[Rindouangry] Luân Chuyển Bất Hẹn Tái Kiến

Chương 18: Tao Ngu

Xoẹt!

Cánh cửa giấy bị chém trượt ngã thành 2 mảnh chia lìa.

"Hả?" Sakuraba xoay lưng ra sau, thộn mặt.

"Vết chém ngọt sớt. Tao đã muốn thử làm cái này lâu rồi." Rindou tra kiếm vào bao.

"Thằng khốn, trả tao thanh katana. Sao mày dám lục cốp xe tao cuỗm nó đi chứ." Sanzu từ phía sau dí tới nơi.

"Cầm lấy!" Rindou ném trả.

Anh gác tay lên vai tên béo mập đứng khúm núm bên cạnh mình "Mang thai rồi lão đại gì đó sao cơ? Mày bằng lòng kể tao nghe lại không?"

"Em trai nhà Haitani? Haitani Rindou! " Sakuraba run rẩy không dám tin tưởng. Nhà hàng này là nơi các băng đảng lựa chọn gặp mặt hay họp bàn. Nhưng Phạm Thiên hành tung bí ẩn, gặp trúng cũng quá xui xẻo đi.

"Hả, mày biết tao à?"

Lão đại đá lông nheo ra hiệu "Lễ độ đi Sakuraba, đây là người của Phạm Thiên đó."

Sakuraba thấy hình xăm trên cổ Rindou, bị sự ác độc của người kia dọa không dám nhìn thẳng, được cái hắn có miệng lưỡi khéo nói "Tôi từng là một thành viên nhỏ trong băng Thiên Trúc, chắc Rindou-san không nhớ đâu."

Rindou hờ hững cười "Tao cần biết mày à."

Sakuraba chả có tí tức giận nào, ngược lại càng khép nép sợ ăn nói mắc lỗi "Xin hỏi, sao Phạm Thiên lại có mặt ở đây?"

"Hỏi sao tao ở đây à?" tay cậu nhịp nhịp vỗ bả vai tên béo, lão đại một băng cứ vậy sởn da gà run lẩy bà lẩy bẩy không hình tượng, cả người lạnh toát. Hỏi sao lạnh toát? Vì khẩu súng đang chọc vào lưng hắn, Rindou ngả ngớn hỏi tên mập, họng súng dí vào xoay nghiến "Sao tao lại ở đây nhỉ?"

"Sa ... Sakuraba... Mày mau thả omega đó ra nhanh lên."

Sakuraba méo hiểu gì nhưng cũng tuân lệnh cởi dây trói Angry.

Souya xoa xoa cổ tay in hằn vết dây thừng, chắp hai tay ra sau lưng đi đến trước mặt Rindou, vêu mỏ giả đò dụi dụi mũi chân xuống chiếu.

Rindou vứt tên mập ra xó, ngón tay lòn vào khoảng trống giữa vòng và cổ, ghị mạnh. Souya mất đà té bụp dính sát Rindou "Đây là con hàng tao đánh chủ ý trước. Sao nào? Băng Polo muốn giành với tao?"

Tên mập xua tay trối chết "Không có không có, Rindou-dono, là hiểu lầm thôi."

"Được! Nếu là hiểu lầm thì tao mang người đi được rồi chứ."

"Vâng vâng."

Hành lang to rộng, người nam nhân mặc vest hồng, tóc hồng, ... Cả người quyên cây hồng, thanh katana chống trên vai cũng hồng nốt.

Hai vết sẹo hình chữ thập bên khóe môi tô điểm cái 'điên' riêng hắn. Hắn cười thích thú "Mày vừa gây ra tổn thất cho Phạm Thiên đấy, tuy lũ Polo yếu và ít nhưng cũng là khách hàng mua vũ khí bên ta. Tao có cần trừ khử nguyên nhân thay mày tại đây không nhỉ!" quét mũi kiếm về hướng Souya.

"Tao sẽ trả phí mượn thanh takana sau, một chiếc vòng cổ có xích.  Nhờ sếp đeo hộ mày được chứ, Sanzu."

"Đừng khích tao bằng mấy lời đó."

"Loại vòng dùng cho omega ấy. Mày được thử hóa trang thành một O."

"Mày ..." Sanzu rút một đoạn kiếm sáng bóng ra khỏi vỏ.

"Tao chả thích chọc xé làm lớn chuyện, đồng nghiệp phải bao che giúp đỡ nhau xíu chứ. Vậy nên xí xóa nhé."

Sanzu hừ lạnh, thu kiếm bên hông cất bước lướt qua.

Souya kê ngón tay lên môi suy tư "Người đó ... Tao có chút ấn tượng đã gặp qua đâu rồi."

Rindou giống như không để ý lời nói vu vơ của cậu, thô bạo dẫn ra xe.

"Rindou?"

"Cảm ơn vì đã cứu tao nhưng sao mày lại xuất hiện đúng lúc vậy?"

"Hai lần không phải ngẫu nhiên, mày gắn định vị trên vòng cổ đúng không?"

Rindou thô bạo ném Angry vào ghế sau "Lái xe đi!"

Angry rên một tiếng, chống khuỷu tay nâng người dậy "Đừng giận ... Lần này không phải tao tùy ý nhảy vào nguy hiểm đâu. Tao bị chuốc thuốc mê ... A, Rindou ... Đau quá!"

Hắn nắm lấy cổ chân phải của cậu, một tiếng crốp đơn giản, cổ chân Souya liền trẹo. Cách bẻ đầy nhẹ nhàng nhưng vài giây sau, chỗ trẹo bắt đầu sưng tấy, cơn đau cứ nhân lên 2 rồi lại lên 3.

Cái nhìn vô cảm của hắn dành cho cậu, lạnh lùng tra hỏi "Đã chọn ở bên tôi nhưng vẫn đi xem mắt. Em thích trò nɠɵạı ŧìиɦ nhỉ?"

"Không phải ..."

"Em không nghĩ nếu không nhờ chiếc vòng chỉ cho tôi biết em đang ở đâu, thì việc em lén lút sau lưng tôi ... Dẫn đến sắp bị hϊếp tập thể bởi một tá thằng, rồi mang thai của bất cứ ai trong chúng nó. Tưởng tượng điều đó thôi đã làm tôi tức điên lên được Souya. Tôi có cần bẻ hết 2 chân em không, để em không đi đến chỗ có thằng alpha nào được hết."

Rindou từ tốn cởi giày rồi tới vớ Souya ra, vết bầm tím cổ chân thật thảm. Ngón cái nhè nhẹ ấn lên, cậu tê giật co rụt người. Đặt chiếc chân bong gân lên đùi mình, bàn tay chuyển dời sang chân còn lại, lạnh buốt xoa xoa da thịt dưới ống quần omega, như thật Angry nói một câu không vừa ý thì hắn sẽ bẻ chân cậu ngay.

"Ư ... Tao ghét mày ... Mày hung dữ với tao. Mày còn không thèm nghe tao giải thích."

Angry uất ức đập tay nện vào nệm ghế bùm bụp "Mày giỏi thì bẻ đi ... Mày giỏi bẻ hết tay chân tao luôn đi."

Rindou đớ lưỡi "Tôi không ..."

"Mày không cái kéc chứ không ... Mày bẻ trẹo chân tao rồi còn gì ... Mù mới ngỏ lời muốn mày làm bạn trai. Tao ngu, tao ngu!"

Rindou từ trạng thái tức giận cũng đổi thành tên bạn trai tệ bạc (em ấy nói) hoảng vcl luôn. Tim anh đập dum dum ba bum, cùng phận em út với nhau sao không rõ. Uy lực khủng khϊếp của sự nhõng nhẽo.