Bạch Nguyệt Quang Nam Thần Tự Cứu Hệ Thống

Chương 19: Thợ săn vampire (4)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Thanh lúc nào cũng mang theo máy tính, có thể lập tức tra dữ liệu của sở cảnh sát.

Căn cứ vào đặc điểm của ả vampire, ví dụ như dung mạo, quần áo, liền tra được thân phận của ả.

Ả tên là Vạn Phương, thuê nhà trong tiểu khu này, từng phạm tội lừa đảo cùng sử dụng chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hôm qua cảnh sát phát hiện bạn trai ả mang theo một cây đao từ tiểu khu chạy ra, sau đó nhảy sông tự sát ở con sông gần đó, ngoài ra thanh đao trên người bạn trai ả có dấu hiệu sử dụng qua, đi tới phòng trọ của Vạn Phương để tìm kiếm thi thể lại không phát hiện được gì, chỉ để lại vết máu. Vạn Phương mất tích một cách thần bí, không ngờ tối nay ả lại xuất hiện ở bãi đỗ xe ngầm này một cách kỳ diệu.

"Rất có khả năng Vạn Phương cùng bạn trai phát sinh tranh chấp, bị bạn trai chém chết —— đâm vào ngực, cắt đứt yết hầu, sau đó bị vampire thể ngủ đông bám vào người, trở thành vampire, trốn ở trong tiểu khu, tìm cơ hội hút máu." Lý Việt Bạch nói.

Mà bé gái kia chỉ là con của một hộ gia đình bình thường trong tiểu khu, không biết vì cái gì mà nửa đêm cha mẹ bé lại đánh chửi nhau, đập nồi đập bát tứ tung, bé gái sợ hãi, liền lén mở cửa chạy ra ngoài, không ngờ lại gặp Vạn Phương biến thành vampire.

Vừa trải qua một trận ác đấu, trên người Lý Việt Bạch dính không ít chất lỏng ghê tởm, máu chảy đầm đìa, đương nhiên không thể gặp người khác, vì thế sai Diệp Thanh đưa bé gái về nhà, Lý Việt Bạch phụ trách cất xe, sau khi chờ Diệp Thanh trở về, hai người cùng đi lên lầu, đến phòng trọ của Cố Tây Sa.

Lý Việt Bạch mệt đến nỗi không thể tự hỏi, cũng lười lấy nước ra tiếp Diệp Thanh, vì thế hắn đi tắm rửa một lúc, tìm một bộ quần áo thoải mái mà thay, nằm ườn trên sô pha mới có thể tiếp tục suy nghĩ.

Diệp Thanh ôm máy tính ngồi ở một hướng khác của ghế sô pha, ánh sáng xanh phát ra từ máy tính chiếu lên mặt.

"Vừa rồi Vạn Phương nói mình là "bá tước phu nhân Kahn Stan" rốt cuộc có nghĩa gì?" Lý Việt Bạch gãi đầu, lấy di động từ đống quần áo vừa thay ra, mở baidu.

—— Bá tước phu nhân Kahn Stan ở trong truyền thuyết vampire, sinh sống khoảng thế kỷ 16 ở Áo, chỉ hút máu tươi thiếu nữ, tầng hầm của lâu đài nàng ở chất đầy thi cốt thiếu nữ.

Như vậy liền có thể giải thích tại sao đối tượng xuống tay của Vạn Phương là một bé gái.

"Chính là chúng ta chẳng biết gì nhiều về vampire." Lý Việt Bạch thở dài: "Hiện tại chỉ biết là bạc có thể gϊếŧ chết chúng nó."

Nói cách khác, tiếp theo, vì phòng ngừa bị vampire tấn công, cần phải chuẩn bị một lượng lớn bạc nguyên chất —— vũ khí bằng bạc, đạn bạc... Giá thị trường của bạc cũng không cao lắm, mấy đồng tiền một chỉ, nhưng nếu muốn một lượng lớn, số tiền chi ra vẫn khá khả quan.

Dùng di động kiểm tra tài khoản ngân hàng của Cố Tây Sa, tiền trong đó rõ ràng không đủ.

Lần trước xuyên, thái tử điện hạ giống bàn tay vàng vừa thần kỳ lại ngoan ngoãn nghe lời, hắn muốn y giúp cái gì, y hỏi cũng không thèm hỏi, răm rắp làm theo. Chính là lần này, Diệp Thanh không phải loại dễ lừa gạt như vậy.

Lý Việt Bạch đỡ trán, nghĩ đi nghĩ lại giống như soạn giáo án trong đầu.

Thế giới quan, phương pháp luận, là cái gì, vì cái gì, làm như thế nào...

Đầu tiên phải giải thích cho Diệp Thanh hiểu vampire là gì, có nguồn gốc như thế nào, sau đó tóm tắt những mốc thời gian chính trong tương lai, lại bàn xem nên tránh mấy thứ đó như thế nào, quan trọng nhất là phải giải thích xem tại sao mình biết nhiều như vậy... Thầy Bạch cảm thấy chữ trong đầu bay loạn lung tung phèo, mệt mỏi đến một chữ cùng lười nói.

Cũng may là Diệp Thanh dứt khoát lưu loát lựa chọn giúp hắn.

"Tây Sa." Diệp Thanh từ trên màn hình máy tính ngẩng đầu: "Tại sao anh lại biết nhiều như vậy?"

Quả nhiên, rất nhanh liền bại lộ.

Ánh mắt Diệp Thanh rất lạnh, chăm chú nhìn kỹ, trăm phần trăm lý trí, là ánh mắt có thể nhìn thấu hết thảy.

"Tiểu Diệp, nghe sư phụ cẩn thận nói cho cậu đi, chuyện là thế này..." Lý Việt Bạch thở dài, đem chân đặt lên trên bàn trà, chuẩn bị đem cái lý do đã nghĩ cả vạn lần trong đầu như niệm kinh nói ra, chính là lúc chuẩn bị mở mồm lại sửa lại.

Quá phiền phức.

Lý Việt Bạch cái gì cũng không sợ, chỉ sợ phiền phức, sợ che dấu không thành công.

"Tôi là người xuyên đến." Lý Việt Bạch gằn từng chữ một mà nói.

"..." Diệp Thanh nheo mắt.

"Cố Tây Sa sẽ không có việc gì, chờ tôi giải quyết xong vấn đề, rời đi, hắn sẽ trở lại." Lý Việt Bạch trước tiên nói trọng điểm: "Tôi và cậu, là minh hữu."

"Chứng minh như thế nào?"

"Nếu tôi muốn làm hại cậu, tôi sẽ che giấu mọi chuyện, nói mình là Cố Tây Sa." Lý Việt Bạch nhún vai: "Dù sao cậu cũng tin hắn."

"Anh chấp nhận bại lộ thân phận, rốt cuộc muốn nói cho tôi cái gì?"

"Tình huống nguy cấp, tôi không có thời gian cùng cậu vòng vo tam quốc." Lý Việt Bạch nói sơ qua tình huống một lần, đặc biệt nhấn mạnh ba điểm:

Thứ nhất, vampire rất nhanh sẽ xuất hiện ở mọi nơi.

Thứ hai, Diệp Thanh sẽ bị bám vào người, trở thành vampire.

Thứ ba, Cố Tây Sa sẽ bị vampire bắt đi, cải tạo thành cỗ máy gϊếŧ người, tới gϊếŧ Diệp Thanh.

...

Sau khi Lý Việt Bạch nói xong, Diệp Thanh lâm vào trầm mặc ngắn ngủi.

"Nếu cậu tin tôi, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều." Lý Việt Bạch cực kỳ thành khẩn: "Nếu cậu không tin, tôi sẽ tìm thêm chứng cứ."

Hắn nhắm mắt lại, chờ đợi tất cả những tình huống có thể xảy ra.

Hệ thống không nói bại lộ thân phận sẽ như thế nào, cái gì cũng có khả năng xảy ra.

Nhưng mà lời nói của Diệp Thanh lại ngoài dự kiến của hắn.

"Tôi tin anh." Diệp Thanh gật đầu: "Tôi cũng là người xuyên đến."

WTF!!!

Hóa ra cậu cũng như vậy!

Quả nhiên thế giới đầy rẫy những lỗ hổng, khắp nơi đều có người xuyên qua!

"Thật trùng hợp." Lý Việt Bạch cười khổ: "Không thể tin lại có chuyện trùng hợp đến vậy."

"Đinh! Chúc mừng gặp gỡ! Xin hỏi có lựa chọn nhiệm vụ đồng minh vừa tạo thành lần này hay không." Hệ thống cao hứng phấn chấn đột nhiên nhảy ra.

Lý Việt Bạch không chút do dự chọn "Có".

"Hai bên đều chọn "Có", quan hệ đồng minh xác lập, chỉ cần trong nhóm có một người tử vong, hệ thống sẽ phán định nhiệm vụ này thất bại."

Hệ thống thật cao hứng.

Cho nên đồng minh này có cái tác dụng chó má thế sao? Lý Việt Bạch muốn cho hệ thống một đấm.

Tuy nhiên nghĩ lại, đối với hai người xa lạ mà nói, việc này tốt đến không thể tốt hơn, tránh khả năng phản bội gϊếŧ hại lẫn nhau.

Thần kinh vốn căng chặt của Lý Việt Bạch lập tức thả lỏng, hận không thể cho cả người lên ghế sô pha. Cuối cùng cũng có thể không cần giả trang Cố Tây Sơ!

"Cậu xuyên tới khi nào?"

"Khi ở tiệm thịt nướng BBQ, sớm hơn anh một chút." Diệp Thanh trả lời.

Diệp Thanh cũng giống Lý Việt Bạch, y đến từ một thế giới không khác nhiều lắm so với thế giới hiện tại bọn họ đang ở, điểm khác là không có vampire. Lý Việt Bạch cũng không thể biết được bọn họ có đến từ một thế giới hay không, dù sao thì thế giới rất nhiều, không gian giống nhau cũng vô số.

Nhiều đến nỗi tính cách cùng gia đình của Diệp Thanh cùng Diệp Thanh thế giới này không khác nhau nhiều lắm, cho nên y chỉ cần cứ như bình thường liền có thể giả vờ.

Diệp Thanh cũng có một hệ thống giống Lý Việt Bạch, tin tức cung cấp cũng giống nhau.

"Chúng ta từng gặp nhau ở thế giới nào chưa?" Lý Việt Bạch nhớ tới một vấn đề không đâu vào đâu: " Cậu từng đến chưa?"

"Kinh đô hoa rơi là cái gì?" Diệp Thanh nhíu mày phủ nhận: "Hoàn toàn không biết."

"Cổ đại, Đại Đoan triều, hoàng đế là Mộ Dung Phong."

"Không có."

"Đây là lần thứ mấy cậu xuyên qua?" Lý Việt Bạch tiếp tục hỏi.

"Không nhớ rõ, có thể là lần đầu tiên, bởi vì tôi không nhớ rõ mấy cái thế giới khác." Diệp Thanh nhíu mày nói.

"À, lính mới?" Lý Việt Bạch cười: "Không sao, thầy đây sẽ che chở cho cậu."

"Ừ."

Nói là muốn che chở cho người khác, nhưng kỳ thật đối với bước tiếp theo, Lý Việt Bạch chỉ có hai kế hoạch mơ hồ:

Một, thiết kế ra các loại vũ khí đặc thù.

Hai, thu thập tin tức xem có vampire nào xuất hiện không.

Cái thứ hai còn dễ làm, dù sao thì Diệp Thanh là cao thủ máy tính của sở cảnh sát, chỉ cần nối điện thoại của cảnh sát đến đây, hễ nhận được mấy cú điện thoại có liên quan đến vampire, đều lưu ý, xin cấp trên chủ động yêu cầu đi điều tra là được.

Nhưng cái đầu tiên thì không dễ như vậy... Quốc gia này đối với việc quản lý vũ khí từ trước tới nay đều vô cùng chặt chẽ, ngay cả cảnh sát giữ súng cũng bị hạn chế, Lý Việt Bạch là một công dân bình thường tuân thủ pháp luật, đối với chuyện lấy vũ khí từ nơi nào đều không có manh mối.

Diệp Thanh... Từ từ, cậu Diệp Thanh này có thể cất một cây kanata dưới ghế xe, khẳng định có biện pháp đi?

"Anh bình tĩnh, tôi tìm một chút thông tin." Diệp Thanh nghiêm trang trả lời, sau đó nhắm mắt lại, ngón trỏ tay phải nhẹ nhàng ấn trán.

Không hiểu tại sao có một loại moe của người máy.

"Có." Không bao lâu sau, Diệp Thanh mở mắt: "Tôi có một người bạn mấy năm trước buôn bán đạn dược vũ khí trái phép trên mạng, sau lại nghe thấy vài tiếng gió, không dám bán, mấy thứ đồ tồn kho đó vẫn chưa xử lý được..."

"Súng thì sao?"

"Tôi có súng cục cấp." Diệp Thanh cười cười: "Một khẩu 92 ly, một khẩu Revolver.."

Hai loại súng này đều dùng đạn chuẩn đường kính 9 mm.

"Tại sao cậu lại được phát súng trong khi không làm nhiệm vụ, lại có hai khẩu nữa? Cậu mới có vài tuổi mà?" Lý Việt Bạch cảm thấy quả thực không có thiên lý.

"Tôi đã thông qua thí nghiệm độ bình tĩnh cấp quốc gia." Diệp Thanh nói: "Chắc chắn sẽ không có chuyện nguy hiểm nào xảy ra, khả năng duy nhất chỉ có thể là --- tự sát."

Nói cách khác, cho dù toàn sở cảnh sát không có một ai đáng tin, thì vẫn có Diệp Thanh là người đáng tin nhất.

"Chuyện sử dụng bạc cũng khá ổn, chỉ cần có công cụ mạ lớn, mạ bạc cho những viên đạn đó là được, hoặc là cũng có thể cho bột bạc bạc viên vào đạn, như lúc nãy chúng ta làm vậy." Lý Việt Bạch càng nghĩ càng cảm thấy mọi chuyện đều thuận lợi: "Loại công nghệ mạ này có rất nhiều nhà xưởng, dụng cụ điện có thể làm."

Hắn tùy tiện tìm kiếm trên baidu từ khóa mạ bạc, rất nhanh hiện lên mấy cái quảng cáo, nhiều nhất chính là của công ty điện Bách Lượng.

"Cậu xem, giống như của công ty Bách Lượng vậy, nhưng chúng ta không có khả năng ìm được công ty cao cấp như vậy, tìm một cái nhà máy nhỏ sắp đóng cửa là được, tìm cách mua lấy... Chỉ là hơi phiền phức." Lý Việt Bạch chưa từng làm qua loại chuyện này, đau khổ suy nghĩ xem nên làm thế nào để có thể sử dụng máy móc trong xưởng của người khác.

"Công ty Bách Lượng cũng được." Diệp Thanh gật đầu: "Nhà tôi mua."

"..."

- ---

Súng 92 ly (Beretta 92)

Súng Revolver. Cảm ơn bạn @ThepkoGi đã giúp mình:3