Anh Là Cấm Kỵ

Chương 67: Gặp Trình Ninh Nhạc

Một tháng chỉ chớp mắt liền đi qua.

Quý Kỳ thu thập xong hành lý, cuối cùng nhìn ra sân.

“Chị?” Quý Hựu An kéo tay cô hỏi, “Luyến tiếc không? Muốn sau này chúng ta liền định cư ở Giang Trấn không?”

Lắc đầu, Quý Kỳ cười cười: “Chị chỉ là cảm thấy nơi này thực nhẹ nhõm.”

Nhẹ nhõm xưa nay chưa từng có.

“Đi thôi, Bình Xuân còn có chút việc muốn xử lý.”

Trước khi đi lịch ngày phiên là năm 2019, chờ cô trở lại Bình Xuân đã là một cuốn lịch mới , Tết m Lịch rất nhanh liền tới , Quý Kỳ kéo Quý Hựu An đứng ở văn phòng luật sư Vạn Kỳ dưới lầu gọi điện thoại cho Trình Ninh Nhạc..

“Cậu cái đồ không lương tâm còn biết trở về?!”

Trình Ninh Nhạc vừa nhìn thấy Quý Kỳ liền giận, cô không nói hai lời tiến lên nắm gương mặt người con gái bắt đầu ra bên ngoài túm.

Quý Hựu An nhìn có chút đau lòng, nhưng nhìn dáng vẻ chị gái chấp nhận cho đối phương xoa nắn, anh liền thanh thản ổn định mà ở một bên không nói gì.

Ở trên người Quý Kỳ phát tiết xong bất mãn, Trình Ninh Nhạc lại đem mục tiêu chuyển dời đến người Quý Hựu An: “Đây là em trai câu hay là tiểu tình nhân?” Cô quan sát kỹ lưỡng Quý Hựu An, ngoài trừ tò mò ngược lại không có ý gì.

Ở tình trường sóng gió không ít năm, trực giác của Trình Ninh Nhạc còn vô cùng chuẩn.

Nhưng nhìn quan hệ hai người đều biết, cô cũng cảm thấy không có gì, lại không nguy hại xã hội.

Quý Kỳ không nói chuyện, vẫn bày vẻ mặt vĩnh viễn lạnh lùng , nhưng Trình Ninh Nhạc biết rõ cô như vậy biết ở đây cam chịu: “Không tồi, lớn lên như tiểu thịt tươi vậy , cho tớ tớ cũng tâm động.”

Bát quái tâm tư thỏa mãn, Trình Ninh Nhạc nhưng không tin Quý Kỳ là trở về xem chuyện của cô.

“Nói chuyện, lần này trở về tìm tớ làm gì?”

“Đến tìm câu.” Vẻ mặt Quý Kỳ lập tức dỡ xuống khôi giáp, “Thực xin lỗi, lúc đi cũng chưa nói cho cậu, lúc ấy tớ chỉ nghĩ chạy nhanh đi tìm anh ấy, cũng muốn cùng Vạn Kỳ cắt đứt quan hệ .”

Nói không cảm động đều là giả.

Trình Ninh Nhạc có loại cảm giác mình nhiều năm như vậy mặt nóng dán mông lạnh, liếʍ cẩu giống như đuổi theo nữ thần, rốt cuộc con mẹ nó cuối cùng cũng có hồi báo.

“Đi thôi, chúng ta đi ăn bữa cơm, nếu cậu muốn nghe tớ nói những chuyện gần đây về Vạn Kỳ thì đi thôi .”

“Không đi làm?”

“Còn trước thí ban, dù sao tớ cũng chuẩn bị mấy ngày nay để từ chức.”

Quý Kỳ từ chức không bao lâu, Nhan Mục cũng từ chức, còn mang đi một ít khách hàng, Trình Ninh Nhạc lần này từ chức chính là tính toán muốn đi theo Nhan Mục làm. Từ Hạ Lan cách thời gian cô đi không lâu liền đi tìm Nhan Mục nói chuyện, trách anh ta ký đơn từ chức của Quý Kỳ, bây giờ người trong công ty đều cảm thấy là bà bức Nhan Mục đi.

“Tóm lại đại khái chính là như vậy.” Trình Ninh Nhạc ở trong nồi xuyến thịt dê phun tào nói, “Từ luật thoạt nhìn giống như đột nhiên già rồi, cậu lần này phản nghịch đối chọi bà ấy đã đả kích không nhỏ.”

Quý Hựu An ngoại trừ ban đầu chào hỏi, từ đầu chí cuối đều không nói với Trình Ninh Nhạc nửa câu.

Anh liền làm không biết mệt mà ở bên cạnh ăn lẩu, gắp cho Quý Kỳ xuyến thịt, gắp đồ ăn cho cô.

“Thật hâm mộ.” Trình Ninh Nhạc cảm thấy chính mình sắp toan chết.

Đặc biệt là nhìn tiểu chó săn ngoan ngoãn trắng nõn nhất là ánh mắt khi Quý Kỳ, đó thật là toàn tâm toàn ý đều đem đặt trên người Quý Kỳ, chết cũng không thể thay đổi.

“Nhan Luật còn tốt đi?” Quý Kỳ rối rắm cuối cùng vẫn hỏi.

“Khá tốt, văn phòng luật sư mới hô mưa gọi gió, tại đây anh ấy cả thanh danh và nhân duyên đều không tồi, chỉ là tình trường thất ý lạc.”

Quý Kỳ quay đầu nhìn Quý Hựu An đối diện, cảm nhận được trong mắt người đàn ông ghen tuông rõ ràng, cô cười nói: “Vậy là tốt rồi, cậu giúp tôi nói tiếng cảm ơn cởi anh ấy.”

Chọc chọc thịt bò trong bất, Trình Ninh Nhạc hiểu rõ gật gật đầu.

Tuy rằng cô vẫn vì Nhan Mục tiếc nuối, nhưng Quý Kỳ lựa chọn khẳng định càng thích hợp, cũng trải qua suy nghĩ cặn kẽ tự hỏi kết quả.

“Sau này muốn làm cái gì? Ở Nình Tuân tìm văn phòng Luật khác sao? Tớ thật ra rất muốn đề cử cậu tới văn phòng Luật của Nhan……”

Trình Ninh Nhạc lời nói cũng chưa nói xong, cô liền cảm nhận được cả người Quý Hựu An đều phát ra bất mãn ở bên ngoài.

“Em trai nhỏ a, em khả năng không biết, năng lực Quý Kỳ đặt ở nơi nào đều là nhất đẳng nhất hảo, chị cũng chỉ muốn kéở một nhân tài cho chủ nhân mới thôi mà.”

“Em biết.” Quý Hựu An không chút do dự, “Chị gái dù làm cái gì đều có thể làm được tốt nhất.”

Nhưng tốt nhất đôi khi chính là một loại gánh nặng.

Cho vào trong nồi một mâm cay rát thịt bò, đôi mắt Quý Kỳ không quá rõ ràng phương thức tỏa ánh sáng: “Nói sau nhé, khả năng tớ sẽ rời đi Bình Xuân đổi một thành phố khác, tựa như như cậu nói vậy, tớ ở đâu cũng sẽ không đói chết.”

“Cũng đúng, nhưng là cậu không thể vừa rời Bình Xuân liền bỏ người bạn tốt là tớ!” Trình Ninh Nhạc cũng không bắt buộc.

Lại cùng Quý Kỳ nói chút trong công ty.

Cách mờ mịt sương mù cô đột nhiên ngẩng đầu nhìn chăm chú vào đôi mắt Quý Kỳ nói: “Quý Kỳ, mau ăn tết.”

“Tớ biết.”

“Đi xem cậu đi, không cầu các cậu lý giải cho nhau, nhưng dù sao cũng phải nói rõ ràng không phải sao, bằng không cậu đi đâu trong lòng đều khacs.”

“Ừ.”

“Chị, thịt bò có thể ăn, em gắp cho chị.”

“Câụ buông ra, chị còn chưa ăn đâu! Quý Kỳ cậu là người phụ nữ vô tâm còn gật đầu, một mâm thịt bò đáng giá cùng tớ xé rách mặt sao?!”