Không Cần Trốn

Chương 52: Trở về nhà

Tần Thâm không còn trong phòng, sau khi tỉnh lại, cô mới biết được ngày hôm qua cô có bao nhiêu chủ động.

Không biết bắt đầu từ khi nào, cô thế nhưng lại một lần nữa bắt đầu tiếp nhận hắn, thậm chí so với trước đây càng lún càng sâu. Bạch Ti Ti không muốn tiếp thu sự thật này, cô mới hai mươi tuổi, cô cũng không muốn sinh đứa nhỏ ra.

Việc cấp bách nhất bây giờ chính là phải nghĩ cách xóa sạch đứa nhỏ này.

Mấy ngày gần đây, có lẽ Tần Thâm còn đang xử lý hậu sự cho ba hắn, hắn không có ở nơi này, cô bắt đầu kế hoạch chạy trốn khỏi biệt thự, biệt thự thoạt nhìn chỉ có hai người, nhưng bên ngoài nhất định còn có người giám sát, mà cô gần đây thoạt nhìn thực ngoan ngoãn, bên ngoài đề phòng nhất định không còn nghiêm ngặt như thời gian trước, hiện tại nhân lúc trời tối, chỉ cần có thể ra khỏi biệt thự, hết thảy đều dễ làm.

Vấn đề chính là chỉ bằng năng lực của cô, từ trong biệt viện to lớn như này chạy ra là quá khó khăn.

Cô nghĩ nghĩ, không thể không từ bỏ ý niệm này, chuyện này còn phải bàn bạc kỹ hơn.

Thời điểm Bạch Ti Ti hết đường xoay xở, cô bỗng nghe thấy tiếng còi, điều này làm cô bị dọa đến nhảy dựng, cô cho rằng Tần Thâm đã trở lại, nhanh chóng tắt đèn giả vờ như đang ngủ.

Không đợi cô cố gắng ru ngủ bản thân xong, người giúp việc đã ở bên ngoài cửa gõ cửa, “Bạch tiểu thư, bên ngoài có một vị tự xưng là chị của tiên sinh vừa mới tới.”

Chị của Tần Thâm? Cô hình như chưa từng nghe hắn nói quá.

Chị của Tần Thâm đã trở lại, hắn nhất định sẽ không trở về, cô không biết đến sự tồn tại của chị gái Tần Thâm, chị của Tần Thâm cũng không nhất định biết đến việc cô tồn tại, nếu cô có thể nương theo cơ hội lần này, nói không chừng còn có thể chạy ra ngoài đi.

Nghĩ như vậy, Bạch Ti Ti nhanh chóng mặc quần áo, cô sửa sang lại vẻ ngoài rồi mới đi xuống nghênh đón chị Tần Thâm.

Chị của Tần Thâm trên dưới ba mươi tuổi, thoạt nhìn thực tuổi trẻ, lớn lên cùng Tần Thâm cũng có năm phần giống nhau, lúc cô ấy thấy Bạch Ti Ti, có chút giật mình, ngay sau đó lại thực vui vẻ, “Ti Ti? Không nghĩ tới em vậy mà lại cùng Tần Thâm ở bên nhau!”

Bạch Ti Ti có điểm kỳ quái, cô chưa thấy qua cô ấy, cô ấy vậy mà lại biết tên cô, “Chị chắc là chị của Tần Thâm đi, tôi là bạn gái Tần Thâm, Tần Thâm hôm nay không ở nhà.”

Cô biết chị của Tần Thâm nhất định không biết chuyện xảy ra giữa hai người, xem biểu tình của cô ấy cũng có thể đoán được, điều này càng tiện cho kế hoạch của cô.

Chị Tần Thâm nhìn thấy người đến là cô, thực nhiệt tình, “Khi còn nhỏ em đều gọi chị là chị tiểu Tình, hiện tại cũng không cần khách khí như vậy.”

Cô không hiểu ra sao, vẫn là thành thành thật thật kêu một tiếng, “Chị tiểu Tình.”

Tần Tình lên tiếng, quay đầu lại hỏi, “Cảm xúc của Tần Thâm hôm nay không tốt lắm, hôm nay tang lễ qua đi hắn đã không thấy tăm hơi, chị cũng đã hỏi thăm thật lâu mới biết được hắn ở nơi này, không nghĩ tới hôm nay hắn cũng không trở về.”

Cơ hội tốt, Bạch Ti Ti làm bộ, “Gần đây cảm xúc Tần Thâm luôn không tốt lắm, em cũng luôn an ủi anh ấy đừng quá khổ sở, đúng rồi chị tiểu Tình, nhà của em có chút việc phải quay về một chuyến, Tần Thâm lại không trở lại, đã trễ thế này rồi, em cũng không có biện pháp ra khỏi cửa, chị có thể hay không. . .”

Tần Tình không nghĩ nhiều như vậy, ngay lập tức liền nói, “Dễ thôi, bất quá hai người các em đã ở cùng một chỗ bao lâu rồi?”

“Đã hơn hai tháng. . . chị tiểu Tình, chị đừng hỏi, em có chút ngượng ngùng.” Cô ra vẻ thẹn thùng.

Tần Tình thấy Tần Thâm không có ở đây, cũng không muốn ở lâu làm gì, cũng không có suy nghĩ phức tạp, rốt cuộc thì đều đã ở cùng một chỗ, nhất định là nói chuyện tình cảm lâu dài.

Bạch Ti Ti ngồi ở trên xe Tần Tình, trong lòng còn thình thịch nhảy, cô không nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy.

Đêm đã khuya, cô tùy tiện nói một cái địa chỉ ở gần nhà để tiểu Tình thả cô ở đó.

“Cảm ơn chị, chị tiểu Tình, có rảnh em sẽ mời chị dùng cơm.”

“Không có việc gì, bye Ti Ti.”

“Bye bye.”

Ngồi ở ghế đá trong tiểu khu, cô cảm giác giống như nằm mơ vậy, cô sờ sờ bụng nhỏ, như là có thể cảm giác được đứa nhỏ tồn tại, nháy mắt cô cảm thấy, có một đứa nhỏ thật ra cũng khá tốt.

Có một đứa bé thuộc về mình, nho nhỏ, mềm mại, cắn ngón tay nhìn cô, tâm cô nhất định đều sẽ bị hòa tan.

Nhưng nghĩ đến tuổi của cô, tương lai của cô, cô lại không muốn bị đứa nhỏ trói buộc.

Cầm lấy ít tiền vừa mới mượn được của Tần Tình, cô đi đến tiệm thuốc 24h mua que thử thai, lại đi KFC thí nghiệm một chút.

Nhìn hai vạch đỏ hồng trên que thử thai, cô cũng không có quá nhiều kinh ngạc, khả năng bởi vì sớm đã biết sẽ là kết quả này.

Chậm nhất là ngày mai Tần Thâm sẽ biết tin tức cô trốn chạy, nói thật, cô cũng không xem như chạy trốn đi. Cô muốn thừa dịp đêm nay suy nghĩ thật kỹ một chút, hiện tại muốn chạy nhanh về nhà xem người nhà thế nào.

Buổi tối mười một giờ, mẹ Bạch Ti Ti còn tò mò, ai lại đến gõ cửa tối như vậy, trong lòng còn có chút chờ mong, hy vọng là con gái bà trở về, bởi vì con gái bà mất tích đã lâu, bà không có báo cảnh sát, bởi vì bà biết con bà là bị Tần Thâm bắt đi.

“Mẹ, con đã trở về. . .” Bạch Ti Ti thấy gương mặt quen thuộc của mẹ, nước mắt trào ra.

“Ti Ti. . . Con rốt cuộc cũng đã trở lại. . .” Mẹ con kích động ôm nhau.

Cô vào phòng, mẹ cô ra dấu ý bảo cô nói nhỏ một chút, đừng làm ồn đến giấc ngủ của ông bà nội.

Cô uống nước ấm trong nhà, thân thể dần dần có chút ấm áp, “Mẹ, hai tháng này . . .”

“Mẹ biết, bởi vì Tần Thâm đưa con đi.” Mẹ Bạch Ti Ti một chút cũng đều không kinh ngạc.

Cô nghi hoặc thái độ của mẹ, “Đúng vậy.”

Mẹ Bạch Ti Ti đi vào phòng, lấy ra một quyển album đưa đến trước mặt cô, chỉ vào một người trên tấm ảnh chụp hỏi, “Con nhìn xem, có quen mắt không.”

Bạch Ti Ti nhìn ra được đây là một tấm ảnh cũ, cô hồ nghi vừa nhìn, ảnh chụp là cô của lúc nhỏ cùng với một bé nam.

Còn không phải là bạn chơi cùng cô khi còn nhỏ sao, có cái gì đẹp. Nhưng là mẹ bảo cô nhìn kỹ. Cô nhìn dáng vẻ của đứa bé bên cạnh này, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý niệm.

Đứa nhỏ mười mấy tuổi này, sao lại giống Tần Thâm như thế?