Vực Sâu Diễm Tình

Chương 20

…Dựa vào cửa sổ sát đất phát sóng trực tiếp rót tinh đối diện với các đồng nghiệp ở ngoài phòng…

"Ưm a…”

Tô Dung bị hắn hôn đến nhũn cả người, nhu thuận dạng rộng hai chân ra, cố gắng thả lỏng cơ thể.

Ha, tất nhiên là cô cũng sợ khi tự mình đạt cao trào.

Nhưng bị dạy dỗ trước mặt bao người thì rất xẩu hổ, cô căn bản không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ che trời lấp đất này.

Duật Tôn xoa núʍ ѵú, ưỡn hông đưa đẩy vài cái, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ ướt nóng giống như muốn cắn người, vẫn khít chặt đến mức khiến da đầu hắn tê dại.

“Tôi còn chưa phạt em tội tự mình lên cao trào, bây giờ còn dám ra yêu cầu?”

Hắn thở hổn hển ôm cô chặt hơn, khàn giọng trách cứ lại mang theo vài phần tán tỉnh.

“Ưm, Tiểu cɧó ©áϊ không dám… Xin… Xin chủ nhân… Trừng phạt…”

Tô Dung mị nhãn như tơ nức nở xin tha, cơ thể dâʍ đãиɠ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức làm cô phun nước không ngừng.

Anh để lại dấu vết quá sâu trong cơ thể cô.

Mặc dù cảm thấy xấu hổ đến mức run rẩy cả người, tiểu cɧó ©áϊ vẫn vô thức ưỡn mông lên đón ý nói hùa sự xâm phạm của dương vật chủ nhân.

“A, xem vẻ mặt của dâʍ đãиɠ chờ mong của em này, muốn bị đánh mông ở đây đúng không?”

Thực ra, Duật Tôn vốn không có đam mê gì nhiều với việc “Khỏa thân dạy dỗ ở nơi công cộng” cho lắm.

Cố ý viết cái này trên hợp đồng cũng chỉ vì muốn ở công ty cô phối hợp với mình một chút, để đám nghe trộm thấy được.

Ai ngờ vật nhỏ này chẳng những rất ngoan ngoãn nghe theo, hơn nữa lúc bị dạy dỗ thì còn phản ứng rất dâʍ đãиɠ, càng vô cùng quyến rũ.

Lần này ở trong phòng nghỉ cũng thế, hắn căn bản không muốn tϊиɧ ŧяùиɠ lên não như vậy.

Nhưng khi thấy người phụ nữ này tránh ở góc tường vừa cọ vừa sờ qua camera giám sát trông vô cùng thiếu làm, Duật Tôn không nhịn được xông đến đè cô xuống dưới thân.

“Chủ nhân…”

Ban đầu Tô Dung vô cùng sợ, nhưng nghe được hắn nói cơ thể cô lại nóng lên thiêu sạch lý trí.

Cô ngửa đầu lên khẽ gọi, đôi mắt đẹp rưng rưng nước mắt rõ ràng tràn đầy chờ mong.

Duật Tôn không dám nhìn vào mắt cô lâu.

Chỉ sợ lại nhớ đến đêm hè khi cô bị bắt có, lần đâu tiên cô bị anh đè ở dưới thân mạnh mẽ xâm phạm… Đôi mắt ngây thơ vô tội đó.

Chính đêm hôm đó lẽ ra Nhị thiếu gia sẽ kế vị thủ lĩnh bị đánh cho tơi bời, rồi hoàn toàn luân hãm, như bị ma nhập vọng tưởng muốn chiếm được cô.

“Tiểu tao hóa!”

Vào lúc du͙© vọиɠ mãnh liệt, mảnh nhỏ kí ức phảng phất biến thành xuân dược mãnh liệt.

Duật Tôn giơ tay lên đánh “bốp” một cái vào cặp mông trắng như tuyết, dương vật đưa đẩy vừa sâu vừa mạnh.

“A a… Dương vật của chủ nhân chọc vào hoa tâm rồi…”

Tô Dung bị đánh đến run cả người, cơ thể sướиɠ như bị điện giật.

Cô mềm nhũn người dựa vào kính há to mồm thở dốc, bộ ngực trắng nõn đầy đặn bị đè dẹp lép, cơ thể nổi lên màu hồng nhạt mê người vì động tình.

Duật Tôn bị cô kẹp sướиɠ đến dục tiên dục tử, dương vật bự dưới háng nhợt nhjat rút ra nguyên cây rùi lại đâm vào lút cán.

Vừa làm cô vừa đánh cặp mông nhỏ trắng nõn “Bốp bốp.”

Hai người không kìm lòng được mà quấn vào nhau, da thịt kề sát triền miên.

“A a… Chủ nhân… Chậm một chút ưm…”

Tô Dung khóc nước mắt đầy mặt, tiếng rêи ɾỉ liên hồi đứt quãng.

Cơ thể đã lâu lắm rồi chưa nếm qua cảm giác làʍ t̠ìиɦ sung sướиɠ bắt đầu bùng nổ, máu toàn thân như đang bốc cháy.

Đến khi tiếng rêи ɾỉ nhẹ nhàng đáng yêu của cô chuyển sang khóc nức nở, người đàn ông phía sau mới chọc vào điểm G của cô bắt đầu tăng nhanh tốc độ.

“A… A… A…”

Thư ký xinh đẹp ưỡn cơ thể trắng như tuyết, bị chơi đến mức chỉ có thể phát ra tiếng khóc nho nhỏ vô cùng đáng thương.

Đúng lúc này, cửa sổ sát đất của văn phòng đối diện bị mở ra, ba đồng nghiệp vừa đi vừa nói đi ra ngoài“Không… Không không…”

Cả khuôn mặt Tô Dung đỏ bừng lên, đầu óc trống rỗng.

Nỗi sợ hãi mãnh liệt và cảm giác xấu hổ dâng lên làm cô căng thẳng toàn thân, vừa khóc kêu vừa vô thức cắn chặt dương vật của hắn.

Duật Tôn bị cô kẹp bèn cắn một cái lên cái cổ trắng nõn mảnh khảnh, qυყ đầυ thọc vào tử ©υиɠ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra mãnh liệt.

“Đừng sợ, trên kính có tráng một lớp sơn đặc biệt, bọn họ không nhìn thấy em.”

Hơi thở mạnh mẽ phun ra khiến Tô Dung xúc động nước mắt chảy ra cuồn cuộn, dù bên tai truyền đến tiếng an ủi dịu dàng nhưng cả người cô vẫn cứng đờ, căng thẳng co người vào trong l*иg ngực anh

Huhu, Vậy mà, vậy mà cô lại làʍ t̠ìиɦ ở trước mặt Tiểu Dương, A Quyên…

“Hu hu… Hu hu hu…”

Đến khi ba đồng nghiệp bất tri bất giác đi ngang qua phòng nghỉ, Tô Dung vẫn vùi mặt vào ngực hắn khóc không ngừng, nước mắt nóng bỏng cọ hết lên áo sơ mi đắt tiền màu trắng.