Đã lâu lắm rồi Phó Nhàn Linh mới cười như vậy. Khó khăn lắm cô mới có thể ăn xong bữa cơm, trên mặt tràn ngập sự chua xót.
Phó Nhàn Linh quay lại xe lấy hoa và túi xách ra, để lại cho Thôi Hiểu một lời nhắn: [Xe mình không khóa, ở ghế sau có đồ mà cậu cần đấy.]
Trên tầng hai của nhà máy rượu (酒庄) đều là phòng dành cho khách, Phó Nhàn Linh cùng Vu Hướng Tây đi đến phòng ở cuối cùng. Hai người đẩy cửa bước vào, bên trong căn phòng tối đen, Phó Nhàn Linh đặt túi xách xuống rồi tìm một cái bình cắm hoa vào.
Vu Hướng Tây đi vào phòng vệ sinh cởϊ qυầи áo để chuẩn bị đi tắm, trên người cậu dính toàn mồ hôi.
Phó Nhàn Linh lại nhìn thấy trên vai cậu bị chảy máu, cô đi tới nhón chân lên nhìn, dấu răng vẫn còn chưa tan hết. Ban nãy cô ở trong xe cắn cậu rất mạnh, giờ còn chảy cả máu.
"Xin lỗi cậu." Phó Nhàn Linh nhẹ nhàng thổi. "Để tôi đi tìm nước khử trùng."
"Không cần đâu." Vu Hướng Tây kéo tay cô lại, giữ cô ở trong l*иg ngực. Vu Hướng Tây cúi đầu xuống hôn Phó Nhàn Linh, nắm lấy tay của cô trượt xuống bên dưới quần, vuốt ve côn ŧᏂịŧ cứng rắn.
"Chị, cởi giúp tôi."
Vu Hướng Tây cởi váy Phó Nhàn Linh xuống trước, rất nhanh đã lột bỏ cả đồ lót của cô. Hai tay cậu nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực, còn dùng tay nhấc chúng lên.
Phó Nhàn Linh rất nhanh đã ướt hết háng, cô khẽ cắn môi rêи ɾỉ, ngón tay thuần thục nắm lấy thắt lưng của cậu kéo qυầи ɭóŧ xuống. Côn ŧᏂịŧ to lớn bật ra, Phó Nhàn Linh đưa tay vuốt ve nó, lòng bàn tay lướt dọc theo côn ŧᏂịŧ rồi cầm chặt lấy.
Thật là nóng.
Và đang rất cứng.
Tay Phó Nhàn Linh nhẹ nhàng quấn lấy, cô từ từ lột xuống, xoa lêи đỉиɦ côn ŧᏂịŧ của cậu, một ít chất nhờn từ đó chảy ra.
Vu Hướng Tây không ngừng thở hổn hển ở bên tai cô, cậu nhanh chóng lột bỏ quần dài rồi ôm cô đi tới phòng tắm. Vu Hướng Tây mở vòi hoa sen, chờ có nước ấm chảy ra mới cởi hết quần áσ ɭóŧ của Phó Nhàn Linh, cả hai cùng đứng dưới vòi hoa sen.
Phó Nhàn Linh ngửa mặt lên, cô nhắm mắt lại để dòng nước ấm áp xối lên mặt, nước chảy cả vào trong miệng cô.
Phó Nhàn Linh hơi mím môi lại, Vu Hướng Tây ngay lập tức tiến tới hôn cô, đầu lưỡi Vu Hướng Tây tách hai hàm răng của Phó Nhàn Linh, chui vào khoang miệng cô. Cậu hung hăng quấn lấy đầu lưỡi của Phó Nhàn Linh rồi mυ'ŧ mạnh.
Cô bị hôn đến mức không thể ngừng rêи ɾỉ, phía dưới bắt đầu chảy nhiều nước hơn.
Vu Hướng Tây cúi đầu, bắt đầu hôn dọc theo cổ cô. Phó Nhàn Linh cố gắng đẩy cậu ra: "Đi tắm trước đã."
Vu Hướng Tây ngậm lấy đầṳ ѵú của cô kéo căng, Phó Nhàn Linh cong lưng kêu lên: "A...."
Cậu dùng lòng bàn tay to xoa xoa cặp mông đầy đặn của Phó Nhàn Linh, vùi mặt vào ngực cô. Vu Hướng Tây với tay bóp sữa tắm, sau khi bôi lên người cô liền áp sát thân thể của mình lại.
Phó Nhàn Linh tắt vòi hoa sen, đợi cả người lên bọt tắm. Lúc xoa người cho cậu Phó Nhàn Linh không khỏi cảm thán, Vu Hướng Tây vô cùng săn chắc. Phó Nhàn Linh xoa từ cổ cậu dọc xuống đến bụng, lại bị Vu Hướng Tây túm lấy tay đặt lên côn ŧᏂịŧ nóng rực.
Phó Nhàn Linh cầm bông tắm xoa lên côn ŧᏂịŧ của cậu, ngón tay không ngừng chà sát vào đầu nấm.
Vu Hướng Tây ngậm lấy bầu ngực của cô cắn nhẹ, tiếng nước bọt lúc liếʍ mυ'ŧ càng làm Phó Nhàn Linh cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, eo của cô run lên, chiếc cổ thon thả ngẩng cao, tiếng thở vô cùng mong manh: "A....Vu Hướng Tây..."
Sữa tắm trở nên trơn trượt như gel bôi trơn, khiến hai thân thể dính chặt lấy nhau. Côn ŧᏂịŧ của Vu Hướng Tây vừa hay trượt vào giữa đùi cô, thỉnh thoảng lại nảy lên, chạm vào âʍ ɦộ ẩm ướt của Phó Nhàn Linh.
Vu Hướng Tây lại cắn lấy đôi môi của cô, hơi thở đan xen khiến cậu có thể nghe thấy rõ tiếng thở hổn hển từ cổ họng của Phó Nhàn Linh.
"Chị..."
Cậu cầm lấy vòi hoa sen rồi mở lên, tay kia gom mái tóc dài của cô vào lòng bàn tay rồi dùng vòi hoa sen xả xuống cổ cô. Sau khi xả sạch, cậu đưa cho Phó Nhàn Linh vòi hoa sen, vừa liếʍ môi cô vừa nói: "Chị rửa giúp tôi."