Sinh Hoạt Không Biết Xấu Hổ

Chương 8

Giờ tan học cổng trường phía Nam.

Giáo sư Lục lái một chiếc xe sang chảnh đến đón Tiểu Đào. Cậu bước lên xe, qυầи ɭóŧ cọ vào da^ʍ huyệt đang chảy nước khiến cậu khẽ rên lên. Hắn vươn tay đem người cậu đặt trên đùi của mình, cố tình để cho hạ thể của cậu chạm vào dươиɠ ѵậŧ nam nhân. Cậu đỏ mặt, bên dưới ma sát với chim bự làm cậu khẽ run lên, cơ hồ chảy ra một tầng nước da^ʍ.

Hắn trêu chọc cậu, dùng tay trái luồn vào trong quần nhéo hộŧ ɭε bé nhỏ. Cậu rêи ɾỉ, dùng cánh tay bé chỉ bằng một nửa của tên đàn ông kia cố gắng gỡ tay hắn ra nhưng tay hắn giống như keo siêu dính, chỉ cần cậu khẽ gỡ ra liền bóp chặt hộŧ ɭε. Cậu đau đớn hít một ngụm khí lạnh đành từ bỏ ý định giải cứu hộŧ ɭε của mình.

Hắn từ lúc kéo cậu lên xe không nói câu nào chỉ tập trung nhéo, ngắt hộŧ ɭε của cậu khiến cậu rêи ɾỉ, vặn vẹo, phía dưới phun nước như mưa. Trong xe chỉ phát ra tiếng rên dâʍ đãиɠ của cậu làm cậu thẹn muốn chết.

Từ trường về đến nhà hắn phải mất 30 phút lái xe. Trong suốt quãng thời gian ấy, cậu không ngừng cầu xin hắn đừng nhéo hộŧ ɭε của cậu nhưng hắn giống như cỗ máy không nghe không thấy chỉ biết chăm chỉ làm công việc của mình. Cậu bị hắn nhéo đến hư rồi, hoa huyệt phun nước da^ʍ còn chim nhỏ cũng đã bắn ra làm qυầи ɭóŧ cùng quần thể thao ướt đẫm một mảng.

Trong lúc cậu không để ý, hắn nhếch mép cười nhìn cậu rêи ɾỉ van xin.

Về tới nhà, hắn cất xe vào gara sau đó bế cậu lên nhà, không nói một câu nào khiến cậu hơi hoảng sợ. Hắn rút tay ra khỏi quần cậu, đem cậu đặt lên sofa sau đó mới bắt đầu trêu chọc: "Sao? Ngón tay tôi nhéo hạt đậu của em khiến em sướиɠ chứ?" Cậu mím chặt môi, mắt đã ngập nước từ lâu, ủy khuất nhìn hắn. Hắn lại tiếp tục hỏi: "Không trả lời? Vậy là sướиɠ sao? Em đến đây làm gì nhỉ?" Cậu ủy khuất đem giọng nói ngọt lịm chất vấn hắn: "Thầ..y nói muốn em đến nhà th..ầy dạy em là..m ch..uyện.... người lớn mà..." Hắn vờ như không hiểu lại đùa bỡn cậu: "Đâu có, tôi chỉ nhớ có một tiểu da^ʍ phụ muốn tôi dạy chuyện người lớn thôi mà, em nói xem là ai?" Cậu biết hắn giăng bẫy lừa mình càng biết mình mắc bẫy chỉ có thể đỏ mặt ấp úng: "Là...e..m" Hắn nhếch mép, đem cậu xé nát quần áo. Bất ngờ không kịp phòng bị, thân thể cậu hoàn toàn bại lộ trước mắt hắn.

Hắn mở miệng kêu cậu bắt đầu bài học, lại nói mình đi lấy dụng cụ. Một lát sau, hắn quay lại đem theo một đoạn dây thừng cùng với một cành hoa hồng đỏ. Hắn đem hai chân cậu trói lại, cố ý tách 2 bắp chân ra sau đó bến cậu đến trước gương lớn. Hắn bắt đầu dùng cành hoa hồng chạm đến từng bộ phận dưới hạ bộ của cậu. Đầu tiên là da^ʍ huyệt nhỏ bé. Hắn hỏi: "Bạn học Đường cho tôi biết, nơi hoa hồng chạm đến là gì?" Cậu ngượng chín mặt nhỏ nhẹ đáp: "Ho..a h..uyệt ạ" Hắn tát vào mép bướm của cậu nghiêm mặt nói: "Sai" Cậu bị tát đến phun nước rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ: "Ư...a...ư...m~" Hắn liền nói: "Đây là "l*и", em nói sai đáng bị phạt" Nói rồi hắn với một cây bút bi ở gần đó cắm hơn phân nửa vào lỗ nhỏ của cậu. Cậu lại một lần nữa rêи ɾỉ, hai mắt mông lung nhìn vào trong gương, cậu không biết làm sao chỉ có thể lí nhí xin lỗi.

Hắn tiếp tục miết nhẹ lên 2 mép bướm cùng hộŧ ɭε, đem ngón tay đâm vào bên trong, chen chúc cùng với bút bi, lôi ra một mớ dâʍ ŧᏂủy̠ nhầy nhụa. Hắn giơ đến trước mặt cậu hỏi: "Cái thứ nước này là gì vậy?" Cậu lâm vào trạng thái mơ hồ chỉ biết nó không biết. Hắn tát vào cánh mông lớn của cậu trách móc: "Tiểu Đào Đào đây chính là nước sốt mà l*и da^ʍ chảy ra, nó giúp ©ôи ŧɧịt̠ lớn của đàn ông cắm vào l*и nứиɠ của em đó" Cậu chỉ biết vâng vâng dạ dạ, mong muốn bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn đâm vào chiếm hết lí trí. Câu gấp không chịu nối vặn vẹo: "Thầy mau đút ©ôи ŧɧịt̠ lớn cho l*и da^ʍ ăn a~ Đào Đào không chịu nổi nữa rồi" Hắn cắn mạnh lên ngực cậu, giải phóng cho côn ŧᏂịŧ dữ tợn đã cương lên từ lâu, dùng cây bút bi cùng 2 ngón tay nới rộng tiểu huyệt của cậu. PHẬP gậy lớn mạnh mẽ đâm vào trong cậu, phá nát màиɠ ŧяiиɧ. Hắn khẽ cười, còn cậu hét lên đau đớn: "Aaaaaa....đa...u...đau...ư...aaa..." Cậu thở dốc, cảm giác đau đớn sốc tới tận não. Bên dưới rỉ máu hoà cùng dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn cho côn ŧᏂịŧ to lớn tiến vào.

Hắn cởi trói cho cậu, bế cậu trở lại sofa, đặt nửa người cậu dưới đất, còn eo cậu cong thành một đường hoàn mĩ. Hắn sung sướиɠ vì được hàng vạn nếp thịt kẹp chặt, bên trong cậu ấm nóng vô cùng lại vô cùng chặt chẽ như muốn kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ đáng sợ của hắn. Hắn khó khăn di chuyển, miệng liên tục dùng lời lẽ thô tục trêu chọc cậu: "Mẹ kiếp, đồ đĩ da^ʍ, muốn kẹp chết tôi sao?" Hắn vừa nói vừa tát lên cánh mông trắng của cậu làm nó ửng đỏ một mảng. Cậu lắc đầu, nước mắt dàn dụa khó khăn đáp: "Khôn..g...hư...m...a...ư...k..hôn..g...ph...ải....ô..." Hắn chờ cho lỗ nhỏ của cậu thích ứng với kích thước của hắn liền đem cậu đặt lên đùi hắn. Hắn bóp cằm cậu ép cậu há miệng ra. Môi lưỡi chạm nhau, hắn đem lưỡi cậu trêu đùa như đùa nghịch với con mồi, hút hết không khí của cậu. Nhân lúc cậu đang mải hô hấp, hắn đem cậu lên giường.

Sau một hồi hôn hít, hắn bỏ qua cho lưỡi cậu, chuyển sang đầu ti hồng hào, một tay nhào nặn nó đến méo mó làm hằn một vết đỏ lên bầu vυ' trắng nõn của cậu. Một bên khác bị hắn ngậm vào miệng mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để, đồng thời bên dưới, hắn không ngừng đâm rút nhanh đến cực độ. Kɧoáı ©ảʍ 2 nơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu làm miệng lớn kêu da^ʍ còn miệng nhỏ phun nước như mưa. Cậu không thể chịu được kɧoáı ©ảʍ to lớn, không thể không van xin: "Tha...ư..thầ..y...xi..n...thầy....aaa...đừ..ng...đừ..ng...chậm...ô..ô..." Hắn càng thúc nhanh hơn, cơ hồ muốn đem lỗ nhỏ chơi nát. Cậu đau phát khóc còn hắn sướиɠ phát điên. Hắn cúi người cắn lên xương quai xanh của cậu những dấu vết ái muội. Hắn đổi tư thế, đem một chân cậu nhấc lên cao, miệng liên tục chửi thề: "Mẹ kiếp, ĐM sao cái lỗ này da^ʍ như vậy?" Cậu bị hắn trêu chọc không thể phản bác chỉ biết "ư ư" rêи ɾỉ nỉ non. Hắn đâm vào trong huyệt nhỏ đến lút cán, cơ hồ đâm đến nơi sâu nhấn của cậu. Qυყ đầυ chạm đến một nơi, cậu ưỡn người lên càng rêи ɾỉ dâʍ ɖu͙© hơn nữa.

Hắn biết đã chạm đến điểm G của cậu liền điên cuồng thao vào chỗ đó. Cậu liên tục bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không biết đã qua bao lâu, eo cậu mỏ nhừ mà côn ŧᏂịŧ của hắn vẫn chưa có dấu hiệu bắn ra.

Chim nhỏ của cậu chuẩn bị bắn ra nhưng hắn nhất quyết không cho, bịt chặt lỗ niệu đạo của cậu lại. Côn ŧᏂịŧ tăng tốc đâm vào trong cậu, mỗi lần va chạm đều phát ra tiếng BẠCH BẠCH. Chim nhỏ bị bức cực kì khó chịu. Cậu rêи ɾỉ cầu hắn nương tay: "A..kh..ôn..g...nổi...c..ho..Đà..o..Đà...o...bắ...n..." Hắn thở dốc, điên cuồng đâm vào, cuối cùng hắn thả tay ra để cho cậu cùng hắn đồng thời bắn ra.

Hắn hành cậu suốt 3 tiếng đồng hồ. Căn bản đã đem lỗ nhỏ chơi nát. Cả thân thể cậu xụi lơ dựa vào người Lục Vũ Mạnh. Thân trên thân dưới đều đau nhức thế nhưng côn ŧᏂịŧ không cho l*и nhỏ được thoải mái, thi thoảng lại động một chút.

Cậu nhìn đồng hồ phát hiện đã hơn 7h30 tối mất rồi. Bụng cậu kêu "ọt ọt" hại cậu ngượng đỏ mặt tía tai. Hắn đem cậu đi tẩy rửa sạch sẽ liền xuống bếp tìm đồ cho cậu ăn. Thế nhưng hoàn toàn không dứt cậu ra được. Cậu làm nũng ôm chặt cơ thể hắn không nỡ buông ra. Hắn cũng chỉ có thể "3 phần bất lực 7 phần nuông chiều".