“Buông ra... Tay bị siết chặt đau quá...” Hổ Phách kiềm chế nước mắt mà mềm mại lên án, ánh mắt sương mù cùng với bộ dạng toàn thân ửng hồng, giọng nói mang theo tiếng nức nở nhè nhẹ, côn th*t nửa mềm của Tích Bộ vẫn cắm ở hoa huyệt mềm mại của cô, khiến cho Tích Bộ chỉ nghĩ muốn càng ác liệt khi dễ cô.
”Không buông, anh đúng là kẻ cường bạo.” Hạ thân lại bị rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào hoa huy*t, rồi rút ra đâm vào hai lần, ở trong toa xe tiếng nước dinh dính nghe được đặc biệt rõ ràng. Từng đợt từng đợt dùng đôi môi hôn lên khuôn mặt mồ hôi ẩm ướt của Hổ Phách, liếʍ sạch mồ hôi trên trán cô.
”Đừng đùa nữa.. Thật sự đau quá.” Hổ Phách cố gắng bàn tay đang bị đem trói chặt đưa tới trước mắt Tích Bộ “Nhanh giúp em cởi ra..”
Tích Bộ nhìn một chút, quả nhiên trên cổ tay tuyết trắng đã xuất hiện một đường vằn màu đỏ hồng của máu, có một chỗ bị mài xướt da, anh không đùa cô them nữa, đem caravat tháo ra.
Rốt cục tay đạt được tự do, Hổ Phách liền hung hăng đánh vào vai Tích Bộ một cái, nhưng ngược lại đυ.ng vào trên bắp thịt rắn chắc lại khiến tay mình đau, cô liền trầm thấp kêu đau một tiếng. Tích Bộ kéo tay cô, nhìn Hổ Phách không chuyển mắt, Hổ Phách trần trụi bị anh thấy liền xấu hổ rút tay về, kéo áo sơmi bên cạnh khoác lên, bắt đầu cài nút thắt mới phát hiện này áo sơ mi là của Tích Bộ, cười nhẹ ở trong lòng Tích Bộ nghĩ muốn cởi, lại bị Tích Bộ ngăn cản.
”Em biết không? Con trai thích nhất là được nhìn thấy người phụ nữ của mình mặc quần áo chính mình đấy.” Người phụ nữ mặc quần áo chính mình lên thì bao nhiêu điểm mị hoặc trên cơ thể đều được quần áo rộng rãi che khuất những đường cong duyên dáng, đúng là càng làm cho người hưng phấn. Anh đưa tay xuống thay Hổ Phách cài lại mấy nút thắt phía dưới, chỉ để lộ một vài niust ở bên trên, bộ ngực to lớn lại được mở rộng ra, một đôi nhũ phong đầy đặn kiên định ở bên trong lộ ra, kèm theo đó là những vết hôn xanh tím cùng dấu răng như ẩn như hiện.
Tích Bộ qua sự ngăn cách của quần áo trong vuốt ve nhũ phong, Hổ Phách theo động tác của anh hơi hơi nhắm mắt lại, hô hấp mới thoáng bình ổn lại bắt đầu sôi trào. Nhu phong trong lớp quần áo nộm lên ma sát với tay anh, truyền đến từng trận kɧoáı ©ảʍ khiến cho tiểu huyệt Hổ Phách lại bắt đầu rộn rạo.
Cảm thụ được độ đàn hồi mềm mại dưới tay, Tích Bộ cúi người ngậm chặt nhũ hoa đnag nhô cao, hồng diệm đầu hoa bị nướt bọt thấm ướt dính sát với vải áo sơ hơi mờ ảo có vẻ càng mê người.
dương v*t vẫn đang cắm ở sâu trong hoa huy*t chưa rút ra đã lại bắt đầu trướng đại, đem tiểu huyệt khép kín lại lần nữa banh ra. Tích Bộ lấy một chai nước uống còn một nửa nước bên trong, vặn mở cái nắp, từ trên cao nhìn xuống, từ từ nghiêng bình, dòng nước lạnh lẽo bên trong từ từ rắc lên trên người Hổ Phách, đem quần áo Tích Bộ trên người Hổ Phách biến thành ướt sũng dán sát vào da thịt, thân thể thướt tha lộ ra tất cả các đường cong không bỏ sót chi tiết nào.
Đáy bình vẫn còn một ngụm nước, Tích Bộ ngửa đầu uống xong, sau đó khẽ hôn lên môi Hổ Phách, đem nước ở trong miệng trở nên ấm áp mớm tiến vào trong miệng cô.
Hổ Phách nuốt theo từng ngụm nước từ trong miệng Tích Bộ chảy ra, cô vô ý thức càng muốn mυ'ŧ thêm vào, mãi đến khi đối diện không còn giọt nước nước nào nữa, cô vội vàng đưa đầu lưỡi ra tìm kiếm, theo dòng nước mà đảo quanh, xông vào trong miệng Tích Bộ, tìm tòi xung quanh.
Tùy ý đầu lưỡi xinh xắn nhẵn mịn làm càn ở trong miệng mình, liếʍ láp môi trên, lướt qua lợi, cùng chính mình đầu lưỡi đυ.ng vào lại tách ra, mang đến kɧoáı ©ảʍ như giật điện. Mãi đến khi cô nghĩ muốn rụt về lại, mới khép kín đôi môi, mυ'ŧ vào đầu lưỡi của cô không cho nó rời khỏi miệng của mình, anh tự mình di chuyển lưỡi đi khám phá mọi ngóc ngách mà liếʍ láp, phảng phất muốn đem cái đầu lưỡi kia nuốt vào. Cứng rắn được giống như Thiết Bổng dương v*t bắt đầu mạnh mẽ lầy lội hoa huy*t lý phiệt thát.
”Uh`m... Ưʍ...” Nhỏ vụn rêи ɾỉ theo kề sát môi gian tràn ra, đầu lưỡi bị há miệng không rời hồi, nóng bỏng bàn tay ngăn cách kề sát nhục quần áo trong tại chính mình bị nước thấm ướt thân thể vỗ về chơi đùa, hoa huy*t lại bắt đầu bị tráng kiện nam căn đánh phá lộng, Hổ Phách lại lần nữa ngã về tìиɧ ɖu͙© thế giới.
dương v*t ở trong hoa huy*t non mềm mà va chạm, đánh phá khiếm mật dịch vẩy ra, lan tràn trên bụi cỏ dại. Cảm thụ được hoa huyệt khít khao đang kẹp chặt lấy, Tích Bộ thoải mái híp nửa mắt, vẫn như cũ không rời khỏi nơi chật vật lại da^ʍ mị chí cực của Hổ Phách. Ngón tay trượt đến chỗ giao hợp, tìm đến viên trân châu giấu ở khe hở hẹp âʍ ѵậŧ, dùng sức nhấn một cái, côn th*t đang được bao vây lấy lập tức lại được da^ʍ huyệt ép chặt đến càng khẩn căng, trào ra càng thêm nhiều mật dịch, thấm ướt bàn tay anh. Vòng eo mảnh khảnh bắt đầu chủ động đong đưa, để cho hoa huy*t ngậm chặt lấy nam căn tráng kiện đầy kiêu ngạo của anh.
Hoa tâm một mực bị đánh phá khiến cho đại qυყ đầυ bị từng đợt rồi lại từng đợt nhiệt dịch giội, côn th*t dung hết sức đâm vào lộng cô, khiến cho cô trở nên càng mềm oặt, là anh muốn cô chủ động cầu xin chính mình.
Một bàn tay đang nắm lấy bầu ngực mà nắn thành đủ loại hình dạng đần dần di chuyển, trượt đến cái mông mượt mà vung cao, nắm chặt để cho bàn tay đi vào khe hở giữa mông, sau đó trượt đến bắp đùi, đem một chân cô nâng cao lên, đem nụ hoa kéo ra đến biến dạng, đại nhục bổng càng đánh phá đi sâu vào, trùng điệp tại đỉnh đâm mạnh vào một cái, động tác thô bạo, hung hăng đè cô ở dưới thân khi dễ.
Tích Bộ mỗi một lần rút ra đâm vào, đều mang cho Hổ Phách kɧoáı ©ảʍ không gì sánh kịp, anh không chút lưu tình nào mà đánh thẳng vào, đổi lấy trong hoa huy*t của cô tràn lan d*m thủy trào ra đến không thể dừng lại, nhịn không được rên lên yêu kiều. Mật huyệt khít khao bị xuyên vào đến đỏ bừng, để cho côn th*t trong người không chỗ nào cố kỵ quay lại, dục cự hoàn nghênh đóng mở.
Anh đột nhiên ôm lấy thắt lưng của cô để cho cô giạng chân ở trên chân mình, bắp đùi cường kiện hữu lực kề sát mông thịt non mềm, gắng gượng đem thắt lưng cô nâng cao lên, sau đó hạ xuống một sức nặng, côn th*t thô to can đến địa phương sâu nhất của cô, gạt mở miệng tử ©υиɠ, bên trong hoa huy*t non mịn lại căng ra toàn bộ những nếp nhăn xung quanh vách tử ©υиɠ.
”Bộ Phận... Bộ Phận...” Hổ Phách khóc thút thít ôm đầu Tích Bộ, “Quá sâu rồi... Thật đáng sợ... Quá sâu rồi...”
”A ưmm… đương nhiên phải sâu rồi. “ Một bàn tay ciura Tích Bộ đặt ở trên bụng cô, kìm chế cảm thụ côn th*t của chính mình cắm ở nơi sâu nhất trong thân thể của cô, “Nơi này mà nói,hẳn là đã cắm vào tử ©υиɠ rồi.” Nói xong lại hung hăng đâm vào một cái, qυყ đầυ cực đại lại gạt mở cung miệng vọt vào chỗ càng sâu: “Trực tiếp xuất tinh vào tử ©υиɠ mà nói... Điều này cực kỳ dễ mang thai.”
”Không cần... Không cần...” Tuy nhiên đã bị không ít người trực tiếp tiến vào tử ©υиɠ xuất tinh, sau đó lập tức uống thuốc tránh thai khẩn cấp thì cũng không có việc gì, nhưng là bị Tích Bộ nói như vậy khiến Hổ Phách vẫn là không khỏi có chút lo lắng, bối rối lắc đầu, “Đừng bắn ở bên trong... Bộ Phận... Thật sự mang thai làm sao bây giờ?” Liều mạng muốn nâng mông lên, muốn để cho qυყ đầυ cực đại đáng sợ ra khỏi tử ©υиɠ, đúng là kéo ra một điểm khoảng cách chi sau lại bị Tích Bộ theo mông trùng điệp ngồi xuống, đại qυყ đầυ lại lần nữa đánh phá vào trong tử ©υиɠ.
”Rút, rút ra... Bộ Phận... Em sợ... Anh đừng như vậy...” Hổ Phách vô lực đánh vào vai Tích Bộ, đổi lấy điều đó là côn th*t thô dài không hề giữ lại mà liên tục rút ra cắm vào.
” mang thai xong…sẽ sinh con...” Kí©ɧ ŧɧí©ɧ dè chừng thực chặt cái mông, côn th*t từng phát từng phát gắng gượng giữa hai chân Hổ Phách va chậm cật lực, tốc độ càng lúc càng nhanh, lực đạo càng ngày càng ngoan độc, mỗi một lần đều đã đánh phá tiến vào tử ©υиɠ, như là quyết tâm muốn bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ đi. “Con của anh...”
”Anh điên rồi! Chúng ta mới mười tám tuổi... Bộ Phận... Đừng như vậy...” Hổ Phách vừa khóc lại vừa cầu xin, phía dưới tiểu huyệt bị làm đến sảng ngất trời, không ngừng giật giật, rốt cục tại một lần toàn bộ đánh phá tiến vào, cô thét chói tai đến chỗ cao trào.
”Mười tám tuổi... Vậy là đủ rồi...” Qυყ đầυ tại giật giật, tử ©υиɠ một trận run run, Tích Bộ gắt gao đè lại cái eo đang không ngừng vặn vẹo muốn chạy trốn của Hổ Phách, đem cô chặt chẽ đóng đinh dính liền với côn th*t chính mình, tại trong cơ thể cô bắn ra hai lần sóng tϊиɧ ɖϊ©h͙. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa nòn lại nồng đậm tràn đầy đem cô tưới đến đỉnh điểm, khẽ động cái mông một cái, không khách khí tại tử ©υиɠ rót vào thêm một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙, mãi đến khi tử ©υиɠ nho nhỏ đã tràn đầy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tử ©υиɠ tràn khắp vào hoa huy*t.
Rút ra côn th*t, biết rõ cô sau khi trở về nhất định sẽ uống thuốc, nhưng anh vẫn bắn ra rất nhiều, hấp tấp đem chân của cô gác lên ở mặt trên, để cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ không thể chảy ra, giống như nếu làm vậy thì cô thật sự có thể mang thai vậy.