh của cô ra, cảnh tượng hai tay Hạ Chi Mộc đùa giỡn hai trái đào không còn chút che lấp nào, xuất hiện rõ trước mắt hắn.
Nại Tân nuốt nước bọt một cái, đầu lưỡi duỗi ra khẽ liếʍ quầng vυ', động tác của Hạ Chi Mộc lại khiến đầṳ ѵú đυ.ng đến lưỡi hắn từng nhát từng nhát.
Như thế mấy lần, Giang Phù từ nhỏ giọng nghẹn ngào biến thành đứt quãng cầu hoan.
“A……Đừng…..Đừng liếʍ…….Cái vυ' thật ngứa…….Cầu các người……..Tiến vào….”
Hai người đàn ông trước sau đồng thời chậm động tác lại.
“Tiểu tao hoá này, một cây gậy thịt không đủ, còn muốn hai cây, thật sự là thiếu thao.”
Nói xong, Hạ Chi Mộc liền kéo khoá quần xuống, thả ra cự thú đã sớm cương cứng.
“Quay lại, cho em ăn nó.”
Giống như hiểu ý tứ của Hạ Chi Mộc, Nại Tân rất phối hợp ôm lấy nữ nhân đang dạng chân trước người hắn, hai người hợp lực xoay người Giang Phù lại, côn ŧᏂịŧ của Nại Tân vẫn còn cắm trong tiểu huyệt.
Tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ nhét đầy, lại bị xoay như thế, hầu như tất cả điểm mẫn cảm đều bị quét qua.
“Aaa…..Muốn …..Muốn phun ra rồi…..”
Giang Phù thét lên một tiếng, ngay sau đó cảm thấy bụng dưới co lại mãnh liệt, vách hoa huyệt cũng kẹp chặt.
Tiểu Nại Tân còn chôn trong tiểu huyệt đã không thể nhịn được nữa, căn bản không đợi Giang Phù ngồi vững, thừa dịp Hạ Chi Mộc ôm lấy cô, Nại Tân đã nhanh chóng nâng mông rút ra đút vào.
“A….Đáng ghét…..Làm sao…..Lại tới …”
Giang Phù chỉ có thể vươn tay ôm cổ Hạ Chi Mộc, cái mông dưới sự trợ giúp của ông chủ nhâng lên thật cao, vừa hay thuận tiện cho Nại Tân ở phía sau cô trừu sáp.
Mãnh liệt va chạm khiến bầu vυ' của cô lên xuống không ngừng, cọ vào l*иg ngực Hạ Chi Mộc.
Ma sát kịch liệt như thế, cho dù Hạ Chi Mộc là thánh nhân cũng không nhịn được.
“Hôm nay đúng là không thao em không được mà.”
Hạ Chi Mộc chịu đựng du͙© vọиɠ nói với cô, hắn buông một chân cô xuống, một chân còn lại vẫn vắt trên khuỷu tay hắn.
Tư thế này đúng là Kim kê độc lập cô mới học.
Bộ dáng mở đùi hết cỡ này của cô đúng là thuận tiện mười phần cho Hạ Chi Mộc và Nại Tân thao cô.
Trong khi Nại Tân càng nhanh chóng ra vào ở bên trong thì Hạ Chi Mộc cũng nâng cao eo, đem vật cứng rắn nóng hổi đến bên cạnh hoa môi ma sát.
Ngẫu nhiên bởi vì động tác kịch liệt, qυყ đầυ Hạ Chi Mộc còn có thể đυ.ng phải côn ŧᏂịŧ đang ra vào của Nại Tân.
Hai cây côn ŧᏂịŧ đều ma sát tiểu huyệt của cô, Giang phù đã bắt đầu hơi sợ. Một cây đã không ăn được, hai cây sẽ chết người đấy.
“Không được……Mau ….Mau lấy ra…….Người ta sẽ chết mất…..”
Nhưng mà Hạ Chi Mộc căn bản không nghe cô, côn ŧᏂịŧ vẫn chen giữa chân cô, thuận lợi ma sát hoa môi cùng hộŧ ɭε.
Một cây côn ŧᏂịŧ dựng thẳng cắm vào bên trong hoa huyệt, ma sát ra ra vào vào cho cô kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, một cây khác đặt ngang cạnh tiểu huyệt cọ tới lui, hai luồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cô sắp phát điên rồi.
Hạ thể ba người nhìn như hỗn loạn nhưng thật ra ra vào rất có quy luật.