Độc Dược Mê Dục

Quyển 2 - Chương 77: [Hạnh Thôn H] Hạnh Thôn khó có thể

Chương 84: [Hạnh Thôn H] Hạnh Thôn khó có thể thoả mãn du͙© vọиɠ

"Hạnh Thôn. . . . . Không muốn. . . . . . Em thật sự không xong rồi. . . . . ." bàn tay Hổ Phách vô lực đặt trước ngực, muốn đẩy

người kia ra, lại bị hắn bắt lấy đưa lên môi. Chiếc lưỡi hắn liếʍ láp từng ngón tay nhỏ bé, cuối cùng nhu thuận như mèo giúp cô liếʍ sạch mồ hôi trong lòng bàn tay.

Bị lăn qua lăn lại hành hạ đến triệt để, Hổ Phách cũng không biết đã trôi qua bao lâu.

Lúc cô và Hạnh Thôn thuê phòng trời chỉ mới vừa ngã về phía Tây, hiện tại ngoài cửa sổ đã đen nghịt. Màn đêm náo nhiệt ở Tokyo đã sớm không còn nữa, đêm đã khuya.

Nhưng người đàn ông ở trên người mình vẫn giống như là vừa mới bắt đầu, dù đã

bắn tinh vào bụng cô bao nhiêu lần. Du͙© vọиɠ bên trong hoa huyệt đã sưng đỏ lại bắt đầu rục rịch.

"Bây giờ em đã chịu tin tưởng anh?

Anh không lừa em. Ngoại trừ em ra, anh chưa từng đυ.ng vào người con gái nào khác."

Trong đôi mắt màu tím sẫm của Hạnh Thôn đầy nhu tình, thân thể cường tráng phủ đầy mồ hôi. Nếu như Hổ Phách nhìn phía sau lưng hắn, sẽ biết trên tấm lưng rộng rãi này có bao nhiêu vết cào do cô lưu lại.

Hạnh Thôn ôm lấy Hổ Phách đang xụi lơ. Hắn quỳ xuống giường, tách đôi chân thon dài của cô ra. Một tay duỗi ra giữ lấy thân thể vô lực của cô trên vai mình, một tay xoa nắng mông cô, tách mười phần thịt mông mềm mại co dãn ra, lộ ra cúc huyệt.

Ở tư thế này trực tiếp đi vào, cả hai người thở hổn hển lặng lặng ôm nhau, trong phòng có thể nghe thấy tiếng hai trái tim trong l*иg ngực đang đập cùng tần suất.

"Em tin. . . . . . Thật sự không xong rồi. . . . . ." Hổ phách mềm mại xin tha, "Có điều. . . . . . Vậy lúc anh muốn thì làm sao?" Khoé miệng hắn bướng bỉnh nhếch lên, ngón tay quấy lấy tóc cô đùa bỡn.

"Muốn biết sao?" Hạnh Thôn đè mông Hổ Phách ám chỉ, hông động vài lần, cơ quan sinh dục nửa mềm ở bên trong hoa huyệt tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ chuyển động.

"Không muốn. . . . . . Hạnh Thôn. . . . . Tha cho em đi. . . . . ." Hổ Phách lôi kéo sợi tóc

đang quấn trên ngón tay Hạnh Thôn, thân thể bủn rủn không thể khống chế được sức mạnh khiến vài ngọc tóc đứt đoạn, Hổ Phách sợ đến lập thức buông tay ra, tự an ủi mình đây là tóc hắn thôi.

"Nhưng anh lại rất muốn nói cho em biết..."

Hạnh Thôn nghiêng đầu ngậm lấy vành tai Hổ Phách, dùng sức cắn. Côn ŧᏂịŧ đang ngâm trong động nhỏ giống như vẫn chưa được phát tiết, bắt đầu cương cứng trở lại.

"Ô. . . . . ." Thân thể Hổ phách chống cự giãy dụa, nhưng trái lại càng làm cho dục trong trong thân thể trở nên cứng rắn, chạm phải vách thịt mẫn cảm, mạch máu cùng gân xanh của côn ŧᏂịŧ nhô lên. Cho dù Hạnh Thôn không động đậy, cơ quan sinh dục vẫn làm do Hổ Phách cảm thấy vui sướиɠ.

"Sẽ hư. . . . . . Thật sự. . . . . . Hạnh Thôn. . . . . ." Hổ phách há miệng cắn vào vai hắn :"bụng căng quá . . . . . . Đã bị anh lấp đầy. . . . . Nhanh rút ra. . . . ."

"Thật khờ. . . . . . Lúc trên giường em cũng

cầu xin nam nhân khác như vậy sao?

Ai cũng sẽ không bỏ qua cho em. . . . . . Anh cũng vậy. . . . ." Hạnh Thôn Ôm Hổ phách ngồi ở mép giường, bắt đầu một vòng gây rối mới. Tiểu huyệt đã bị hắn thao đến khô nay lại ướt mềm. Tuy rằng cô vô lực khẩn cầu kết thúc, nhưng cái miệng nhỏ đã bán đứng chủ nhân, huyệt thịt chăm chú quấn quít lấy dương cụ, hút hắn hướng về nơi sâu xa.

So với Hổ Phách của ba năm trước ngây ngô ngại ngùng không dám nhìn hắn, Hổ Phách của bây giờ như đã biến thành một nữ nhân có thân hình mỹ lệ hấp dẫn bất kỳ ánh mắt của nam nhân nào. Nhưng sự lột xác này lại không phải là ở dưới thân hắn mà thành. Ý nghĩ này khiến Hạnh Thôn vừa yêu vừa không ép được sự ghen tuông ở dưới đáy lòng.

Dục hỏa pha thêm lửa giận, bỗng chốc đã đảo tiến vào tử ©υиɠ. Dương cụ từ trong nhục huyệt cắи ʍút̼ rút ra mấy phần, vừa tàn nhẫn đi vào. Hổ phách tuy rằng luôn miệng nó không muốn, nhưng thời điểm bị thao đến nhắm hai mắt, cô ôm chặt Hạnh Thôn, toàn bộ rêи ɾỉ đều lọt vào tai hắn.

Giọng than nhỏ nhẹ giống như mèo mẹ động xuân, ẩn chứ vẻ quyến rũ vô hạn, thân thể Hạnh Thôn đột nhiên chấn động một lúc. Tay càng tăng sức nắm chặt eo Hổ Phách, nơi đó càng ngày càng lớn, dùng sức đẩy vào trong, đảo đến trọng huyệt hoa toàn tiếng nước. Mị huyệt dịu ngoan bao bọc lấy hắn, mặc hắn xâm nhập.

Qυყ đầυ to lớn đỉnh đến hoa tâm, hung hăn nghiền ép. Mãi đến tận lúc hoa tâm run rẩy, côn ŧᏂịŧ mới tiếp tục đi vào sâu hơn, tiến đến tử ©υиɠ của thiếu nữ. Hổ phách không nhịn được cao giọng kêu một tiếng, không phải vì đau đớn, chỉ là cảm giác nơi không thể đυ.ng đến bị qυყ đầυ chèn ép ma sá làm da đầu cô tê tái, không khống chế được làn sóng da^ʍ thuỷ tiết ra tưới lên tiểu Hạnh Thôn.

"Hổ phách là thích như vậy phải không?

Mới cắm vào đến liền cao triều . . . . . Cơ thể Hổ Phách có thể vì anh mà chảy nhiều chất lỏng hơn rồi đó...." Giọng nói dịu dàng cùng hạ thân đang không ngừng hoạt động của hắn hoàn toàn trái ngược nhau.

Nghĩ đến việc hoa huyệt đã đầy da^ʍ thuỷ bị thao đến chỉ còn một màng mỏng manh khiến Hổ Phách cảm thấy sợ sệt. Hạnh Thôn hình như không có ý định buông tha cho cô, những cú đẩy vẫn lần lượt đâm sâu vào tử ©υиɠ. Thân thể cô hoàn toàn vô lực dựa vào hắn, mơ hồ cảm thấy mình sẽ bị hắn thao chết.

Côn ŧᏂịŧ hắn ở trong huyệt hoa va chạm lung tung đột nhiên đυ.ng phải một khối thịt mềm. Thân thể Hổ Phách đột nhiên căng lên, Hạnh Thôn biết hắn đã tìm được nơi mẫn cảm của cô, lập tức hung hăn chà đạp điểm G.

"Không được . . . . . . Không thể thao nơi đó. . . . . . Hạnh Thôn. . . . ." Thân thể cô mỗi lần bị hắn va chạm đều như muốn ngất đi, những kɧoáı ©ảʍ kịch liệt ấy khiến cho cô không thể nào lơ là, tiếng kêu cũng ngày một lớn. Thân thể ngày một mềm yếu, càng khiến Hạnh Thôn hành động.

"Vì sao nơi đó lại không được? Hả? Nói cho anh biết . . . . Đối với thân thể em, sự hiểu biết của anh quá ít. . . . ."

Hổ phách cắn chặt môi dưới lắc đầu,

loại chuyện này .... Tuyệt đối không được nói ra ngoài.....

Không nghe được câu trả lời, Hạnh Thôn rút dương cụ ra đến miệng huyệt rồi hung hăn đâm vào. Động tác mạnh mẽ khiến hơn một nửa tϊиɧ ɖϊ©h͙ trước đó trào ra ngoài, ngay sau đó côn ŧᏂịŧ liền đảo tiến đến tử ©υиɠ, tại chỗ sâu thẳm trống không bắn ra. Hắn vừa xuất tinh vừa chuyển động, khiến thân thể Hổ Phách đang cao trào run rẩy không ngừng.

Ký ức sau đó dần mơ hồ, Hổ Phách chỉ nhớ lúc mình còn có chút ý thức, cơ quan sinh dục thô ráp kia vẫn đang ở trong thân thể đưa ra kéo vào. Cô ngay cả sức để rêи ɾỉ cũng không có, chỉ có thể mặc Hạnh Thôn dằn vặt.