Chương 154: Trước có sói sau có hổ
Phía sau cửa, cũng là một con quái vật ba đầu, nhưng không giống với con ở bên ngoài kia, ba cái đầu người này đều là nữ giới!
Tô Hình đánh giá ba gương mặt không cùng một độ tuổi trước mắt, cái đầu người bên trái là một gương mặt thiếu nữ thanh tú đáng yêu, đầu người ở giữa là gương mặt của một người phụ nữ thật thà trung hậu, cái đầu người bên phải lại là gương mặt thục nữ dịu dàng, nhã nhặn lịch sự. Ba gương mặt bình thản không cảm xúc nhắm mắt lại, sáu cánh tay nối tiếp phần đầu rũ dọc theo cạnh bồn cầu, buông xuống mặt đất, ba mươi ngón tay hơi uốn lượn, mỗi móng tay đều bị nhuốm màu đỏ tươi. Tô Hình chú ý tới có hai ngón tay áp út trong đó đều mang nhẫn cưới, một cái là nhẫn vàng kiểu dáng cũ xưa, một cái là nhẫn kim cương lóa mắt, hẳn là thuộc về hai cái đầu người vị trí ở giữa và bên phải.
“A, a, a.”
Đặng Giai Giai ở bên cạnh bỗng nhiên dồn dập kêu lên, Tô Hình còn chưa kịp phản ứng đã bị một sức mạnh không thể kháng cự kéo sang bên cạnh, giây tiếp theo, vị trí Tô Hình vừa đứng lúc nãy xuất hiện một đôi bàn tay quỷ dị.
Thì ra không biết thi thể nữ không đầu đã đi tới sau lưng Tô Hình từ khi nào, là Đặng Giai Giai phát hiện kịp thời đã cứu cô một mạng.
Tô Hình ôm lấy trái tim kinh hoàng đang đập liên hồi, nhanh chóng nắm chặt dao găm trong tay.
“A, a, a!” Đặng Giai Giai kéo cánh tay của Tô Hình hai cái, ý bảo cô cùng lui dần dần về phía sau.
Từ nhỏ Đặng Giai Giai đã tập võ, khi đối mặt với kẻ địch cô có thói quen tìm kiếm nhược điểm của đối phương trước, thi thể nữ không đầu có nhược điểm ở chỗ không có đầu, giữ thăng bằng vô cùng kém. Điều này cũng khiến cho tốc độ di chuyển của nó chậm chạp, hơi lệch một chút liền sẽ va vào chướng ngại vật. Nếu động tác của các cô dao động quá lớn, đối phương lập tức có thể thông qua sự dao động của không khí xác định được vị trí của các cô, cho nên cô ấy mới nghĩ đến việc dùng động tác chậm chạp làm cho đối phương rối loạn.
Lúc đầu, Tô Hình không hiểu được dụng ý của cô ấy, sau đó lại phát hiện thi thể nữ không đầu không xác định được phương hướng đâm về phía ván cửa, mới trộm giơ ngón tay cái với Đặng Giai Giai.
Trong quá trình lùi lại, hai người các cô thời thời khắc khắc chú ý đến hướng đi của thi thể nữ không đầu, chỉ cần nó đi thẳng về phía các cô thì các cô liền sẽ giống như bị điểm huyệt yên lặng bất động, chờ đến khi nó đi nhầm hướng lần nữa thì các cô mới tiếp tục bước đi từng chút từng chút một.
Lối ra còn cách khoảng hai bước cuối cùng, khoảng cách giữa thi thể nữ không đầu và các cô cũng gần như là hai bước, Tô Hình và Đặng Giai Giai nhìn nhau một cái, dự định tiếp tục dùng động tác chầm chậm lui đến cửa, nhưng mà ngay khi vừa mới nhấc chân lên, phía sau liền truyền đến tiếng rêи ɾỉ của phụ nữ từ trong WC.
Cả người Tô Hình và Đặng Giai Giai đều chấn động, thi thể nữ không đầu ở trước mặt dường như cảm nhận được động tĩnh phía sau liền xoay người trở lại.
Chính là lúc này!
Tô Hình kéo tay Đặng Giai Giai nhanh chân trốn ra khỏi WC nữ, bên ngoài, toàn bộ thịt trong thùng nước của Minh Thiên đã ném hết rồi, bên trong chậu của La Sinh cũng chỉ còn lại sáu tảng thịt cuối cùng, hai người thấy các cô cuối cùng cũng trở về, trăm miệng một lời hỏi:
“Thịt trong tay các cô đâu?”
“Đã tìm được chìa khóa chưa?”
Lúc này Tô Hình mới nhớ tới, bốn túi thịt mà các cô mang tới đều để ở WC nữ quên lấy đi.
Cái này, đúng là trước có sói sau có hổ, đừng nói là tìm chìa khóa, bọn họ có thể trở lại phòng bếp bình an hay không vẫn còn là một câu hỏi khó.
“Chúng ta đi nhanh đi, trong WC nữ cũng có một con quái vật ba đầu, thi thể nữ không đầu cũng đã tỉnh lại!”
Minh Thiên nghe xong sắc mặt khó coi đến tột đỉnh, không nhịn được xác nhận lại một lần nữa: “Chìa khóa đâu? Không có tìm được sao?”
Tô Hình lắc đầu, ngoại trừ con quái vật ba đầu kia, không hề phát hiện được gì.