Chức Vụ Cổ Vũ Minh Tinh

Chương 17.1: Đem Ꮯôn Ŧhịt̠ của hắn toàn bộ nuốt vào

Giang Phù kinh ngạc hoảng sợ che lấy bộ vị mẫn cảm của mình, quay đầu lại nhìn, cửa kính phòng vệ sinh đã bị người mở ra hơn phân nửa.

“Học trưởng?”

Ngón tay cân xứng thon dài dán trên mặt kính, Giang Phù giật nảy mình, cô lập tức lau một ít bọt dầu gội đầu trên người rồi vơ vội áo ngủ trên kệ muốn mặc lên người.

Nhưng mà lúc này Hạ Chi Tự đã bước vào phòng tắm.

Giang Phù lập tức chú ý tới, quần áo trên người học trưởng đã cởi sạch sẽ!

Đại nhục bổng cứng rắn vươn cao tiến đến.

Không gian vốn rất vừa vặn bởi vì Hạ Chi Tự tiến vào, có vẻ hơi nhỏ hẹp đi.

Giang Phù di chuyển một chút cũng phải chú ý.

“Học trưởng, sao anh còn chưa đi?”

“Không phải là đã nói trong phòng tắm làm một lần sao?” Hạ Chi Tự vô tội nhìn cô, tay phải hắn đặt ở trên tiểu huynh đệ. Đối mặt với Giang Phù, hắn chỉ cần loát vài cái đã cứng rắn muốn nổ tung.

Bất luận là chiều dài hay độ rộng thì mắt thường cũng thấy rõ biến hoá.

Giang Phù không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, vừa nãy cô thật sự đem đại gia hoả này nuốt vào à?

Bây giờ nghĩ lại còn không thể tin được. Hạ Chi Tự bị cô nhìn chằm chằm như thế, càng khó tự khống chế.

Giật áo ngủ trên tay cô ra, chặn lại eo của cô, đặt cô ngồi lên bồn rửa tay, để cái mông của cô nhổng lên thật cao.

Vì muốn đốt lên sự hăng hái của cô, Hạ Chi Tự chủ động ngồi xuống, lè lưỡi liếʍ huyệt của cô.

Đầu lưỡi mềm mại cẩn thận miêu tả hình dáng nụ hoa, ngón tay Hạ Chi Tự cũng trượt lên trêu chọc đầṳ ѵú của cô.

Mắt thấy tiểu huyệt ướt sũng, Hạ Chi Tự mυ'ŧ một cái, chất lỏng thơm ngọt theo đó tiến vào khoang miệng.

“A Phù nhanh như thế đã ướt rồi, anh còn chưa cắm vào đâu.” Giọng nói có chút tiếc nuối.

Hạ Chi Tự thấy cô rêи ɾỉ, lại đem đầu lưỡi tiến vào khe thịt.

Nhẹ nhàng quét sạch tiểu huyệt bích.

Một tay khác cũng không nhàn rỗi, nắn bóp bờ mông của cô thành đủ hình dạng.

“Học trưởng……Cầu anh…..Nhanh cho em…..”

“Cho em cái gì?”

“Ưm…..Côn…..Côn ŧᏂịŧ…..Muốn học trưởng……..Côn ŧᏂịŧ…..Tiến vào……”

Nói xong, cô còn vặn vẹo uốn éo cái mông, dường như đang mời gọi hắn.

Cảm giác nhột nhột làm cô không nhịn nổi muốn học trưởng hung hăng chơi chết cô.

Rõ ràng cô không phải như thế, nhưng mỗi lần bị đầu lưỡi của học trưởng đυ.ng đến, tiểu huyệt liền ngứa lợi hại.

Có lẽ, cô thật sự rất dâʍ đãиɠ đi.

Nghĩ như vậy, Giang Phù vò mẻ không sợ rơi, vểnh mông lên đem tiểu huyệt đong đưa về nơi đó của Hạ Chi Tự.

“Không được ……A…….Học trưởng nhanh lên…..Nhanh cho em……A……Học trưởng thật biết liếʍ…..”

Hạ Chi Tự bị lời nói dâʍ đãиɠ của cô đốt thêm lửa nóng. Hắn đứng người lên, đỡ lấy eo nhỏ của cô, đem côn ŧᏂịŧ ma sát ở mép cánh hoa, thấy thân gậy đã dính đầy dâʍ ɖị©ɧ, Hạ Chi Tự cũng không lo lắng cô có tiếp nhận được hay không, đem toàn bộ oán khí nhẫn nhịn cả ngày tập trung toàn bộ vào giờ phút này.

Tìm đúng miệng huyệt, ‘phốc’ một tiếng toàn bộ gốc rễ cắm ngập vào.

“Aaa~~~.....Không….To quá….”

Côn ŧᏂịŧ lớn như thế chen vào, qυყ đầυ vừa vặn đâm tới điểm G của cô, cơ hồ là trong nháy mắt, Giang Phù run rẩy đạt tới cao trào.

“Xin anh…..A…..Cao trào……Mau….Mau rút ra….”

Giang Phù bị cao trào kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nói năng lộn xộn, lúc trước còn cầu hắn cắm vào, bây giờ lại lắc mông cầu hắn rút ra.

Hạ Chi Tự không để ý cô cầu xin, tiểu huyệt chặt chẽ làm hắn không muốn nhúc nhích, chỉ muốn chôn ở bên trong cô để cảm nhận sự ấm áp của cô.

Thấy hắn thật lâu không có động tĩnh, Giang Phù vừa thích ứng lại không quá thoả mãn.

“Học trưởng…..Anh mau…..Động một chút đi mà……Người ta thật ngứa….”

Nghe được khẩn cầu tao lãng của cô, Hạ Chi Tự bất vi sở động*.

*Không vì thế mà có động tác.

“Anh dạy em cầu hoan như thế sao?”

Giang Phù sửng sốt một lát, sau đó mới nhớ những kiến thức học trưởng từng dạy cho cô.

Bởi vì có sự dạy dỗ của Hạ Chi Tự, Giang Phù ở phương diện này cũng bớt xấu hổ nhưng cũng chỉ là đối với Hạ Chi Tự.

Lúc mới bắt đầu, để Giang Phù tự an ủi cũng phải dỗ dành cô, bây giờ, đút trứng rung đi ra ngoài cô cũng làm được.

Giang Phù vì muốn để bản thân dễ chịu một chút, nghe lời cầm lấy trứng rung ở trong nước, sau đó run rẩy đặt ở trên đầṳ ѵú của mình.

“A….Thật nhanh…..Cái vυ' đều muốn….Hỏng….Aa…..”

Điểm nhỏ phấn hồng nổi bật trên bầu vυ' trắng nõn, bởi vì trứng rung, điên cuồng rung động trong không khí.

Có lẽ cảm thấy chưa đã, Giang Phù cầm trứng rung trượt dọc xuống dưới đặt lên hộŧ ɭε.

Có trứng rung kí©ɧ ŧɧí©ɧ hộŧ ɭε, không được mấy phút, Giang Phù đã thét chói tai đạt cao trào.

Hạ Chi Tự đứng ở phía sau xem cô chơi quên trời đất, một mình cũng có thể đạt đến cao trào, hắn thấy bản thân bị xem nhẹ.