“Ân... Không cần... Long Nhã... Không cần như vậy...” Hổ Phách bị áp ở trên tường lạnh lẽo, Long Nhã lại vô cùng cường thế trấn áp hết mọi vùng vẫy của cô, thân thể con gái tuyết trắng ở trong phòng tắm tràn ngập hơi nước trông có vẻ càng thêm mê người hơn.
Hai hạt hồng quả trẻn bộ ngực cao ngất, nhũ phong kiều diễm ướŧ áŧ, bên cạnh còn lưu lại trên da thịt một giọt mồ hôi long lanh, Long Nhã vươn đầu lưỡi liếʍ sạch mồ hôi trên ngực, đêm cơ ngực rắn chắc áp thật chặt với ngực cô, lấy vòi nước đặt ở hoa tâm giữa hai chân Hổ Phách, cọ xát cả trên lẫn dưới.
Dòng nước ấm áp mở ra, bắn tại trên âʍ ѵậŧ đang sưng lên, khoảng cách quá gần khiến cho dòng nước mạnh mẽ phun tại hoa huy*t lại bắn ngược. Da thịt hai đùo trắng tuyết vô cùng non mềm, bị đối đãi thô bạo như vậy, trong chốc lát liền trở nên đỏ bừng.
Tiểu huyệt không ngừng bị dòng nước giống như trong cơn mưa xối xả bị chà đạp cọ rửa đến tàn tả, tất cả những dấu vết cũ đều bị rửa sạch sẽ, vòi hoa sen kề sát tiểu huyệt mà ma xát, Hổ Phách bị loại kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ xa lạ lại kịch liệt này khiến hai chân run rẩy, vô lực lắc đầu, “Long Nhã... Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi... Anh không cần như vậy... Không cần...”
Long Nhã dường như hoàn toàn không nghe thấy lời cầu xin của cô,anh lấy khan tắm rộng rãi trải xuống mặt đất rồi ôm lấy Hổ Phách đặt cô nằm xuống, linh tính mách bảo sắp có chuyện gì đó xảy ra khiến cho Hổ Phách nắm chặt lấy tay của Long Nhã, toàn thân khẩn trương căng thẳng, “Không cần... Cầu xin anh đấy Long Nhã... Không được...”
“Không sao đâu,anh chỉ là giúp em rửa sạch sẽ thôi, không sao cả, không phải sợ...” Giống như là đang trấn an đứa bé đang sợ hãi, Long Nhã xoa xoa đầu của Hổ Phách, đem những sợi tóc đang dính trên má cô vuốt ra sau.
Quỳ gối giữa hai chân Hổ Phách, Long Nhã cầm lấy vòi hoa sen mở nước thật lớn, nước bắn ra với lực đạo rất lớn. Anh đem hai chân của Hổ Phách tách ra, lộ ra tiểu huyệt đỏ bừng bên trong đang bị dòng nước cọ rửa.
Long Nhã cầm lấy vòi hoa sen, nhắm ngay Tiểu Trân châu ở phía dưới lôиɠ ʍυ phấn nộn mà cọ rửa, Hổ Phách vùng vẫy kịch liệt muốn ngồi dậy né ra, lại bị Long Nhã gắt gao bắt được cái chân.
“Nghe lời một chút đi, không nên cử động em đang ép anh đem trói em lại sao? Nhìn cái gì đó của người khác chảy ra từ trong thân thể em khiến anh rất tức giận.” Giọng nói so với bình thường càng trầm thấp hơn, Hổ Phách nghe ra tín hiệu nguy hiểm từ bên trong phát ra, không biết Long Nhã tới cùng muốn làm chuyện gì với cô, đành phải cố gắng áp chế du͙© vọиɠ muốn chạy trốn, đón nhận dòng nước cọ rửa tiểu huyệt mang đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.
“Ngoan lắm, cứ như vậy, không nên cử động.” một bàn tay Long Nhã không có ý tốt vuốt ve qua cửa huyệt, di động vòi hoa sen, đem dòng nước nhắm ngay trung tâm cửa huyệt, dòng nước kịch liệt vọt vào tiểu huyệt, khiến chop Hổ Phách phải khóc lóc cầu xin.
Như thể muốn bị lộng hư, Hổ Phách đã không còn biện pháp nào để cho đầu óc mình có thể suy nghĩ bất cứ sự tình gì khác nữa.
Cột nước mạnh mẽ dội vào trong hoa tâm mềm mại, nước từ bên trong văng ra khắp mọi nơi, nước phun ra chỉ chốc lát đã đem tiểu huyệt đầy ắp, bụng nhỏ cũng bị căng đến dần dần biến đại. Áp lực cực lớn không ngừng đưa đẩy nước hướng nhập sâu vào trong không buông tha bất ngõ ngách nào, hoa tâm run rẩy tiết ra đại sóng dâʍ ɖị©ɧ như vậy mà lại bị một cột được bắn tới cao trào.
thân thể Hổ Phách không ngừng co rút, bị hành hạ đến khóe mắt phiếm hồng, nhìn qua vô cùng đáng thương, nhìn bộ dạng của cô khiến cho Long nhã cảm thấy rằng chính mình vừa khi dễ một cô gái, thật sự là rất xấu xa.
“Long Nhã... Long Nhã... Bao tử rất khó chịu... Anh đừng như vậy...” Hổ Phách mang theo khóc lóc nức nở cầu xin, “Thế nào cũng được... chỉ cần anh đừng tưới nước avfo bên trong nữalà được... KHó chịu quá đi... Em muốn ghét anh rồi.”
Thở dài, dục hỏa đố kị trong lòng đều đãtân tành khi nghe thấy tiếng nói có chút khổ cực của cô gái trước mặt, đúng là hoàn toàn không có biện pháp hạ tâm sắt đá đối với như vậy cô, anh buông tay mặc kệ vòi hoa sen rơi xuống, bàn tay to lớn đưa lên bụng cô nhẹ nhàng xoa, sau đó nhấn mạnh một cái, một dòng nước khổng lồ từ trong tiểu huyệt phun trào ra.
“Thật sự là hết cách với em rồi, xem ra đành phải biện pháp khác để xóa hết mọi dấu vết của người đàn ông khác trên người em vậy.” côn th*t kinh người màu tím đen giữa hai chân đang ngẩng lên thật cao, đỉnh đầu lỗ nhỏ đã hơi hơi mở ra, chảy ra bạch sắc chất lỏng, “Muốn kiên nhẫn một chút nha, lần này cũng sẽ không dễ dàng buông tha em đâu, cầu xin tha thứ cũng không có tác dụng.”
Một tay cầm côn th*t thô dài của chính mình lên, một tay kéo ra một chân của cô mở rộng ra, nhắm ngay còn đang tại nước chảy tiểu huyệt đẩy đi vào.
“Uh`m... Thật lớn... Long nhã... Rất nhớ của anh...” Hổ Phách vươn tay, đem nửa quỳ tại nàng giữa háng Long Yara tiếp xuống, nửa người trên chặt chẽ dán sát cùng một chỗ, nàng lần mò hắn anh tuấn mặt, trong mắt hơi nước sương mù, “Ghét nhất anh... Không nói một tiếng nào liền đi.. thật ghét quá đi...” hai tay nắm ở cooe anh, cau mày cố gắng tiếp nhận côn th*t vô cùng vĩ đại của anh, thả lỏng thân thể, một lần nữa thích ứng côn th*t thô dài đến mức bất cứ ai nhìn vào cũng phải há hốc mồm kinh ngạc kia.
Dùng miệng ngăn chặn cô tiếp tục nói ranhững lời nói đả thương người khác, côn th*t cứng rắn tiếp tục gạt mở hoa tâm hướng thật sâu đâm đi vào, đổi lấy tiếng than nhẹ kiều mỵ.
“Không được... Không được đi vào... Ưʍ... Sẽ khiến em hỏng mất...” hoa huy*t liều mạng thắt chặt lại, như thể muốn ngăn cản côn th*t nóng bỏng tiếp tục đi lên phía trước.
“Đây là trừng phạt, cho nên ý kiến của em bị bác bỏ.” Hai tay nắm lấy eo nhỏ nhắn của cô lien tục ép xuống, côn th*t cứng rắn như cục đá, đại qυყ đầυ nghiền nát thâm sâu hoa tâmbên ngoài vẫn còn một đoạn côn th*t chưa đi vào nhưng là như muốn đem tiểu huyệt căng đến khoái nứt ra rồi, vậy mà anh lại vẫn đang không ngừng hướng bên trong mặt đánh phá. Anh vẫn cứ nhắm thẳng vào miệng tử ©υиɠ mà đánh phá mở, đem toàn bộ cắm đi vào, tử ©υиɠ đều đã nhét được tràn đầy.
“Quá sâu rồi... Quá thô... A... Chạm tới nơi sâu nhất rồi... Không được sẽ hư mất...” Trước kia cùng Long Nhã làʍ t̠ìиɦthì anh luôn cực kỳ săn sóc, chưa bao giờ tại ngay từ đầu liền đem toàn bộ côn th*t thô dài sáp nhập như vậy, luôn luôn muốn để cho Hổ Phách đạt cao trào tới hai lần,đến khi bên trong tiểu huyệt mềm nhũn, chỗ sâu nhất chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng d*m thủy làm trơn, anh mới đem phần côn th*t còn lại cắm đi vào một đoạn.
Cho dù những buôi tối động tình lúc đó mà nuốt vào toàn bộ côn th*t đáng sợ của Long Nhã thì Hổ Phách đã cảm thấy rất khó rồi, huống chi hiện tại ngay từ đầu anh đã muốn lập tức tiến vào toàn bộ, “Quá lớn... Bên trong sẽ bị phá hỏng mất...” Hai tay ôm lấy bờ vai Long Nhã run rẩy muốn đẩy ra, vòng eo vô lực vặn vẹo, lại chỉ có thể phí công để cho đại nhục bổng ở bên trong xoay tròn, khiến cho Long Nhã thoải mái thở dài một tiếng.
“Anh chính là muốn đem bên trong em can đến hư hỏng, cho em không có biện pháp lại đi tìm người khác, đó là cách duy nhất. “ Long Nhã bắt đầu từ từ rút ra, cảm nhận xúc cảm như tơ ở bên trong, khẩn căng được có thể khiến cho anh lập tức bắn ra.”Anh muốn hung hăng can em, cho em chỉ trở thành anh, ngoài anh ra thì không ai có thể thỏa mãn của em.”
(Chương sau còn H, ed rồi, beta nữa thôi, còn chưa tới 10 chương nữa là hoàn. Các nàng ủng hộ nhé. 20người cmt và 40 thanks, mai up 2 chương liền. Lý do” đã ed rồi nhưng muốn thả thính.)