Gái Hư

Chương 17: Bắn Lên Mặt

Lâm Vũ Nhu cười như oán hận, hai núʍ ѵú lắc lư lại liếʍ không được sờ không xong, khiến côn ŧᏂịŧ của người đàn ông càng to lên.

"Sao lại lớn nữa rồi, côn ŧᏂịŧ của papi thật lớn a...".

"Papi, hô... Côn ŧᏂịŧ lớn như vậy, là để khiến bảo bối sảng khoái ah, để chơi với vυ' của bao bối, sau đó còn thao tiểu huyệt của bao bối ... Ha, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn khắp toàn thân bảo bối, được không?"

"Được, papi bắn cho bảo bối, để bảo bối giúp papi với sinh tiểu bảo bối."

"Sinh tiểu bảo bảo phải dùng cái miệng nhỏ bên dưới, bảo bối dùng miệng trên ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trước được không?"

Người đàn ông tiếp tục đưa đẩy thắt lưng thật nhanh, côn ŧᏂịŧ lớn cọ bộ ngực của Lâm Vũ Nhu ra một lớp màu hồng nhạt khiến người ta thật muốn gặm một ngụm, lại ngậm núʍ ѵú của cô, vuốt ve núm bên kia, nghe cô thở dốc rêи ɾỉ.

“Ừm... Được rồi... Papi nhanh hơn đi, bắn cho bảo bối, cho bảo bảo ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙... “

Nghe những lời dâʍ đãиɠ đê hèn thậm chí phạm pháp này, Lâm Vũ Nhu cảm giác huyệt của mình lại chảy ra thật nhiều da^ʍ thuỷ ướŧ áŧ, chỉ hy vọng người đàn ông nhanh chóng bắn ra, lần nữa đeo bao thao khô cái huyệt của cô.

Người đàn ông cũng không lấy tay chống đỡ, mấy lần chạy nước rút cuối cùng chỉ nhờ đầu gối bắp chân chống đỡ, bàn tay đặt trên tay Lâm Vũ Nhu, ngón tay gảy núʍ ѵú đỏ, hông dùng sức va chạm:

"Bảo bảo há miệng ra, papi với muốn bắn cho con!"

Đồng thời một luồng nhiệt mạnh mẽ bắn ra, không chỉ bắn vào miệng cô, mà còn phun lên má, mũi cô, đợt cuối cùng lưu luyến ở cằm, xương quai xanh của cô, côn ŧᏂịŧ của người đàn ông run rẩy, để tàn dư cuối cùng cũng không lãng phí mà nhỏ vào ngực cô.

"Bảo bối thấy có ngon không?"

Nam nhân vừa hỏi, vừa vươn tay thoa tinh hoa trên mặt, xương quai xanh của Lâm Vũ Nhu lên ngực, hút liếʍ núʍ ѵú của cô, phối hợp với tϊиɧ ɖϊ©h͙ mặn của mình, thật sự là rất ác.

Mặc dù chẳng ngon chút nào, nhưng Lâm Vũ Nhu vẫn nói:

"Ngon, tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà papi cho ăn đều ngon."

"Bảo bối ngoan, lát nữa lại thao tao huyệt của bảo bối được không?"

"Được... Muốn papi lấp đầy tao huyệt của bảo bối, vắt kiệt da^ʍ thuỷ của bảo bối... "

Sau khi làm một lượt bằng tư thế truyền thống ở trên giường, người đàn ông đi vào phòng tắm xả nước nóng, khi lấy muối tắm ở bồn rửa tay, cố tình hay lơ đãng, lại lấy một bαo ©αo sυ.

"Anh bế em đi tắm rửa."

Sau khi điều chỉnh nhiệt độ, người đàn ông đi trở lại bên giường, nhìn Lâm Vũ Nhu nửa híp mắt, gương mặt lộ vẻ mệt mỏi, nói:

"Mệt lắm sao? Vậy em ngủ đi, anh tắm rửa giúp em, lát nữa ngâm mình một chút là có thể ngủ ngon."

"Ừ..."