Văn án chi tiết :
Ninh Ninh vô tình xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tu tiên, trở thành vai nữ phản diện tiểu sư muội độc ác.
Nếu muốn sống lại, bắt buộc phải theo cốt truyện mà diễn, trở thành vai ác không ngừng tìm đường chết.
Đối tượng công lược số một : Bạch nguyệt quang - Đại sư huynh.
Sư huynh trời sinh mang kiếm cốt, tu vi trác tuyệt, Ninh Ninh bộ mặt xuân tâm nhộn nhạo, không màng đêm khuya đến gặp hắn, ai ngờ đối phương chỉ nhàn nhạt gật đầu “Muội muốn học... chuyện vượt ngoài độ tuổi của muội sao ?”
Vì thế trong đêm khuya thầm lặng, Đại sư huynh liền mang ra một bộ bí tịch kiếm pháp độ khó siêu cao, Ninh Ninh bị bắt khổ luyện cả một đêm, thân mệt như chó, tâm xám ngắt.
Đối tượng công lược số hai : Cao lãnh bệnh kiều Trưởng lão.
Trưởng lão trong một trận đại chiến tu vi bị hủy, một mình ở trên núi tĩnh dưỡng.
Một hôm nào đó Trưởng lão đang đánh đàn, Ninh Ninh vốn muốn đi quấy rối, ai ngờ hít phải hoa độc, cơ thể không động đậy được, đau nhức đến khó nhịn, cứ như vậy mà đứng giữa trời gió rơi nước mắt.
Trưởng lão thấy nàng khóc, lại tưởng gặp được tri âm, nàng càng khóc, hắn đàn càng vui vẻ, thiếu điều thông báo với cả Tu Chân giới .
Đối tượng công lược số ba : Tiểu sư đệ tính cách quái gỡ.
Chính là vị nam chủ thần thánh - tiểu sư đệ xuất thân bần hàn, huyết mạch không thuần chủng, ở trong môn phái nhận hết mọi sự kỳ thị, bị ức hϊếp đến cả người đầy thương tích.
Ninh Ninh cố tình làm đổ nước linh tuyền trị thương của hắn, ai ngờ thứ này đã sớm bị người có tâm tráo thành độc ăn mòn mãn tính, bắn vào chân khiến nàng bị thương.
Thiếu niên rũ mắt ngồi xổm ở một bên, bàn tay nhẹ nhàng giúp nàng xử lý vết thương “Vì sao lại giúp ta?”
Hình như là từ lúc này, cốt truyện về sau càng ngày càng phát triển theo hướng kỳ quái.
Thiếu niên xưa nay tính tình hung ác nham hiểm vùi đầu ở cổ nàng, âm thanh có chút ngẹn ngào, sâu thẳm trong đó là cực hạn thuần phục cùng khát cầu.
“Đừng rời bỏ ta.”
[Kim chỉ nam đọc truyện]
1. 1vs1, nam chủ là Bùi Tịch, cũng không phải soái ca vạn người mê.
2. Đây là một cuốn sảng văn hài, là sảng văn, sảng (việc quan trọng nhắc lại ba lần)