"A lô, Triệu Dương, mày chết trôi ở đâu thế?!Anh em đợi mày hơi lâu rồi đấy, đã hẹn 6 giờ chiều cơ mà??"
"...Hôm nay tao có việc đột xuất, bọn mày chơi trước đi, lần sau tao bao."
"Ê này, khoan đã, việc gì cơ?? Mà bên mày có tiếng gì đấy? A lô..."
Chậc, cứ nghĩ là sẽ xong trước 6 giờ chứ.
Tắt điện thoại vứt sang một bên, thanh niên khoảng tầm 17, 18 tuổi lại tiếp tục hì hục đưa đẩy hông.
"...Aaaa.....đừng màaa...a...xin em... hức a..."
Dưới thân cậu ta là một người đàn ông khác chừng 25 tuổi bị đè trên bồn vệ sinh, tay bị cà vạt trói lại vắt trên đỉnh đầu, khuôn mặt thanh tú vặn vẹo, miệng há to kêu khóc, nước mắt nước miếng không thể khống chế mà chảy ròng ròng làm mặt mũi ướt đẫm, da dẻ vốn trắng muốt phủ một màu phiếm đỏ, mồ hôi nhớp nháp khắp người, hai đùi bị banh rộng ra hai bên.
Trên người anh chỉ còn lại chiếc áo sơ mi trắng nhăn nhúm cài khuy trên cùng, quần áo còn lại đều bị lột hết quăng lung tung bừa bãi dưới đất. Tình trạng chật vật vô cùng, trái ngược với thanh niên bên trên áo quần chỉn chu chỉ kéo mỗi khoá quần xuống.
Nhưng thảm hại nhất vẫn là quang cảnh giữa hai chân anh ta. Nếu nhìn kĩ có thể thấy bên dưới bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nam giới đang cương cứng còn có thêm một lỗ l*и đáng lẽ không nên tồn tại. Thanh niên bên trên không ngừng thúc ©ôи ŧɧịt̠ to trướng vào l*и, khiến hai mép bướm phì nộn bị banh ra, ép sát vào da thịt.
Côи ŧɧịt̠ tím đen có kích thước vô cùng đáng sợ, chiều dài đến 23-24cm, chiều rộng cũng phải 5cm. Con quái vật ấy giã dập không ngừng như chày giã cối vào cái l*и non nớt, hai trứng dái to như nắm tay đập phanh phách vào mông, làm cái l*и màu hồng baby trở nên đỏ hừng hực như sắp toé máu, nước nôi phun phùn phụt.
"Huhu không được mà...Thật sự không chịu được nữa... aa...tha cho tôi đi...ư ư aaa!!!"
"Đĩ da^ʍ, nhỏ tiếng thôi, muốn gọi người tới xem thầy da^ʍ như nào à?! Cái l*и bên dưới vẫn đang kêu đói đây này!" Nói rồi Triệu Dương véo một cái vào núʍ ѵú sưng đỏ đầy vết cắn của Giản Lê.
"Ư...hức...!" Tuy người nhà Triệu Dương gần như cả năm không ở nhà, nhưng còn có vài người giúp việc bên dưới, Giản Lê sợ hãi ngậm chặt miệng lại, nhưng vẫn không ngăn được tiếng rên nỉ non bật thốt lên từ cổ họng.
Giản Lê vốn là gia sư được mời đến dạy kèm cho cậu học sinh ngỗ nghịch Triệu Dương, năm nay thi đại học vẫn chơi bời lêu lổng với đám bạn xấu. Thầy Giản tràn đầy nhiệt huyết vô tình bị học sinh phát hiện bí mật thân thể, sợ hãi trước lời uy hϊếp nói cho tất cả mọi người biết, anh đành chấp nhận yêu cầu lớn mật học trò đưa ra.
Đây đã là lần thứ năm trong tháng bị học sinh của mình đè xuống cưỡиɠ ɧϊếp. Triệu Dương tiếp tục dạy dỗ bướm da^ʍ. Cái l*и này đúng là đồ tốt, bị ȶᏂασ bao nhiêu lần vẫn chặt khít như l*и trinh, đúng là cái l*и mọc ra để ©ôи ŧɧịt̠ hưởng dụng. Nghĩ rồi lại thúc một phát thật mạnh vào trong, chọc thẳng vào cửa tử ©υиɠ!
"A!!!!! Không!!!! Chỗ đó! Không được mà!!!!Aaaa!"
"TᏂασ mẹ, im mồm, hôm nay tôi phải giã nát cái l*и đĩ này, mẹ nó, ȶᏂασ cho quen mùi ©ôи ŧɧịt̠ đi, rót tinh cho thầy mang thai luôn nhé?!"
"Đừng mà!!! Đừng bắn vào trong!!! Xin em đấy aaa..." Mấy lần trước Triệu Dương còn đeo bao, cuối cùng thấy phiền phức nên vứt ra luôn khiến Giản Lê nơm nớp lo sợ từ đó đến giờ.
Tất nhiên Triệu Dương chỉ là thông báo chứ không phải hỏi ý kiến, cậu nắm hai đùi Giản Lê banh rộng thêm ra, dùng sức ba bò chín trâu giã hùng hục thẳng vào mục tiêu, ý đồ tiến vào tâm sự với anh bạn tử ©υиɠ nằm sâu trong l*и.
"Aaaaaaaa!!!!!!" Giản Lê trợn trắng mắt, ©ôи ŧɧịt̠ phía trước bắn ra dòng tinh loãng, lỗ l*и cũng phun nước như mưa, người giật bắn ưỡn lên cao, lại bị bàn tay chắc khoẻ kéo trở về, ©ôи ŧɧịt̠ bự tiếp tục đυ. ȶᏂασ mãnh liệt vào cái l*и đang cao trào.
"Không không không được!!!! Nghỉ một chút đi...một chút thôi mà...aaaa!!!!"
Côи ŧɧịt̠ không vì tiếng kêu thảm thiết mà ngừng hành trình thám hiểm, trái lại càng cắm nhanh hơn mạnh hơn, cơ hồ muốn ȶᏂασ nát bấy cái l*и da^ʍ. Đầu ©ôи ŧɧịt̠ to như trứngngỗng bỗng phụt một cái, chui tọt vào tử ©υиɠ, được mị thịt chặt chẽ ấm áp bao lấy.
Giản Lê ngẩng mạnh đầu, hét lên một tiếng chói tai, cả người co giật như cá sắp chết cạn, lỗ l*и cũng không tự chủ mà siết lại, ngoan ngoãn ngậm chặt ©ôи ŧɧịt̠ bự. Thân ©ôи ŧɧịt̠ lẫn đầu ©ôи ŧɧịt̠ đều được chăm sóc kĩ lưỡng, Triệu Dương thoải mái đến tận óc, thở ra một hơi.
"Đĩ da^ʍ, hôm nay biểu hiện tốt đấy, để tôi thưởng cho thầy nhé!!"
Một dung dịch nóng bỏng như dung nham mạnh mẽ phụt một phát bắn thẳng vào tử ©υиɠ khiến cái l*и bỏng rát. Nhưng Giản Lê dường như đã bị ȶᏂασ đến hỏng mất, chỉ run rẩy ư ử vài tiếng, cả người mềm oặt như búp bê vải rách rưới, ánh mắt tan rã mất đi tiêu cự.
Dòng tinh phun đến năm sáu đợt mới ngừng lại. Triệu Dương vẫn ủ ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и thêm vài phút, cảm nhận thêm nhiệt độ ấm áp rồi mới từ từ rút ra. Lúc rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и, cái bướm da^ʍ vẫn chặt chẽ níu giữ hệt như con đĩ kéo khách lại, khi chỉ còn phần đầu ©ôи ŧɧịt̠ to nhất bên trong, phải dùng sức giật một cái mới rút ra được, tạo thành một tiếng "pa" lớn.
Côи ŧɧịt̠ lui ra khỏi cái l*и bị ȶᏂασ suốt mấy tiếng để lại một lỗ rộng bằng hai ngón tay, miệng l*и run rẩy không khép lại được mà ròng ròng chảy nước, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị bắn sâu tận trong tử ©υиɠ nên không thấy chảy ra.
Triệu Dương đầy thích thú nhìn cái bướm nộn bị mình ȶᏂασ tới lỏng. Hai mép bướm vẫn phanh ra, hộŧ ɭε nhỏ xinh cũng bởi bị ma sát quá mãnh liệt mà sưng vù lên như quả nho, cái lỗ ở giữa khép khép mở mở như đang hô hấp.
Triệu Dương dùng một ngón tay tách mép bướm ra, tay còn lại đưa ba ngón chọc vào lỗ l*и, móc ngoáy lên xuống khiến hai chân Giản Lê co giật, nhỏ giọng rêи ɾỉ như mèo kêu. Sau một lúc moi móc, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắt đầu ồ ồ chảy ra từ l*и da^ʍ, đọng lại dưới nắp bồn vệ sinh. Triệu Dương rút tay ra, quẹt đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ trộn nước l*и trên tay lên má Giản Lê, khiến khung cảnh càng thêm dâʍ ɭσạи hơn.
Chàng trai thanh tú quần áo không chỉnh tề, mặt mũi nhớp nháp lem nhem đủ loại chất lỏng, bị trói tay lại đặt lên bồn cầu, núʍ ѵú sưng đỏ như hai quả cherry, hai chân banh rộng, ©ôи ŧɧịt̠ mềm oặt rủ xuống, lỗ l*и khép mở không ngừng nhả ra nước da^ʍ lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙, c̠úc̠ Ꮒσα đỏ hồng cũng vì bị nhỏ nước xuống mà óng ánh lên, tϊиɧ ŧяùиɠ rải bừa bộn từ bụng trở xuống, đọng lại thành một vũng dưới mông.
Ngắm nghía cảnh đẹp một hồi, Triệu Dương mở điện thoại ra chụp vài tấm. Sau khi xoay xoay điện thoại đủ kiểu để bắt được những tấm hình đẹp và đĩ nhất, cậu thoả mãn nhét điện thoại vào túi quần, cười tít mắt nắm lấy cằm Giản Lê hôn một ngụm.
"Thầy giáo, buổi học lần sau tiếp tục chiếu cố!"
Giản Lê hai mắt mơ màng nhìn khuôn mặt đẹp đẽ đến mức khiến người tự ti trước mặt, môi mấp máy vài tiếng không rõ nghĩa rồi thϊếp đi.