Vực Sâu Diễm Tình

Chương 16

…Đeo vòng cổ SM, quỳ gối trước màn hình bị hắn rót tinh…

Dươиɠ ѵậŧ cứng rắn của hắn va đập liên tục làm bờ mông cô dần chuyển sang màu đỏ, vòng eo cường tráng lần nào cũng đều đẩy cả cây dươиɠ ѵậŧ vào tới lút cán.

“A...a...tiểu cɧó ©áϊ, chưa, vẫn chưa xong...”

Thân thể trắng nõn của Tô Dung liên tục bị đâm nhích về phía trước, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại ửng hồng của cô gần như dán chặt vào ống kính.

Màn hình máy tính đang phát sóng trực tiếp cố tình lại ở ngay bên cạnh.

Nữ thư ký điềm đạm đáng yêu vừa bị chơi vừa nhìn dáng vẻ dâʍ đãиɠ của mình trong phòng phát sóng trực tiếp, giống như cɧó ©áϊ động dục đeo vòng cổ màu đỏ, quỳ gối trên giường bị chủ nhân làm.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ song song cả về thị giác lẫn thân thể khiến cô cao trào liên tục, nước da^ʍ nhiều đến mức giống như không thể kiềm chế được mà liên tục chảy ra.

“Còn chưa phạt xong lại dám nói dối chủ nhân? Nhìn không ra thư ký Tô lại thiếu dạy dỗ như vậy.”

Duật Tôn nắm rõ cơ thể cô trong lòng bàn tay, sao mà không nhìn ra cô khẩu thị tâm phi được.

Hắn kéo nhẹ cái kẹp núʍ ѵú ra, cố ý chín cạn một sâu đút vào từ từ, mỗi lần chỉ cọ xát nhè nhẹ làm nhụy hoa ngứa ngáy rồi thôi.

Tiểu cɧó ©áϊ vừa được cho ăn đủ ngon ngọt sao chịu được sự vắng vẻ như vậy, chịu không nổi hai lần liền vội vàng đong đưa mông giữ dươиɠ ѵậŧ lại.

“Không phải không thích bị tôi làʍ t̠ìиɦ trước ống kính sao? Không làm, được chứ?”

Người đàn ông đã đói bụng nhiều năm rất hưởng thụ dáng vẻ thiếu kiên nhẫn chủ động cầu hoan của cô.

Ngoài mặt, hắn giả vờ thờ ơ, cố ý cắn vành tai nhạy cảm của cô rồi từ từ rút ra ngoài.

“A... Chủ nhân... Là tiểu cɧó ©áϊ nói dối... Chủ nhân đừng đi...”

Tô Dung nằm mơ cũng muốn lên giường với hắn, sao có thể chịu được trêu đùa quá mức như vậy.

Cô hốt hoảng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, đôi mắt đẹp long lanh nước mắt nhào về phía hắn. Dáng vẻ nhỏ không quan tâm đến bất cứ thứ gì, dường như đã không thể phân biệt được đâu là thực, đâu là mơ.

Duật Tôn không ngờ phản ứng của cô lại lớn như vậy, bị cô vung tay vung chân nhào vào lòng.

Sự thẳng thắn và không chút che giấu gì trên mặt cô là điều hắn chưa từng thấy trong suốt mấy năm cô phát sóng trực tiếp.

“Nói dối chủ nhân không phải thói quen tốt, có phải muốn tôi dạy lại quy củ cho em không?”

Trái tim Duật Tôn lỡ nhịp, một lần nữa nhanh chóng xoay người lại, đè người dưới hông, lúc nói chuyện dươиɠ ѵậŧ nóng như sắt lại thâm nhập vào cơ thể cô.

“Chủ nhân, chủ nhân... Dung Dung sai rồi... Dung Dung không nên nói dối...”

Thân thể được lấp đầy một lần nữa, giống như trái tim được lấp đầy theo, giọng điệu của người kia vẫn cứ đáng sợ như vậy.

Tô Dung động tình vặn eo nuốt vào nhả ra dươиɠ ѵậŧ, dưới sự vận động thô bạo của người đàn ông, cô nức nở yếu ớt thừa nhận sai lầm của mình, cầu xin tha thứ.

“Thích, thích ở trước ống kính bị chủ nhân chơi... Thân thể như muốn tan chảy...”

Cơ thể người phụ nữ phập phồng quyến rũ uốn éo như một con rắn, chiếc vòng cổ trên chiếc cổ trắng nõn thon thả kia làm nổi bật lên khuôn mặt nhỏ nhắn trong sáng nhưng lại dâʍ đãиɠ, quyến rũ vô cùng.

Nhìn dáng vẻ nhỏ bé đáng yêu bị chơi kia, yết hầu Duật Tôn lên xuống dữ dội.

Hắn nâng cô lên không trung bằng hai đùi của mình, cho ống kính phát sóng trực tiếp quay tiểu huyệt đang ngậm dươиɠ ѵậŧ đỏ tím của mình.

Trên máy tính phòng phát sóng trực tiếp, tiếng rêи ɾỉ “ư ư a a” không ngừng vang lên bên tai, xen lẫn trong đó là tiếng cơ thể va chạm “bạch bạch bạch” làm cho người nghe mặt đỏ tim run.

“Ưʍ...a... Tiểu huyệt của tiểu cɧó ©áϊ lại chảy nước...”

Tiểu cɧó ©áϊ vốn đã vô cùng xấu hổ sao có thể chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy.

Chỉ cần nhìn hình ảnh dươиɠ ѵậŧ của chủ nhân ra vào cơ thể cô đầy dâʍ ɖu͙©, đã khiến cô khóc kêu lên cao trào.

Duật Tôn cũng bị cô kẹp đến cơ bắp khắp người đều căng lên, sau khi thúc mạnh vào eo mấy chục cái liền dồn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót vào trong.

Tô Dung gần như ngay sau khi làm xong đã mơ màng thϊếp đi.

“Nếu thư ký Tô thích như vậy, tài khoản kia không khóa nữa, sau này sẽ chỉ phát sóng độc quyền cho một mình tôi xem.”

Mí mắt khép lại, dường như loáng thoáng nghe được người kia nói điều gì đó.

Đến khi lần nữa tỉnh lại, cô cũng không biết bên ngoài đã là lúc nào.

Điện thoại không biết ném đâu đó trên giường không ngừng đổ chuông, cô miễn cưỡng lăn qua bắt máy.

“Dung Dung, nghe nói cậu muốn xoá tài khoản của mình, ngừng phát sóng trực tiếp ?? Là thật à?”

Điện thoại được kết nối, giọng nói vang dội của Thẩm Sơ Vân suýt đóng luôn cả cửa.

Vừa nghe thấy vậy, mặt Tô Dung đỏ bừng lên.

Trong đầu không kiềm chế được mà nhớ lại tất cả hình ảnh sắc tình tối qua, khi cô đeo vòng cổ bị Duật Tôn đè ở trước ống kính yêu cầu cô xóa tài khoản.

“Là dự định sẽ ngừng phát trực tiếp, nhưng mà mình còn chưa gửi tin nhắn, sao cậu đã biết rồi?”

Cô sững người một lúc mới tìm lại được giọng nói của mình.

“Đêm qua tài khoản của cậu đã đăng thông báo rồi. Tài khoản Wannian Zombie của cậu kể từ khi vào Mị Sắc đã đứng vững trên top phát sóng trực tiếp, yêu cầu xong thì không có động tĩnh gì nữa. Không đúng, nó đã lập tức bùng nổ luôn.”

Thẩm Sơ Vân cảm thấy có gì đó không ổn, hình như hiểu ra gì đó lập tức giải thích.

“Tối hôm qua mình đã gọi cho cậu năm cuộc nhưng không ai trả lời. Nói đi, ai đã đăng thông báo đó vậy?”

Vâng, không có gì sai cả, Dung Dung nhận năm kim chủ ấy đều là Duật Thần.

Cho nên, Dung Dung cùng mỗi một đời kim chủ kết thúc là bởi vì...

Người nào đó không thể nhịn được muốn ôm vợ ăn thịt nhưng lại nhận được tam liên kích “block, từ chối, tạm biệt”.

Duật Thần thật thảm.