Trò Chơi Thực Tế 18+

Chương 47: Chương trình thực tế hệ bóng tối

“Thượng đế sẽ không tha thứ cho ngươi, tội ngươi phạm phải cuối cùng rồi sẽ đem ngươi kéo vào địa ngục…”

“Đoàng ——”

Trong giáo đường, làm trò trước mặt thượng đế, một người đàn ông khoác áo choàng đen bóp cò súng, hắn cười như không cười nhẹ nhàng nói:

“Địa ngục sao? Chẳng lẽ ngươi không biết, ta chính là địa ngục sao?”

Linh mục Sherman trợn to hai mắt, dường như không dám tin rằng mình sẽ chết như vậy, thân mình bùm ngã xuống đất, thánh giá bằng bạc trong tay rơi xuống ở dưới chân người mặc áo choàng đen.

Hắn khinh thường đạp lên giá chữ thập, nghiến nghiến qua lại, “Dùng loại đồ vật này đối phó ta, quả thực buồn cười.”

Nghe được tiếng súng, một người đàn ông khác giả dạng linh mục thần từ bên trong đi ra, trước tiên hắn là nhìn thoáng qua linh mục Sherman đã chết, đôi mắt sáng xinh đẹp màu xanh bình tĩnh như nước, sau đó đi đến bên cạnh người đàn ông áo đen, khom lưng, cung kính mà nói:

“Đại nhân, không có tìm được.”

Người đàn ông áo đen nghe vậy, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn hắn, nửa ngày trôi qua, có một nam một nữ sôi nổi đi đến, người nọ như được giải thoát, sau lưng toàn là mồ hôi lạnh.

“Xem ra, vật kia không có ở chỗ này, Willis, ngươi đi tra xem gần đây có người nào tiếp xúc với Sherman hay không.”

Người đàn ông tên gọi Willis có thân hình cao lớn, dáng người chắc nịch, giống như phiên bản thu nhỏ của người khổng lồ xanh trong điện ảnh Marvel. Đứng song song là một cô gái, đối lập với hắn liền trông có vẻ nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng trên thực tế cô cao đến 1m73.

“Dạ, đại nhân.”

Người khổng lồ Willis cúi đầu đáp.

“Đại nhân, nếu đồ không ở đây, vậy thi thể này có thể ban thưởng cho thuộc hạ hay không?”

Giọng nói cố nén để giống phụ nữ vang lên, ngoại trừ người đàn ông áo đen, hai người đàn ông còn lại trên mặt đều thể hiện vẻ buồn nôn.

“Alice, ngươi đói bụng sao?” Người đàn ông áo đen như vô tình hỏi.

Alice gật gật đầu, dáng người dong dỏng cao cùng phập phồng quyến rũ làm tăng thêm hương vị phụ nữ, cô bước lộp cộp đến bên thi thể, móng tay màu đỏ tươi vuốt ve ngũ quan anh tuấn của Sherman. Người đàn ông này, bất kể cô có câu dẫn, dụ dỗ như thế nào cũng đều thờ ơ, bây giờ lại chết ở trong tay đại nhân không khỏi có chút đáng tiếc, chi bằng… Đem hắn ăn vào trong bụng, trở thành “Bữa ăn ngon” của cô.

“Đại nhân, Alice đã lâu không có ăn gì.”

Miệng lưỡi làm nũng khiến cho người khổng lồ Willis cùng người đàn ông mắt xanh nổi da gà khắp người, tên quái vật bất nam bất nữ trước mặt này, cũng chỉ có đại nhân mới chịu được.

Người đàn ông áo đen cong khóe môi lên, tâm tình không tệ, vuốt ve mái tóc vàng kim của cô.

“Nếu đói bụng, vậy ăn đi, nếu vẫn còn chưa đủ thì…”

Lời còn chưa dứt người đàn ông mắt xanh đã tự động đứng dậy, nịnh nọt mà nói:

“Đại nhân, trong phòng cầu nguyện còn hai thiếu phụ (*), nếu Alice ăn không đủ, thuộc hạ có thể mang thêm.”

(*) Phụ nữ trẻ đã có chồng

Alice chuyển động ánh mắt, dưới lớp trang điểm tinh xảo, cô đẹp đến không gì sánh được, cô cố ý đem đỉnh đầu cọ cọ vào lòng bàn tay người đàn ông áo đen, ngoan ngoãn nghe lời như một thú cưng.

“Không cần, Eddie, tôi ăn uống rất ít.”

Đang lúc Eddie còn muốn lập công để đền bù, nói thêm vài lời hay, bỗng đôi mắt người đàn ông áo đen chỉ trong giây lát biến thành màu đỏ, một cái ký hiệu kỳ lạ dựng đứng ở bên trong đồng tử.

Đó là, đôi mắt của ác ma.

Ba người thấy thế đồng thời cúi người quỳ xuống, không dám lộn xộn.

Chờ một lát, không có xảy ra chuyện gì cả, ba người nhìn nhau, Alice ở gần nhất cẩn thận hỏi:

“Đại nhân, xin hỏi có gì sai bảo.”

Hắn không nói gì, mười giây qua đi, ký hiệu trong mắt dần dần nhạt đi, đôi mắt cũng trở lại như bình thường.

Ba người hoang mang nhìn nhau, không tìm thấy chút manh mối nào, trước giờ, chỉ trong tình huống đặc biệt đại nhân mới phóng ra đôi mắt ác ma, hành động hôm nay quá mức khác thường.

[ đại nhân, ngài đây là làm sao vậy? ]

Người khổng lồ Willis gửi đi tin nhắn.

Người đàn ông áo đen cũng chính là Sa Hải Lam âm trầm mặt, trả lời:

[ vừa rồi ta cảm nhận được hơi thở của đôi mắt ác ma. ]

[ cái gì? Theo thuộc hạ biết, cho đến nay chỉ có một mình ngài mới có được đôi mắt ác ma, cái này không phải giống như đạo cụ ký sinh, chỉ có thể ở trong chương trình trực tiếp đặc biệt đạt được, chẳng lẽ lần này có người cũng có được đôi mắt ác ma? ]

[ sau khi trở về, điều tra một chút, nhất định phải tìm ra người này cho ta. ]

[ Dạ, đại nhân. ]

Sa Hải Lam nhìn khắp giáo đường phong cách Gothic này, bộ truyền hình thực tế《 Giáo đường 》 này rất nhanh sẽ kết thúc, nhưng thứ hắn muốn tìm vẫn chưa có tìm được, nếu người sở hữu đôi mắt ác ma vừa xuất hiện này không thể làm việc cho hắn, vậy thì…

Trên gương mặt tuấn mỹ tà mị của Sa Hải Lam lại là ánh mắt âm trầm, lạnh lẽo, sức mạnh của ác ma không phải ai cũng có thể nhẹ nhàng khống chế được. Ngay cả hắn cũng phải tiêu tốn không ít thời gian mới có thể tự do khống chế điều khiển nó. Người sở hữu đôi mắt ác ma vừa xuất hiện kia nếu không có năng lực tự khống chế cực mạnh sẽ rất dễ dàng bị sức mạnh đó phản phệ lại, đến lúc đó, hắn có còn mạng trở về hay không vẫn là một ẩn số.