Cúc Hoa Ngày Ngày Đêm Đêm Đều Bị Dọa Cho Run Rẩy

〈Chương 7〉

Hào môn 7. Bị anh hai dùng tư thế ngồi Phật Quan Âm đυ. kịch liệt, anh ba rình xem từ đầu đến cuối, ăn ©ôи ŧɧịt̠ bự của anh ba ngoài ban công [trứng màu: anh ba đυ. l*и nhỏ giữa nhà kính trồng hoa]

Nếu đối phương có thể cương cả đời, cậu cũng không ngại cho hắn cắm vào cả đời.

(editor: thị thụ của chúng ta damdang quá đi ( ꈍᴗꈍ))

Trăng bạc dáng lưỡi liềm, lụa mỏng bay bay, ánh trăng mát lạnh gọi lên sườn mặt của Cố Nhược Trần. Khí chất của hắn thánh khiết, hiền hòa, nho nhã, côn ŧᏂịŧ bên dưới lại đối lập một trời một vực, thứ nọ cương cứng dữ tợn, gân xanh phồng to.

"Niệm Niệm, đợi lát nữa ta cho em chơi đồ tốt ta mang tới." Mắt Cố Nhược Trần lóe tinh quang, hắn ôm chặt hai chân Cố Niệm, ©ôи ŧɧịt̠ bự nhấp vào từng cái nhanh đến mức chỉ thấy tàn ảnh, nghiền nát điểm da^ʍ của l*и nhỏ hồng phấn.

"Rút, rút ra ngoài đi, đừng làm nữa, huhu, sắp rách thật rồi...." Cố Niệm bị Cố Nhược Trần đâm tới hai mắt trắng dã, cảm giác vui sướиɠ từ lỗ nhỏ chồng chất, nước mắt sinh lý không ngăn được tràn ra khóe mắt.

"Niệm Niệm ngoan, chơi thử cái này một lần được không?" Khuôn mặt đẹp trai của Cố Nhược Trần hiện lên vẻ kích động, hắn ấn nút khởi động sau đó ấn mạnh trứng rung màu xanh nhạt lên miệng l*и của Cố Niệm.

"A, không chơi! Ngươi, ngươi đừng làm vậy, hức hức...." Cố Niệm không ngờ Cố Nhược Trần biết chơi như thế, trứng rung cọ xát khe l*и, dao động lúc mạnh lúc yếu xen kẽ nhau mang theo kɧoáı ©ảʍ ngất trời đánh úp lại.

Cố Niệm sợ hãi kêu rên, cánh tay yếu ớt bấu lấy eo Cố Nhược Trần, từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong suốt nóng hổi phun trào, cậu bị Cố Nhược Trần trêu chọc tới bắn ra.

"Niệm Niệm có thấy thích không?" Cố Nhược Trần đột ngột tăng tốc độ của trứng rung lên, không hề báo trước mà thọc ©ôи ŧɧịt̠ bự vào càng sâu.

Lông ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc, dày đặc như rừng cây ma sát vào miệng l*и theo từng cú thúc của Cố Nhược Trần, Cố Niệm bị hắn đυ. cho lêи đỉиɦ không biết bao nhiêu lần, chim nhỏ vừa bắn xong lại không biết tiết chế bắn thêm lần nữa.

Hai mắt Cố Nhược Trần đỏ tươi như quỷ hút máu, hắn liều mạng bóp chặt lấy vòng eo của Cố Niệm, thọc vào rút ra thêm gần một trăm cú mới đem toàn bộ tϊиɧ ŧяùиɠ tưới vào sâu bên trong tử ©υиɠ của Cố Niệm.

Một tiếng "tháp" rất nhỏ truyền đến trên hành lang nhưng cả hai người trong phòng đều đắm chìm trong cực hạn tìиɧ ɖu͙© cho nên không ai để ý đến.

Chìm trong bóng tối của hành lang, một thân ảnh thon dài không kiềm chế được nắm chặt hai nắm tay, bên dưới quần ngủ tơ lụa cộm lên một vật to tướng hướng thẳng lên trời.

Trứng rung kêu ong ong bị Cố Nhược Trần chuyển lên trên vυ' bự căng tròn đáng yêu của Cố Niệm, hắn một tay xoa nắn vυ' trái, một tay dùng trứng rung cọ xát đầṳ ѵú màu anh đào ở bên phải.

"Hức hức, đừng làm như thế mà, tha cho ta đi...." Tê tê dại dại như có cả đàn kiến gặm nhấm khắp người, tay phải Cố Niệm bấu chặt lấy khăn trải giường, vừa muốn dừng lại, lại vừa mâu thuẫn muốn được nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn.

"Đừng làm như thế nào, hửm?" Cố Nhược Trần dùng tay niết hai vυ' bự mãi không thấy đã, hắn cúi thấp đầu, đầu lưỡi tuần hoàn liếʍ lên liếʍ xuống giống như một chiếc bàn chải.

Cố Nhược Trần cắn liếʍ phát ra âm thanh rất lớn, trứng rung vẫn được phát huy hết tác dụng lăn lăn khắp nơi trên thịt vυ', ©ôи ŧɧịt̠ lớn của hắn chẳng mấy chốc cứng bang bang trở lại.

"Ngoan, ta đến thỏa mãn em ngay đây." Cố Nhược Trần cầm trứng rung nhét vào lỗ l*и ngập nước của Cố Niệm sau đó ôm Cố Niệm đứng dậy để cậu ngồi trên người hắn, lấy tư thế ngồi của Phật Quan Âm nhanh nhẹn đem ©ôи ŧɧịt̠ bự đâm sâu vào lổ đít cậu.

Cố Niệm không đoán ra đối phương sẽ cứng thêm lần nữa, cậu khóc lóc xin tha y như mèo gọi bạn tình vào đêm xuân, khóc càng lớn ©ôи ŧɧịt̠ bự của Cố Nhược Trần lại càng phình to lên, thanh niên đang xem phim trực tiếp ngoài hành lang cũng bị cậu ỉ oi khó chịu tới mức bắn ra.

Nếu trên thế giới có một loại âm thanh có thể khiến người khác bắn tinh thì âm thanh đó chính là tiếng rên của Cố Niệm.

Thanh niên sững sờ tự chế giễu hành vi vô liêm sỉ của chính mình, hồn xiêu phách lạc thất thểu trốn chạy.

Về đến phòng trong đầu anh mãi cũng không dứt ra được vẻ mặt trầm mê tìиɧ ɖu͙© kia của Cố Niệm, côn ŧᏂịŧ lớn lại lần nữa dựng thẳng, tay anh mò vào qυầи ɭóŧ cố tưởng tượng ra khuôn mặt của Cố Niệm, nhưng lần này anh sục chừng nửa ngày, dùng bao nhiêu kỹ thuật cũng không thể bắn ra.

_______________________

Nắng ban mai lượn lờ, hương sữa đậu nành hương cà phê trong nhà ăn thoang thoảng. Cà phê đang xay, sữa đang nấu, đắng chát thơm ngọt đang xen, hòa hợp mê người.

"Anh ba, anh đang nghĩ gì vậy? Anh có nghe em vừa nói gì với anh không?" Cố Vân Vân nhìn Cố Hoài Thư thất thần, nghịch ngợm quơ quơ tay trước mắt anh.

Cố Niệm ngồi xéo chỗ ngồi của Cố Hoài Thư, miệng nhỏ phủ một lớp bọt sữa đậu nành, tinh thần không được tốt lắm.

"Không, không nghĩ gì hết...." Được Cố Vân Vân nhắc nhở Cố Hoài Thư mới biết anh đã nhìn chằm chằm Cố Niệm cả buổi, mất tự nhiên cúi đầu cắn một ngụm sandwich.

Cố Hoài Thư ăn không ra mùi vị gì, lần nữa lén lút giương mắt đánh giá Cố Niệm.

Cánh môi Cố Niệm đỏ rực, trên cánh môi là một lớp bọt sữa trắng phếu, có vẻ cậu nhóc rất thích uống đồ ngọt, ăn một miếng lại uống vào một ngụm sữa, lúc cậu liếʍ bọt sữa sẽ vươn đầu lưỡi đỏ hồng ra trượt nhè nhẹ trên khóe môi.

Đầu lưỡi như vậy đúng là rất thích hợp để dùng cho vài việc.... Chẳng hạn như ngậm côn ŧᏂịŧ của anh vào, liếʍ một cái, bú một cái, sau đó bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi của anh bắn khắp mặt.....

Bắn xong đầu lưỡi nhỏ sẽ tiếp tục linh hoạt quấn lấy, thật cẩn thận liếʍ láp từng sợi gây xanh trên thân ©ôи ŧɧịt̠.....

Cuối cùng anh sẽ bóp chặt vòng eo của Cố Niệm, đem ©ôи ŧɧịt̠ nóng hổi của mình chôn thật sâu vào trong cái l*и nhỏ mà mình ngày đêm thương nhớ....

"Anh ba, mấy hôm trước anh vừa mua một chiếc xe mới phải không? Chiếc xe đó em chưa ngồi lần nào hết á, đợi chút nữa anh lấy chiếc xe đó đưa em đi học có được không?" Cố Vân Vân cười cười nói nói.

"Ừm?"

Cố Hoài Thư theo bản năng định đồng ý nhưng trong đầu đột nhiên nảy lên một mưu đồ đen tối, nếu như anh ôm Cố Niệm ngồi lên chiếc xe máy kia vậy lúc đó ©ôи ŧɧịt̠ bự của anh sẽ dính sát vào, chống lên khe mông của Cố Niệm.

Anh sẽ gồ ga chạy đến một con đường toàn là ổ gà, mỗi lần xe xóc nảy anh sẽ dùng sức thọc đại bàng sâu vào trong bé sò mê người nọ, anh đoán lúc đó nhất định sẽ sung sướиɠ chết người.

"Vân Vân, hôm nay anh không khỏe lắm, anh định xin trường nghỉ, để lần sau rảnh anh lại đưa em đi." Cố Hoài Thư bụng dưới căng thẳng, dự định nghỉ hết mấy khóa học hôm nay sau đó chạy về phòng tự xử một phát.

Cố Vân Vân tuy có chút thất vọng nhưng vẫn tỉ mỉ, ân cần nói với Cố Hoài Thư nhớ để ý sức khỏe.

Cố Niệm giả bộ không chú ý tới cuộc trò chuyện của hai người họ, cậu cắn bánh mì nướng một cái, ngước mắt suy nghĩ lúc nãy tự dưng Cố Hoài Thư mặt đỏ tai hồng liếc nhìn mình, ý vị thâm trường cười nhẹ.

__________________________

Đi học cả ngày, về đến nhà cơm nước xong xuôi Cố Niệm hứng thú bừng bừng chạy đến nhà kính trồng hoa nửa lộ thiên nghịch nước tưới cây.

Cố Niệm cầm theo thùng nước nhỏ lắc lư đi vào cửa thì nhìn thấy một bóng người cao to tuấn dật đứng ngoài ban công. Anh ta quay đầu lại, vẻ mặt hơi bất ngờ vì không nghĩ sẽ có người cùng chung ý tưởng đến nơi này.

"Cố Niệm." Cố Hoài Thư ba bước dài hai bước ngắn đi đến bên người cậu, cử chỉ thô bạo đóng chặt cửa kính sau lưng Cố Niệm lại.

"Có việc gì không anh ba?" Cố Niệm nhìn Cố Hoài Thư từng bước một ép sát trong lòng không tự chủ dâng lên một cảm giác sợ hãi.

"Mấy hôm trước em bị đυ. có phải hưởng thụ lắm không? L*и nhỏ chảy nước sốt ào ào, bắn tinh không ngừng, em rất thích người khác đυ. em như thế có phải không?" Cố Hoài Thư hai mắt xám xịt không một tia sáng.

"Anh..... Anh đang nói cái gì vậy?!" Cố Niệm trong lòng lộp bộp một tiếng, giả ngu làm bộ không hiểu.

"Giả bộ làm gì, anh thấy hết rồi." Cố Hoài Thư đột nhiên dùng tay trái ôm lấy eo Cố Niệm, tay phải đặt trên cặp mông vểnh xoa nắn, xúc cảm y hệt trong tưởng tượng của anh vừa mềm vừa mướt.

Cố Hoài Thư mặc một cái quần ở nhà rộng thùng thình nhưng đũng quần đã phồng to thành một cục lớn, nghiễm nhiên đã động tình. Anh thô lỗ lột áo ngủ của Cố Niệm ra, đem mặt chôn sâu vào cặρ √υ' lớn trắng như tuyết kia, hít hà mấy hơi.

"Niệm Niệm, ©ôи ŧɧịt̠ anh nó sưng lên đau quá, tê tê ngứa ngứa, em tốt bụng chữa bệnh giúp anh dùng miệng nhỏ của em cắn ©ôи ŧɧịt̠ anh một cái cho nó hết ngứa có được không?"

【 tác giả có lời muốn nói: 】

Trứng màu: Ở nhà kính bị anh ba đυ., Cố Hoài Thư cuối cùng cũng ăn được cái miệng nhỏ ngày nhớ đêm mong không ngừng xối tϊиɧ ŧяùиɠ.

Tốt bụng chữa bệnh.... Cái miệng nhỏ? Cố Niệm ngơ ngơ ngác ngác, khoan, là cái miệng nhỏ như cậu nghĩ sao?

"Đương nhiên là cái miệng chúm chím phía dưới của Niệm Niệm." Cố Hoài Thư đột nhiên ngậm lấy vυ' phải tròn vo của Cố Niệm, miệng anh mở càng lúc càng to nuốt hết phân nửa cái vυ' vô trong.

"Cút, cút đi ngay!" Cố Niệm hai chân mềm nhũn nhưng vẫn cố đứng vững chống cự, hai mắt rưng rưng nhìn vào Cố Hoài Thư như muốn hỏi hắn, anh hai đã làm ra loại chuyện sai trái phạm vào luân lý như thế rồi hôm nay tới phiên anh ba ngươi cũng muốn sa vào hay sao?

Cố Hoài Thư không trốn tránh ánh mắt chất vấn đó, "Niệm Niệm, anh cũng sẽ làm em thấy thoải mái. Em đừng thiên vị chứ, côn ŧᏂịŧ của anh so côn ŧᏂịŧ của Cố Nhược Trần cũng không bé hơn tý nào, thậm chí còn muốn to hơn mấy cm, em sờ vài cái thử đi, cho anh có được không?"

Cố Niệm thầm nghĩ chiếc kỹ năng này của Cố Hoài Thư không đi làm đa cấp đúng là một tổn thất của to lớn cho ngành công nghiệp "một tháng kiếm được ít nhất vài tỷ đồng" này.

Nói hết câu, Cố Hoài Thư không biết xấu hổ đem ©ôи ŧɧịt̠ bự đầy gân xanh vì nghẹn mà có sợi xanh sợi tím đen, cứng ngắc nhét vào tay Cố Niệm, ©ôи ŧɧịt̠ của Cố Hoài Thư thật sự rất lớn, nóng hổi như dung nham, trên lỗ tiểu rỉ đầy dịch nhầy.

Cố Niệm như bị bỏng rụt tay về, Cố Hoài Thư không đồng ý kìm lại, anh kéo tay cậu xoa bóp lên xuống ©ôи ŧɧịt̠ bự của mình.

"Sướиɠ quá, Niệm Niệm, mạnh thêm chút nữa, a a, nhanh quá, thoải mái quá....." Cố Hoài Thư gác đầu lên hõm cổ của Cố Niệm, vừa cắn vừa khàn khàn rên vào lỗ tai cậu.

Cái giọng rêи ɾỉ kiểu này là sao? Người nào không biết có khi còn tưởng người bị đè là anh ta ấy.

Cố Niệm bị Cố Hoài Thư hôn mặt cắn tai khiến l*и nhỏ nóng lên không ngừng khép mở, y hệt đang thèm khát nuốt vào trong thứ gì đó thật to thật lớn.

Cố Hoài Thư dùng tay Cố Niệm vuốt lên vuốt xuống hơn trăm lần, cảm thấy ống dẫn tinh phồng to lên thì nhanh chóng dừng lại, đợt tϊиɧ ŧяùиɠ đầu tiên của hôm nay anh muốn bắn vào hang động của Cố Niệm.

"Ngoan, tý nữa anh sẽ thật nhẹ nhàng, nếu có đau thì cứ cắn vào vai anh." Cố Hoài Thư dùng vầng trán cao gầy cọ cọ vào má Cố Niệm, một giây sau anh bế bổng cậu lên, ©ôи ŧɧịt̠ bự nhắm ngay miệng l*и chọc vào một cái.

Côи ŧɧịt̠ thô to như cánh tay con nít đặt ngay môi l*и, đầu ©ôи ŧɧịt̠ giật giật hết sức gấp gáp muốn chui vào trong. Nhưng không đoán được Cố Hoài Thư chỉ nhấp vào một cái thì đem côn ŧᏂịŧ vòng ra sau, nhanh nhẹn đâm thẳng vào lổ đít.

"Không cần..... Đừng đâm vào...." Cố Niệm giống như chưa từng nghĩ tới anh ba của cậu cũng đối xử với cậu như vậy, ©ôи ŧɧịt̠ bự vừa xâm nhập vào thực tràng cậu cũng mất đi hết lý trí, nước mắt chảy ra ồ ạt rơi xuống mặt.

"Xin, xin lỗi Niệm Niệm.... Đừng khóc nữa, anh sai rồi, nhưng anh thật sự không nhịn nổi...." Cố Hoài Thư trong lòng căng thẳng, không đành lòng cúi đầu hôn xuống nước mắt trên mặt Cố Niệm.

Cố Niệm oán hận gắt gao cắn chặt môi dưới mà nhìn anh, Cố Hoài Thư phút chốc kiên định trở lại ôm chặt hai chân thon dài của cậu, côn ŧᏂịŧ cứng ngắc bọc đầy gân xanh, qυყ đầυ to như trứng ngỗng đâm thật sâu vào trong, hai vách thịt gắt gao xiết chặt lấy vật khác thường vừa xâm nhập.

Cố Hoài Thư cắn chặt răng khai phá tầng tầng lớp lớp thịt mềm, cái miệng nhỏ của Cố Niệm đúng là cực phẩm, trực tràng khi quấn khi hút cắn chặt ©ôи ŧɧịt̠ bự không buông, van trực tràng đôi khi còn co thắt, sướиɠ đến thiếu chút nữa đã bắn ra đợt tϊиɧ ŧяùиɠ đầu tiên.

"Ưm ha hức, em, em thật sự ghét anh...." Cố Niệm thân thể thành thật hơn cái miệng, vòng lấy cổ Cố Hoài Thư rêи ɾỉ.

"Anh thích em là được."

Cố Hoài Thư trời sinh đào hoa, ngày thường trêu ghẹo đủ loại hoa cỏ làm không biết bao nhiêu thiếu nữ tương tư, chuyện sεメ vui đùa cợt nhã cũng từng nói qua, nhưng bản chất cao quý hơn nữa rất khiết phích cho nên khác biệt hoàn toàn với đám phú nhị đại ăn chơi trác táng khác bên ngoài.

Rất nhiều người đều cho rằng anh thay tình nhân như thay áo, là ngựa giống thụ tinh khắp nơi, nhưng kỳ thật đây là lần đầu tiên anh làʍ t̠ìиɦ.

Tấm chiếu mới hết sức bối rối, ngoài việc chọc tới chọc lui lổ đít của Cố Niệm cũng không biết phải làm gì thêm.

Du͙© vọиɠ của Cố Niệm như đang chơi xếp gỗ, gỗ chồng lên càng ngày càng cao, cậu cắn lên vai Cố Hoài Thư một cái, vòng eo mềm mại lắc lắc, lổ đít khép mở bỗng dưng hút ©ôи ŧɧịt̠ bự của Cố Hoài Thư đi vào một nơi thật sâu bên trong.

"Niệm Niệm, a a a, sướиɠ chết, sướиɠ chết mất, bên trong nóng hổi vừa cắn lại vừa mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ của anh, thoải mái muốn chết....."

Cố Hoài Thư như được giác ngộ, bản chất thú hoang sống dậy đĩnh động vòng eo chó đực tới tấp, ©ôи ŧɧịt̠ bự nóng hổi mạnh bạo xỏ xuyên lỗ nhỏ. Cố Niệm bị đυ. tới hai chân mất hết sức lực, kɧoáı ©ảʍ dồn dập ập đến như thủy triều.

Hai trứng dái tàn nhẫn đập mạnh vào chỗ giao hợp, trận chiến ở nhà kính lần này kịch liệt chưa từng có, dữ dội đến mức lông ©ôи ŧɧịt̠ và lông đít của cả hai tý nữa trở thành một, gỡ cũng không ra.

Nước da^ʍ từ c̠úc̠ Ꮒσα của Cố Niệm chảy ra tưới liên tục lên gốc ©ôи ŧɧịt̠ của Cố Hoài Thư, đối phương điên cuồng đóng cọc, nước da^ʍ chảy ra không bao lâu đã biến thành bọt trắng.

Cố Niệm đã tiết ba lần mà tϊиɧ ŧяùиɠ của Cố Hoài Thư vẫn còn trữ vô số trong tinh hoàn, Cố Hoài Thư nhìn Cố Niệm bị mình đυ. đến muốn ngã nhào, vội vàng ôm Cố Niệm đi đến cái bàn trắng ở phía trước.

"Niệm Niệm, mệt rồi phải không? Ngoan, em cứ nằm lên đây đi, kế tiếp để anh một mình xuất lực là được." Cố Hoài Thư gạt hết mấy cái bình hoa trên bàn xuống đất sau đó cởϊ áσ thun của chính minh, nhặt cái quần dưới đất lên làm gối đầu cho Cố Niệm.

"Không, đừng làm nữa....." Cố Niệm mệt đến nhấc mắt cũng không nhấc nổi.

Cố Hoài Thư trìu mến hôn hôn vυ' bự của Cố Niệm, một phát nhanh như nả đạn chôn sâu ©ôи ŧɧịt̠ bự của mình vào khe l*и, kịch liệt làm.

Cố Niệm lại bắn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn từng đợt lên lá chậu hoa hồng ở kế bên, được chất dinh dưỡng cao cấp này bón, mùa hồng sang năm hứa hẹn sẽ bội thu.

Mà Cố Hoài Thư vẫn toàn lực kiên trì cày cấy trên người Cố Niệm, dù ai đổi hướng xoay chiều mặc ai.

____________________

[Editor]

Các bác thích Cố Nhược Trần hay Cố Hoài Thư?

Ừm, editor thích Cố Tùng Nhiên (っ- ‸ - ς).

[Thích bằng quả thận chứ không có thích bằng con tim đâu nha]