Kỹ Nữ Và Sài Lang

Chương 17

Chương 17

“Về nhà sao? Năm nay còn muốn tốt nghiệp không, hửm?”

“Ngoan ngoãn làm đề, thầy sờ cái vυ' nhỏ của em…”

Lúc này anh ta đã đắm chìm trong vai diễn không thể tự thoát ra, uy hϊếp người phụ nữ trong lòng. Nói thành tích của cô không tốt thì nên học kèm, phí học kèm chính là dùng cơ thể trả lại. Cô bị buộc tới bất đắc dĩ, giọt lệ to như hạt đậu chảy ra, áo khoác đồng phục rộng thùng thình khoác lên vai, trong áo phông thuần một màu trắng, một đôi tay của người đàn ông thưởng thức bộ ngực, nắm lấy núʍ ѵú cô trêu đùa ác ý. Cô ấm ức nhỏ giọng khóc, nhưng không có biện pháp ngăn cản cái tay làm xằng làm bậy của người đàn ông.

Anh ta kéo khóa quần ra, côn ŧᏂịŧ gần như trên 20 cm rất thẳng, qυყ đầυ rất to, hùng hổ đứng thẳng. Học sinh nữ đáng thương còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, tay cầm bút căng cứng, quần đồng phục bị anh ta kéo tới gối. Thần Mặc đặc biệt khom người nhìn, vậy mà phát hiện là qυầи ɭóŧ tam giác hình quả dâu tây rất ngây thơ, bao lấy mông. Có thể thấy người phụ nữ này thông qua một câu của Vương Á khi thao thích được gọi là thầy, mà làm đủ công khóa.

Lần đầu tiên Thần Mặc cảm thấy rất hài lòng, đầu ngón tay kìm hai chân của người phụ nữ, anh ta dùng hai chân của mình tách cái chân bất an lắc lư của cô, duỗi ngón tay tìm đúng cửa động ở bên trong quần đảo xung quanh, lại lần mò một tay ẩm ướt. Anh ta lấy chút dâʍ ŧᏂủy̠, để trước mặt Ôn Kha hỏi đây là gì.

“Sao tiểu huyệt ẩm ướt như thế… Giáo viên sinh học của các em có dạy em tri thức phương diện này hay không…”

Ôn Kha bị mò mẫm hạ thể bất an vặn vẹo, tay người đàn ông đuổi theo khinh nhờn hạ thể của cô qua một tầng qυầи ɭóŧ. Gương mặt cô ửng hồng, nói chuyện run run, thở dốc tɧác ɭoạи.

“A… Đừng… Đừng sờ chỗ đó có được không…”

“Lát nữa bạn gái của thầy sẽ về, như vậy không tốt đâu.”

Tiểu huyệt của cô giật giật, lúc này người đàn ông đã lột qυầи ɭóŧ ra sờ lên tiểu huyệt chảy nước, học sinh nữ ở trong lòng không ngừng khóc nức nở, nói sợ bị bạn gái của thầy phát hiện ra, cầu xin anh ta đừng phản bội bạn gái, tha cho cô. Nhưng những lời này vừa đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ sợi dây thần kinh nào đó của người đàn ông, đầu ngón tay chậm rãi mò mẫm âʍ ɦộ màu mỡ trơn bóng, hỏi cô sao không có lông rậm.

Đương nhiên là Ôn Kha không thể nói, vì khiến mình nâng giá với khách hàng phục vụ, đã sớm triệt lông, còn tiến hành phẫu thuật chỗ riêng tư. Tuy bọn họ là kỹ nữ, nhưng rất để ý phía dưới, như vậy mới có thể kiếm được nhiều tiền.