Biển Baltic

Chương 5

Liên tiếp lêи đỉиɦ hút sạch sức lực của Hạ Thiên. Toàn thân cô đều đầm đìa mồ hôi, dâʍ ɖị©ɧ không ngừng chảy ra, tê liệt ngã vào lòng Yakai, toàn thân bủn rủn thở hổn hển.

Nếu còn làm nữa, cô sẽ chết vì mất nước.

Cô không khỏi chảy nước mắt. Rơi vào nước biến lạnh lẽo không chết, cuối cùng du hành tới nơi xa lạ này, cô không muốn cái mạng thứ hai của mình cứ vậy mà kết thúc.

Ingrove vừa mới làm xong một lần, dươиɠ ѵậŧ còn cương cứng. Nhưng cậu ta dừng lại, đứng dậy đặt ấm nước vào trong lò lửa bên cạnh, rót một ly nước cho Hạ Thiên, đút cô uống.

Cái ly thô ráp làm bằng gỗ. Trong nước mang theo mùi bùn đất nhàn nhạt. Chắc là nước tuyết tan.

Đôi mắt màu xanh xám của Ingrove chăm chú nhìn Hạ Thiên, cẩn thận cho cô uống nước.

Không ngờ người đàn ông thoạt nhìn có vẻ hung dữ này làm một việc nhỏ lại cẩn thận đến vậy. Hạ Thiên nhớ tới lúc mới vào cửa, Ingrove đang may đồ, càng không giống một việc mà đàn ông nên làm. Hạ Thiên luôn vô cùng yêu thích vẻ ngoài hung hãn tương phản với bên trong dịu dàng thế này, ánh mắt nhìn Ingrove cũng vì thế mà dịu dàng hơn nhiều.

Uống liền hai ly nước. Hạ Thiên cảm thấy bàng quang của mình hơi đầy.

Đúng vậy, làm lâu như vậy, cô còn chưa đi vệ sinh mà.

""Tôi, tôi muốn đi tiểu..."" Hạ Thiên đỏ mặt cúi đầu nói. Không biết nơi rách nát này có nhà vệ sinh cố định hay không, hay là mọi người đều giải quyết lộ thiên?

Ingrove gật gật đầu, lại cúi đầu xuống, ngậm lấy chỗ đi tiểu của cô.

Hạ Thiên hoảng sợ: ""Cậu, cậu muốn làm gì??""

Ingrove không nói gì, đầu lưỡi cũng không ngừng chơi đùa âm đế của Hạ Thiên, thỉnh thoảng lại phất qua miệng ống tiểu, chặn nơi đó lại, miệng bao lấy âm đế mυ'ŧ vào.

Kɧoáı ©ảʍ nương theo cảm giác mắc tiểu mãnh liệt ập tới. Hạ Thiên muốn tránh ra, lại bị Yakai ở phía sau kiềm lại trong ngực không thể động đậy. Cô kẹp chặt khe mông, tuyệt vọng giãy dụa: ""Thả, thả tôi ra!! A a a... ...không được... ...muốn, muốn tiểu ra!""

Ingrove vừa duỗi đầu lưỡi dài gảy âm đế, vừa dành thời gian nói: ""Tiểu đi, bảo bối, nướ© ŧıểυ để tôi uống!""

....Người ở đây sao lại biếи ŧɦái như vậy!

Hạ Thiên kìm nén đến khó chịu, nhưng bất kể thế nào cũng không tiểu được, mặt đều nghẹn đến đỏ cả lên. Ingrove thấy thế, duỗi ngón tay đi vào trong hoa huyệt, nhắm ngay vị trí bàng quang, dùng sức ấn xuống bàng quang đang căng đầy kia.

""A a a!!! Không được!!! Thật sự không nhịn nổi!!!""

Bàng quang căng đau một trận, lại làm cho điểm G trong hoa huyệt càng thêm mẫn cảm, cái nhấn này của Ingrove khiến trong hoa huyệt của Hạ Thiên vừa xót vừa ngứa, khó chịu chết người.

""A a... ....khó chịu quá... ..."" Hạ Thiên vừa rêи ɾỉ vừa kẹp chặt tiểu huyệt, ra sức cọ xát ngón tay Ingrove, muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ kia tới mạnh hơn một chút, để bên trong cô bớt ngứa.

Ingrove cũng gấp. Ở nơi vô cùng lạnh này, nhất là vào mùa đông thời điểm lạnh lẽo nhất, khắp nơi đều là dã thú bụng đói kêu vang, không thể để một người phụ nữ mỏng manh như cô đi tiểu trong tuyết. Nếu không sẽ khiến bọn sói nghe được mùi, thế nào cũng bao vây tấn công căn nhà gỗ này lúc nửa đêm, ăn khối thịt mềm là cô.

Từ xưa đến nay, nướ© ŧıểυ của phụ nữ đều phải là đàn ông uống hết, mẹ của cậu ta chính là như vậy. Mặc dù lúc đó cậu ta còn nhỏ tuổi, chưa từng chơi mẹ mình, nhưng lúc ra ngoài từng dùng miệng ngậm nướ© ŧıểυ của mẹ. Cậu ta quỳ gối dưới thân mẹ, dán miệng vào âʍ ɦộ mọc đầy lôиɠ ʍυ của mẹ, để mẹ rót nướ© ŧıểυ ấm áp có vị mặn vào miệng cậu ta. Đây là chút kí ức không nhiều liên quan đến mẹ mà cậu còn nhớ.

Hạ Thiên lại không chịu tiểu trong miệng cậu ta. Cậu ta không hiểu.

Yakai an ủi cậu ta: ""Em đừng vội, cứ chơi cô ấy trước, làm cho cô ấy dễ chịu, tự nhiên sẽ tiểu ra""

Ingrove gật gật đầu, quỳ một gối xuống ngồi bên cạnh Hạ Thiên, đẩy chân cô ra, nhét côn ŧᏂịŧ cương cứng vào miệng tiểu huyệt.

Tiểu huyệt lập tức căng ra, côn ŧᏂịŧ cứng rắn chống dưới bàng quang đã căng đầy, ấn vào điểm mẫn cảm.

Ingrove cố ý cắm rút nhẹ nhàng, mỗi một cái đều đâm vào bức tường bên trong. Tay cũng không rảnh rỗi, không ngừng đùa bỡn âm đế, vân vê đè ấn nhẹ nhàng ở vùng da xung quanh.

""Ưm a... ...khó chịu quá... ...đi vào sâu một chút... ...sâu một chút được không, xin cậu... ...""

Chỗ sâu trong tiểu huyệt trống rỗng muốn côn ŧᏂịŧ mát xa, nơi sâu nhất vô cùng đau ngứa, dâʍ ŧᏂủy̠ như vòi nước được mở ra không ngừng chảy ra ngoài. Nơi nông lại bị trướng đến thấy đau, còn không ngừng bị côn ŧᏂịŧ chọc vào.

""Van xin cậu, đâm sâu một chút... ...trong huyệt rất ngứa, muốn được côn ŧᏂịŧ to của cậu chơi.... ....""

Ingrove vốn đang dốc sức chịu đựng xúc động muốn cắm vào tới đáy, hành hạ cô cũng là hành hạ chính mình, nghe Hạ Thiên rêи ɾỉ như vậy, cậu ta cũng không nhịn được, dùng ngón tay chặn lại cửa niệu đạo của Hạ Thiên, vọt mạnh một cái cắm đến chỗ sâu nhất.

Chấn động đột ngột mang đến kɧoáı ©ảʍ tê dại một hồi, Hạ Thiên như sắp không khống chế được bài tiết, lại vì bị ngón tay của Ingrove cưỡng ép chặn lại.

""A a a a... ... ...thoải mái quá!!! Côn ŧᏂịŧ của cậu chơi tôi thật thoải mái!!! Không kiềm được muốn bài tiết!!! Muốn tiểu ra!!!""

Ingrove nhéo một cái lên âm hạch của cô, hung ác nói: ""Nén lại! Ai bảo vừa rồi cô không tiểu? Muộn rồi!""

Cậu ta va chạm mạnh, mỗi một cái đều đâm thẳng đến thịt mềm cổ tử ©υиɠ, đâm ra một trận kɧoáı ©ảʍ ê ẩm tê tái. Va chạm rung động bàng quang căng đầy, kɧoáı ©ảʍ và căng đau xen lẫn, Hạ Thiên bị hành hạ đến dục tiên dục tử.

""A a a... ....không được, đừng... ...sắp bị cậu chơi chết rồi... ...ư... ...tiểu huyệt đều bị cậu chơi hỏng... ... ..""

Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy tràn càng ngày càng nhiều, tiếng rên của Hạ Thiên cũng càng ngày càng cao. Rốt cuộc, trong hoa huyệt của cô khẽ run rẩy. Ingrove đoán cô sắp lêи đỉиɦ, vội ngăn miệng niệu đạo lại, nói với Yakai: ""Anh, anh đến uống đi, em tiếp tục chơi cô ấy""

Yakai bèn cẩn thận buông Hạ thiên xuống, lại gần cúi người xuống dùng miệng phủ lên âm đế trên đỉnh hoa huyệt và miệng niệu đạo.

Côn ŧᏂịŧ của Ingrove ở sát mặt hắn lại đâm hơn mười cái, Hạ Thiên rốt cuộc không nhịn được, mật huyệt chua xót, ra sức co rút, dâʍ ɖị©ɧ kéo theo nướ© ŧıểυ liên tục cùng nhau phun ra.

Yakai dùng miệng đón lấy, liên tiếp ừng ực uống mấy ngụm lớn. Ngay cả chảy xuống theo khóe miệng cũng không buông tha, liếʍ vào trong miệng.

Hạ Thiên thì xấu hổ tức giận che kín mặt, không muốn chứng kiến cảnh này. Sau khi đưa cô lêи đỉиɦ, Ingrove rút côn ŧᏂịŧ của mình ra. Còn chưa bắn, cả cây vẫn cương cứng thẳng tắp, lóe lên dâʍ ɖị©ɧ bóng loáng.