Lối vào ẩm ướt chặt khít bao lấy ngón tay anh từ bốn phương tám hướng, hô hấp Quý Du dần dần trở nên nặng nề, ngón tay từng chút từng chút một chen vào chỗ sâu trong hoa huyệt, cọ sát vào nếp nhăn trong cách động tìm kiếm điểm G.
“A…”
Tô Hình thở dốc không thôi, đôi mắt sáng trong giờ đã nhiễm một màng hơi nước mỏng manh, cô kéo tóc Quý Du, cơ thể dường như không còn trọng lượng lắc lư không ngừng theo nhịp thọc vào rút ra của ngón tay anh.
Tiếng nước róc rách không ngừng vang lên bên tai, ngón tay Quý Du uốn lượn thành một góc 45 độ, khi sờ đến điểm G liền phát động một trận công kích lung tung.
Đầu óc Tô Hình bị ngón tay cắm đến trống rỗng, ư ư a a một hồi lâu, rốt cuộc cũng cao trào đến triều phun lần thứ hai.
“Hức… Hức… Quý Du, có thể… Lấy ngón tay anh ra ngoài được không…” Hơi thở Tô Hình hỗn loạn, trên mặt ửng hồng chưa rút hết, một đôi môi sưng đỏ bóng loáng đến mê người, là một dáng vẻ yếu đuối nhu nhược mặc người xâu xé.
Quý Du nhìn đến huyết khí dâng lên, máu toàn thân tập trung vào bên dưới, anh hít vào thật sâu, hơi thở thật sâu, áp chế du͙© vọиɠ mới rút được ngón tay đã ước nhem ra, trở lại chỗ ngồi.
【 chúc mừng các bạn, bài thi nghe đã hoàn thành, bây giờ sẽ tiến hành bài thi thứ hai, đóng giả tình huống. 】
Cả người Tô Hình lung lay, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, còn chưa đủ?!
【 đóng giả tình huống một, nữ học sinh giúp nam học sinh khẩu giao, yêu cầu phải nuốt tinh, một giọt cũng không được sót, kẻ thất bại sẽ bị trừ 100 tích phân. 】
“Tô Hình, hay là cô thử xem xem có thể trực tiếp rời khỏi không gian hay không?” Quý Du không muốn khiến cô khó xử, cho nên hảo tâm nhắc nhở.
Tô Hình lại cắn răng cự tuyệt nói: “Không được, vất vả lắm mới vượt qua được bài thi nghe, sao có thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ! Tôi thật muốn nhìn xem hoàn thành đến vòng cuối cùng sẽ có chuyện xấu gì nữa!”
Cô quỳ dưới chân Quý Du, hàng lông mi thật dài in bóng trên gương mặt trắng như sứ, giờ phút này cô có vẻ thật điềm tĩnh và ngoan ngoãn.
Tim Quý Du bất chợt đập nhanh, miệng khô lưỡi khô cởi bỏ quần xám dài cùng qυầи ɭóŧ màu lam xuống tận gót chân, một cây côn ŧᏂịŧ lớn thẳng tắp bật ra, qυყ đầυ thật to màu đỏ tím nằm rũ dưới bụng, ẩn nấp bên trong đám lông mao màu đen rậm rạp. Cái mông căng tròn của anh ta ngồi ở trên ghế, cụp mi rũ mắt nhìn Tô Hình vươn tay cầm lấy côn ŧᏂịŧ mình.
Tô Hình không ngờ côn ŧᏂịŧ Quý Du thô như vậy, màu sắc vẫn là màu tím đen, nóng rực đến nắm ở trong tay có chút phỏng tay. Cô liếʍ liếʍ môi, đầu lưỡi hồng nhạt duỗi ra liếʍ từ trên đi xuống dưới dọc theo những đường gân xanh dày đặc ở thân gậy. Khi liếʍ đến hai túi căng tròn hai bên côn ŧᏂịŧ cũng không buông tha.
Hành động đánh bậy đánh bạ lại vô tình tìm được điểm nhạy cảm của Quý Du, Tô Hình phát hiện chỉ cần liếʍ hai quả trứng trứng này anh ta sẽ lập tức thở dốc dồn dập, liếʍ càng sâu côn ŧᏂịŧ lại càng run rẩy, lỗ nhỏ ở qυყ đầυ cũng bắt đầu chảy ra chất dịch tuyến tiền liệt trong suốt.
Thời gian dạo đầu vẫn không nên quá lâu, Tô Hình nhẹ nhàng liếʍ xong liền hé miệng nhắm ngay qυყ đầυ mà ngậm xuống, côn ŧᏂịŧ thô cứng xông thẳng vào yết hầu, cô khó chịu đến nước mắt đều chảy ra.
“Hừm…”
Quý Du rên lên một cái, cảm nhận được độ ấm và sự ẩm ướt trong khoang miệng, thoải mái đến cả người hơi ngã về phía sau.
Vì để cho bản thân dễ chịu hơn chút, Tô Hình nhả ra một nửa côn ŧᏂịŧ, chỉ còn một phần ở trong miệng liền bắt đầu phun ra nuốt vào hoạt động, côn ŧᏂịŧ Quý Du so với cánh tay trẻ con còn muốn thô to hơn một chút. Miệng bị căng quá lớn, vuốt ve vài phút đã tê mỏi không còn sức lực, bất đắc dĩ cô đành phải dùng tới đôi tay, vào lúc phun côn ŧᏂịŧ ra bàn tay liền nắm chặt thân gậy tiến hành vuốt ve cùng hướng, như vậy không chỉ có có thể gia tăng kɧoáı ©ảʍ liên tục còn có thể giảm bớt áp lực cho khoang miệng.
“Chụt chụt chụt”
Âm thanh miệng cọ xát côn ŧᏂịŧ ở trong phòng học yên tĩnh vô cùng vang dội, một bàn tay to sờ lêи đỉиɦ đầu Tô Hình, theo mái tóc mềm mại mượt mà sờ một đường thẳng đến phía sau lưng, sống lưng Tô Hình tê rần, nâng đôi mắt long lanh ướŧ áŧ lên chớp chớp, dường như đang hỏi anh làm sao vậy.
Quý Du cũng không biết hắn bị làm sao vậy, bàn tay hắn dường như bị hạ ma chú muốn sờ về phía cô, thậm chí… Còn muốn sờ đến tiểu huyệt của cô, vừa ấm áp lại ướŧ áŧ chặt khít.
“Khụ, không có gì.” Khuôn mặt tuấn tú đoan chính đầy mỹ cảm đàn ông nổi lên một mảng đỏ ửng nhè nhẹ, làn da màu đồng cổ vô tình trở thành màu sắc ngụy trang tốt nhất, làm cho người ta nhìn không ra sự chật vật của anh giờ phút này.
Tô Hình không hề nghi ngờ gì, hết sức tập trung liếʍ vòng quanh từng góc từng cạnh qυყ đầυ, khi thì hút hút mυ'ŧ mυ'ŧ, khi thì nuốt thật sâu vào cổ họng rồi phun ra, qυყ đầυ lớn màu đỏ tím ở trong khoang miệng giật giật kịch liệt nảy lên một chút, cô biết đây là dấu hiệu đàn ông sắp bắn, vì thế cả miệng và đôi tay đều tăng tốc độ nhanh hơn.
“A, sắp bắn… A a…”
Cơ bắp cả người Quý Du căng cứng, một tay chặn đỉnh đầu Tô Hình, bắn mạnh vào cổ họng cô.