Lão Công Dục Cầu Bất Mãn

Chương 43

Editor: boobannana

-------

Nhưng nghĩ đến việc trong bụng Mạn Nhu còn có em bé nên anh cũng không dám làm càn quá mức.

Cao Nghị nghiêm túc nhìn từng tấc côn ŧᏂịŧ bị hoa huyệt nuốt vào, trong mắt đều nổi lên tơ máu.

Thẳng đến khi nguyên cây thô dài biến mất, chỉ chừa ra hai cái trứng dái phình phình đè ép miệng huyệt. Qυყ đầυ để ở miệng tử ©υиɠ, nơi này lâu ngày chưa bị thao mở đang nhiệt tình mυ'ŧ vào.

Cao Nghị không thể nhẫn nại được nữa, hơi chút rút ra sau đó lại nhanh chóng đỉnh vào.

"A"

Mạn Nhu thét chói tai một tiếng, ở trong màn đêm yên tĩnh phá lệ rõ ràng.

Cô hoảng sợ, vội muốn duỗi tay che miệng nhưng đôi tay lại bị vải quần áo cột vào trụ đầu giường. Căn bản không thể nhúc nhích.

Mạn Nhu chỉ có thể cắn chặt môi, ánh mắt khẩn cầu xin tha nhìn về phía Cao Nghị, hy vọng anh có thể cởi trói cho cô.

Cao Nghị chỉ cười trầm thấp, nói: "Ngoan, cố gắng chịu đựng, bên cạnh còn có người ngủ."

Anh coi như mọi chuyện không liên quan tới mình, vừa dứt lời liền tiếp tục thọc vào rút ra, tuy không dám đỉnh quá sâu nhưng tần suất nhanh hơn hẳn bình thường.

Côn ŧᏂịŧ hơi rút ra lại nhanh chóng thúc vào, chất lỏng từ nơi giao hợp chảy ra, rất nhanh đã bị đánh thành bọt mép sền sệt.

Côn ŧᏂịŧ thô to ma sát ở miệng tử ©υиɠ, mỗi lần đâm vào đều có thể cọ qua điểm mẫn cảm của hoa huyệt.

Không bao lâu sau Cao Nghị liền cảm giác được hoa huyệt bắt đầu dùng sức co rút lại.

Anh nhìn về phía Mạn Nhu, người phụ nữ dưới thân hơi nheo mắt, khi thì cắn môi, khi thì sướиɠ đến mức đưa đầu lưỡi ra liếʍ môi.

Cũng không biết là mới vừa rồi bôi dâʍ ŧᏂủy̠ lên hay là nước bọt của cô làm ướt mà bờ môi kia hồng nhuận óng ánh một tầng nước. Nhìn qua như là trái đào chín mọng, vô cùng mê người, khiến người ta tò mò muốn nếm thử xem nơi đó có hương vị thanh ngọt hay không.

Cao Nghị cũng bị mê hoặc. Anh cúi đầu hôn lên môi Mạn Nhu, động tác dưới thân không chút nới lỏng mà đỉnh lộng, ma sát.

Đã lâu chưa trải qua cảm giác đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙© nên cơ thể Mạn Nhu cực kỳ nhạy cảm, rất nhanh cô đã đến cao trào.

Miệng tử ©υиɠ run rẩy kịch liệt, tràn ra một cổ hoa dịch ấm áp, phun thẳng vào qυყ đầυ mẫn cảm.

Cao Nghị "Tê" một tiếng, cảm giác dâʍ ŧᏂủy̠ ấm nóng xối lên qυყ đầυ sướиɠ muốn mệnh, hận không thể dùng sức cắm vào mà thao hỏng cái da^ʍ huyệt này.

Vì lý trí ngăn lại nên anh chỉ có thể ngậm đầu lưỡi và cánh môi Mạn Nhu trong miệng mà mυ'ŧ vào, nuốt lấy tiếng rêи ɾỉ do cao trào cùng tiếng nức nở không thể khống chế mà vang lên trong căn phòng yên tĩnh.

Hai mắt Mạn Nhu thất thần, bộ ngực phập phồng kịch liệt.

Hai khối tròn trịa bị nội y bao lấy, ở giữa tạo thành một khe rãnh sâu hút. Cao Nghị nhịn không được mà cúi đầu hôn lên, há miệng dùng sức cắn hút một ngụm, như là đang gặm bánh bao, để lại vài dấu răng mờ nhạt phía trên.

Côn ŧᏂịŧ tiếp túc đỉnh lộng bên trong hoa huyệt, phát ra tiếng nước "xì xì" ái muội ở chỗ hai người giao hợp.

Hoa huyệt mới vừa đến cao trào lại bị côn ŧᏂịŧ thọc vào rút ra, rất nhanh nổi lên kí©ɧ ŧɧí©ɧ lần nữa. Nhờ dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn khiến côn ŧᏂịŧ như được ngâm trong làn nước ấm. Quá thoải mái!

Mạn Nhu bị đâm thật mạnh vài cái khiến lý trí trở lại, ý thức được bản thân đang thấp giọng rêи ɾỉ, vội vàng ngậm miệng lại.

Cô bẹp miệng nhỏ giọng nói: "Ông xã, xin anh, cởi trói cho em đi, em nhịn không được."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~