“Tính huống cụ thể Cảnh Hiên chỉ nói sơ lược trong điện thoại, anh nghe cũng không rõ lắm.”Bạc Diễn Thần nói.
“Đại khái là Bạc Cảnh Hiên và Lê Tiêu Tiêu làm loạn bị phóng viên chụp được. Kết quả hai bên phát sinh sung đột, Hạo Nhiên báo cảnh, cảnh sát đến mang hết những người ở hiện trường đi.”
Lê Hân Đồng nghe mà không thể tưởng tượng, lại cảm thấy khiến lòng người vui sướиɠ.vốn dĩ cô còn lo
lắng, sợ Bạc Diễn Thần trong cơn giận dữ báo cảnh, sự việc này chắc chắn náo loạn lớn.Cô cũng không sợ thân phận của mình bị lộ, chỉ là sự phóng viên lấy thân phận của cô làm lớn bài báo, ảnh hưởng đến danh tiếng của Bạc Diễn Thần.
Hôm nay cô lần thứ hai suýt nữa bị tên cầm thú Bạc Cảnh Hiên cường bạo, hận ý trong lòng đối với anh ta lên đến cực điểm.Hận không thể đưa anh ta vào ngục giam.Nhưng vì Bạc Diễn Thần cô nhịn xuống.
“Hóa ra là như vậy, em còn tưởng anh vì em mà báo cảnh sát.”
Bạc Diễn Thần vốn dĩ tính đưa Lê
Hân Đồng về nhà trước, lại đi chỗ Cảnh Hạo Nhiên xem camera , lấy được chứng cứ rồi báo cảnh bắt người. Cho dù Bạc Cảnh Hiên là cháu của anh, anh cũng không xuống tay lưu tình. Ai bảo tên súc sinh ấy dám động đến người phụ nữ của anh.
Đương nhiên, Bạc Diễn Thần cũng nghĩ qua vạn nhất sự việc náo loạn lớn, sẽ đẩy Lê Hân Đồng vào đầu sóng ngọn gió.Nhưng anh có lòng tin có thể bảo vệ tốt cho cô.Cùng lắm anh đưa cô rời khỏi thành tây.
Có lúc sự việc lại biến hóa như vậy, vẫn chưa đợi anh động thủ, tên đểu cán Bạc Cảnh Hiên đã tự làm cho bản thân mình vào cục công an ròi.
Còn là lấy phương thức xấu hổ đó đi vào.Nghĩ thôi cũng cảm thấy hả giận, đúng là lưới trời tuy thưa mà khó lọt.
Bạc Diễn Thần lấy ly nước đưa cho Lê Hân Đồng, “Anh quả thực có ý này, tên súc sinh đó đối với em như thế.Lần thứ nhất như vậy, lần thứ hai nếu anh còn nhịn được còn là đàn ông không?”
Lê Hân Đòng nhìn bộ dạng anh phẫn hận bất bình, cả trái tim lấp đầy sự cảm động. Đột nhiên giơ tay vòng lấy cổ của anh, thơm một cái lên má của anh:
“Anh đương nhiên là đàn ông rồi, anh còn là đại anh hùng trong tim em.”
Bạc Diễn Thần bị cô thơm ngây ngốc, ly nước trong tay suýt nữa cầm không chắc. Khuôn mặt bình thường luôn bình tĩnh thong dong lại đỏ lên, nhất thời không biết phản ứng như thế nào.
Lê Hân Đồng chưa từng nhìn thấy bộ dạng lúng túng của anh, biết rằng bản thân mình vừa rồi có chút quá, liếʍ liếʍ môi. Lấy qua ly nước trong tay người đàn ông. ừng ực uống mấy hơi, áp áp kinh.
Thật ra cô không biết bản thân mình làm sao nữa.Cô vốn dĩ không phải người phụ nữ sẽ cùng đàn ông làm nũng, càng đừng nói là chủ động làm nũng.Cô thật hoài nghi vừa rồi mình
cỏ phải trúng tà rồi, mới nói ra lời buồn nôn như thế, làm ra hành động ám muội như thế.
Thật sự xấu hổ chết mà.Bạc Cảnh Hiên chắn chắn coi cô thành người phụ nữ tùy tiện mất.
Cả hai người đều trầm mặc, không khí có lúng túng đến cực điểm. Đúng lúc Lê Hân Đồng cảm thấy bản thân sắp không chịu nổi sự trầm mặc đáng chết này, ly nước rời khỏi tay cô. Đợi cô ngẩng đầu một khuôn mặt tuấn tú phóng to áp xuống.
“Bạc ưm ưʍ.”Lê Hân Đồng vừa nói một chữ, môi đã bị người đàn ông chặn lại.
Cái hôn này dịu dàng kéo dài, đôi môi ấm nóng cuộn theo hơi thở chỉ thuộc về anh, chiếc lưỡi thành thục nhảy khỏi hàm răng duỗi đi vào, quấn quýt với chiếc lưỡi nhỏ như hoa đinh hương của cô.
Lê Hân Đồng nhè nhẹ kháng cự một chút liền say đắm trong nụ hôn của anh. Dường như có một cỗ lực lượng thần bí đốt cháy toàn thân của cô.Không khí của phổi rất nhanh bị cô hút mất, thân mình mềm mại dựa vào lòng anh, mặc cho anh công thanh đoạt đất.
Nửa ngày, cuối cùng anh cũng buông cô ra. Sau khi người phụ nữ nhỏ trên mặt như vẻ đẹp của hoa sen sau cơn
mưa, bờ môi có chút sưng, lúc đóng lúc mở hít thở không khí.
Trong mắt của Bạc Diễn Thần sáng lên ngọn lửa du͙© vọиɠ, như nhìn thấy được con môi thâm thúy không thấy đáy.
“Em không phải nói anh là anh hùng trong tim em sao? Vậy có phải nên tặng cho anh hùng một phần quà?”
Lê Hân Đồng bị hôn đến vựng hồ hồ, không nghe hiểu hàm ý trong lời nói của anh:
“A, quà gì?”
Bạc Diễn Thần ôm cô vào trong lòng,
thấp đầu hôn môi cô:
“Quà chính là em đó.Hôm nay chúng ta đăng kí kết hôn, là ngày tốt, không nên làm chút gì đó sao?”
vốn dĩ anh nghĩ đến tối nay cô vợ nhỏ vừa chịu kinh sợ, sự lập tức muốn cô thì sẽ khiến cô có ám ảnh tâm lý.Nhưng mà xem ra cô vợ nhỏ rất mạnh mẽ, cảm xúc đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.Chỉ có một lát đã khôi phục lại rồi, lại còn sẽ chủ động trêu đùa anh.
Vừa rồi cô quàng lấy cổ anh mà hôn, tuy rằng chỉ như chuồn chuồn đạp nước.Nhưng trong lòng anh lại đã khơi dậy sóng gió to lớn.Khiến cho khát vọng đối với cô của anh bị kích động dậy.
Cho dù Lê Hân Đòng có ngốc đến đâu cũng hiểu được ý tứ của anh, ngại ngùng không biết làm sao mới
“Nhưng hôm nay buổi chiều không phải là mới làm qua sao?”