“Ưm…Nại Tân…. Thật thoải mái…”
Giang Phù buông lỏng nhục bổng trong miệng ra, dễ chịu đến mức cô chỉ muốn bổ nhào lên người hắn, cảm nhận nhiệt độ của hắn.
“Nại Tân…..Nhanh nữa lên…..Nhanh……A…..Muốn…….Muốn mạnh hơn chút nữa……Ưm…….Không được rồi….Aa…..”
Nại Tân bị phản ứng của cô hấp dẫn ánh mắt.
Hắn chỉ nhẹ nhàng động, đã thấy Giang Phù lắc lư càng kịch liệt, cái miệng dâʍ đãиɠ nói ra những câu khiến hắn muốn bốc cháy.
Nại Tân đối với tất cả mọi thứ đều rất tò mò, gậy xoa bóp cầm trong tay lúc nhanh lúc chậm cắm vào trong tiểu huyệt, giống như đang hưởng thụ một loại đồ chơi mới. Giang Phù lúc thì rêи ɾỉ, lúc lại lớn tiếng cầu xin tha thứ, tất cả phản ứng của cô đều đến từ gậy xoa bóp trong tay hắn.
Nại Tân giống như chơi đến nghiện, kéo cánh tay của cô lên để cô ngồi trên người hắn.
Hai gối một trái một phải của cô quỳ bên thân hắn, bộ ngực cao vυ't áp lên trước mắt hắn.
Vì muốn bầu ngực cũng được an ủi, Giang Phù hơn khom người, cái mông vểnh cao về phía sau.
“Thích ngực của tôi không?”
Nại Tân không trả lời, chỉ tăng nhanh động tác trên tay. Hắn bị cô vây lại như thế này, giương mắt lên chỉ thấy sữa thịt trắng nõn, căn bản không nhìn rõ tình huống bên dưới, Nại Tân chỉ đành giảm tốc độ, sợ cô bị thương.
Thấy hắn không chịu trả lời, Giang Phù hơi không vui, một đôi bầu vυ' này của cô là được học trưởng xoa bóp mỗi ngày mới nuôi to được như thế. Nếu cao hứng lên, học trưởng còn thậm chí vừa nghe giảng vừa giúp cô xoa.
Bây giờ lớn như vậy, Giang Phù mặc dù hơi ngượng nhưng cũng đặc biệt hài lòng về chúng, vừa thơm lại vừa mềm.
Cô cố ý nắm chặt bầu vυ' của mình đưa đầu nhọn đến bên miệng Nại Tân. Mùi vị thơm ngọt chuyển dời lực chú ý của hắn lên trên người cô.
“Thích…..Rất thơm, rất ngọt.”
Giọng hắn trầm khàn trả lời cô, sau đó lập tức hé miệng ngậm lấy một bên đầṳ ѵú phấn nộn.
Giống như trẻ con mυ'ŧ sữa, hắn ngậm lấy đầṳ ѵú bắt đầu mυ'ŧ liếʍ.
Giang Phù bị hắn mυ'ŧ đến hai chân mềm nhũn, vòng eo bủn rủn bất lực, bờ mông hạ càng ngày càng thấp.
“Ưm……Phía dưới……..Nhanh hơn chút nữa…”
Nại Tân dù sao cũng là người mới, có phía trên liền quên tiểu huyệt phía dưới.
Giang Phù bị động tác của hắn làm cho vặn vẹo, đã sắp cao trào hắn lại dừng lại.
Cô giơ tay lên vòng xuống phía dưới của mình, tìm kiếm tiểu huyệt còn đυ.ng phải bàn tay to của Nại Tân.
Giang Phù không dừng lại, dứt khoát rút gậy xoa bóp ra, đặt ở một bên.
Hai tay cô nắm chặt côn ŧᏂịŧ của Nại Tân vuốt ve lên xuống mấy cái, thấy độ cứng của nó khôi phục, một tay Giang Phù nắm đại nhục bổng của hắn, một tay tách môi hoa huyệt ra.
Nhưng mà tư thế của hai người không thuận tiện cho cô cử động, tiểu huyệt cọ quanh qυყ đầυ vài vòng, ma sát qua lại vài cái, Nại Tân đã không kiên trì được, côn ŧᏂịŧ run run một hồi, chất lỏng màu trắng ngà đậm đặc phun ra ngoài.
Xuất tinh kéo dài mấy phút, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun toàn bộ lên hạ thể hai người.
Giang Phù nhìn gương mặt ửng đỏ của hắn mà vui vẻ vô cùng: “Là lần đầu tiên sao?”
Hai con ngươi của Giang Phù sáng ngời, khuôn mặt đầy ý xuân.
Nại Tân thấy biểu hiện của mình không tốt, còn chưa cắm vào đã bắn thành như thế này. Nại Tân có chút xấu hổ nhẹ nhàng gật gật đầu, không dám nhìn cô.
“Nại Tân thật lợi hại, bắn rất lâu, kém chút nữa làm tôi cũng cao trào theo.”
Giang Phù hít thở lấy hơi, tiếng nói mềm mại bất lực, cô không phải an ủi Nại Tân, sự thật đúng là như thế.
Nhưng mà nhìn cô thịt nửa mềm, Giang Phù muốn ăn nhục bổng cũng không thể gượng ép tiếp.
Sợ Nại Tân không tin, cô lại duỗi tay ra, chậm rãi chạm vào tiểu huyệt. Động tác của cô khiến Nại Tân chú ý, động tác này trông cô tao mị mười phần, chỉ thấy Giang Phù cong ngón trỏ lên, nhẹ nhàng quét qua trên môi hoa huyệt, chất lỏng màu trắng thuộc về Nại Tân dính đầy trên đầu ngón tay cô.
Nại Tân đỏ mặt, vừa muốn nói bẩn bảo cô lau đi đã thấy cô không dừng động tác, tiếp tục đưa ngón tay lên gần môi.
Giống như phim AV phát chậm, Giang Phù lè lưỡi, đem khí tức thuộc về hắn ở trên ngón tay toàn bộ liếʍ sạch. Từng chút từng chút một nuốt toàn bộ vào.
Đây là lần đầu tiên Giang Phù cam tâm tình nguyện nuốt vào, động tác câu dẫn chủ động như thế nhưng thật ra tim cô đang đập loạn cả lên.
Giang Phù phát hiện, gậy thịt vốn có chút mềm nhũn sau khi bắn ra lại ‘bá’ một cái dựng thẳng lên.
Giang Phù không kìm được mừng thầm, có thể khiến cho nam thần xuất hiện phản ứng, nói rõ ràng cố gắng lúc trước của cô đều đáng giá.
Cô lần này có kinh nghiệm hơn, cũng không trêu đùa lung tung nữa, hai tay vịn lấy bả vai Nại Tân, đem mông nhắm ngay nhục bổng của hắn, chậm rãi ngồi xuống.
“A…..Lớn….Lớn quá……A Phù nuốt không vào….”
Qυყ đầυ cắm ở cửa hoa huyệt, nếu tiếp tục nuốt vào, cô sợ mình hỏng mất.
“Chương trình học tập chưa kết thúc đã bắt đầu làm việc, trợ lý Giang đúng là rất tận tâm với công việc.”
Hai người chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ nên không chú ý trong vườn hoa sân thượng còn có một người nữa.
Giang Phù giật nảy mình, luống cuống tay chân kéo quần áo che khuất thân thể, Nại Tân ôm cô vào trong ngực, không để cô bại lộ quá nhiều.
Nhưng mà tình huống của hai người lúc này không cho phép họ có quá nhiều động tác. Trong lúc bối rối, Giang Phù đã đem hơn phân nửa côn ŧᏂịŧ nuốt vào.
Vật thể tráng kiện còn khoa trương hơn cả gậy xoa bóp đột nhiên chen vào, cô bắt đầu vặn vẹo eo nhấc mông lên, căn bản không có thời gian nói lý với kẻ vừa xuất hiện kia.
“Nha….Thật lớn…..Mau rút ra…..Tiểu huyệt muốn hỏng rồi…..”
“Mộc ca?”
Hạ Chi Mộc tiến đến bên cạnh hai người cũng không thể khiến Giang Phù nhìn lại, sắc mặt hắn không khỏi âm trầm mấy phần.
“Đừng để ý tôi, tiếp tục liếʍ đầṳ ѵú cô ấy, để cô ấy chảy nhiều nước hơn, cậu cắm vào như thế này khiến cô ấy khó chịu.”
Hạ Chi Mộc khiến Nại Tân ngây ngẩn cả người, hắn quay đầu nhìn nữ nhân đang nghẹn ngào dựa vào bả vai hắn, Nại Tân cảm thấy hình như mình phát hiện ra cái gì đó.